Thái Cổ Thần Vương

Chương 685: Chương 685: Rời đi (1)




Tần Vấn Thiên biến thành Đế Thiên chi thân, theo sự tiêu tán của Mộng niệm, hắn lại đứng trên con đường kim sắc cổ kính kia như cũ, đứng trước pho tượng của Hạ Hoàng.

- Chu Tước Tiên Cung.

Hắn nhìn thoáng qua chìa khoá trong tay, hiểu rõ vì sao Đại Hạ Hoàng Triều sẽ lấy Chu Tước là đồ đằng. Nguyên lai năm đó Hạ Hoàng cơ duyên xảo hợp bước vào Chu Tước Tiên Cung, chiếm được chỗ tốt to lớn. Sau đó, hắn chính thức chinh phạt khu vực hỗn loạn, mở ra Đại Hạ Hoàng Triều, hơn nữa, còn có địa vị thế lực ngang hàng với hai Đại Hoàng Triều khác.

Cơ thể hơi lui về phía sau, Tần Vấn Thiên liên tục khom người ba lần với pho tượng Hạ Hoàng, thấp giọng nói.

- Vãn bối cũng không phải là hậu duệ của Hạ tộc, hôm nay cơ duyên xảo hợp mới nhìn thấy Mộng niệm sau cùng của tiền bối, chắc chắn sẽ khắc sâu trong lòng. Đại Hạ lần này, sau khi đã thống nhất lần nữa, tên của Hoàng triều nhất định không thay đổi, vẫn là Đại Hạ Hoàng Triều như cũ, suốt đời truyền thừa.

Dứt lời, hắn lại khom người lần nữa, lập tức thu lại chìa khóa của Chu Tước Tiên Cung, mình thì lui về vị trí đầu tiên của cổ lộ lúc trước, chuẩn bị bắt đầu tìm hiểu những quyển sách cổ kia.

Tạo nghệ của hắn đối với Thần Văn cũng không sai, hơn nữa thiên phú cũng tốt, chỉ là bởi vì có Võ Đạo, Thần Văn Chi Đạo hơi có chút hoang phế. Bây giờ Đế Thiên chi thân ở phía trước mộ bia Hạ Hoàng, có thể tìm hiểu kỹ càng, tranh thủ sớm ngày có khả năng lấy năng lực của mình để khắc họa ra Ngũ giai Chu Tước đại trận. Từ đó để cho Đại Hạ Hoàng cung lại lấy lại được phong thái ngày trước. Đồng thời, từ hơn một năm trước tới nay, tâm cảnh của hắn đã được lột xác không ít, cảnh giới cũng đều có tiến bộ. Đây chính là thời điểm nên phá cảnh.

oOo

Ở rừng trúc bên ngoài cách xa U Châu Thành, thân thể thật sự của Tần Vấn Thiên tự nhiên cũng biết tất cả những chuyện xảy ra trong Mộng cảnh. Hắn có chút kinh sợ, nói chuyện cùng với Thanh Nhi.

Thanh Nhi đang ngồi bên cạnh sau khi nghe xong thì nhìn hắn, thanh thúy hỏi.

- Sau đó thì sao?

Tần Vấn Thiên nghe xong không khỏi dở khóc dở cười.

- Thanh Nhi, giúp ta liên hệ với sư tôn của ngươi đi, những ngày gần đây, ta chuẩn bị củng cố cảnh giới của thân thể này thật vững chắc, xem có thể có cơ hội đột phá hay không. Cho nên trước đó, nhất định phải an bài tất cả mọi chuyện thật thỏa đáng, sau đó sẽ chuẩn bị lên đường.

- Nha.

Thanh Nhi khẽ gật đầu, Tần Vấn Thiên lập tức bước vào trong rừng trúc, bản tôn chi thân cùng với Đế Thiên chi thân là tâm niệm tương thông. Tâm cảnh của Đế Thiên chi thân có sự biến hóa, hắn đều sẽ cảm ứng theo. Nếu là Đế Thiên có thể phá cảnh, hắn đương nhiên cũng sẽ có thể phá cảnh, thứ quan trọng nhất bây giờ, chẳng qua là Tinh thạch mà thôi.

Trong rừng trúc, an tĩnh tường hòa, gió nhẹ chập chờn.

Trong nháy mắt, thời gian hai tháng đã vùn vụt trôi qua. Một ngày này, bên trong rừng trúc an tĩnh, ánh sao rực rỡ, một cỗ kiếm khí bành trướng nở rộ mà ra, đủ thứ quang huy bao phủ hoàn chỉnh cả một mảnh rừng trúc.

Thanh Mị Tiên Tử cùng với Huyền Âm Điện chủ đứng chung một chỗ, ánh mắt cả hai người các nàng đều nhìn về phía sâu bên trong rừng trúc. Trong con ngươi đều lộ ra thần sắc kinh dị, đột phá, cứ như vậy, cảnh giới của Tần Vấn Thiên, đã bước vào Thiên Cương cảnh tầng thứ ba! Nếu như cứ tính toán theo tốc độ tăng tiến khủng bố như vậy, có lẽ thời điểm Tần Vấn Thiên đến ba mươi tuổi, thì sẽ có hy vọng bước vào Thiên Cương cảnh tầng thứ ba đỉnh phong.

Bây giờ, Tần Vấn Thiên mới vừa vặn hai mươi lăm tuổi mà thôi.

Thời khắc này, Tần Vấn Thiên đi ra từ bên trong rừng trúc. Chỉ thấy trên mặt hắn hàm chứa ý cười, tuấn tú phi phàm. Nhưng mà toàn thân hắn, vậy mà lại khiến cho người ta không cảm giác được một chút khí tức bộc phát nào, cũng đạt đến phản phác quy chân cảnh, làm cho người ta có một cảm giác kỳ diệu.

Nếu là vừa liếc mắt nhìn một cái, căn bản là không dám tưởng tượng, một thanh niên trẻ tuổi như vậy, lại có tu vi đạt tới Thiên Cương Cảnh. Hơn thế, vẫn là Thiên Cương cảnh tầng thứ ba.

- Tông thúc, Bạch Lộc trưởng lão, Băng Di, Hình lão. . . Mọi người đều đến đây đi.

Tần Vấn Thiên mở miệng nói, tức khắc đoàn người bên ngoài nhao nhao dạo bước mà đến. Tất cả bọn họ cũng đều là trên mặt hàm chứa ý cười vui vẻ. Chỉ nghe Tông Nghĩa thoải mái sáng sủa nói.

- Vấn Thiên, thật không nghĩ tới, mới một thời gian ngắn như vậy mà ngươi lại đột phá đến Thiên Cương Cảnh tầng thứ ba rồi. Có lẽ không tới mười năm nữa, cho dù ngươi không thể hóa thân thành Đại Bằng, cũng có thể đứng trên đỉnh Đại Hạ.

- Lấy thiên phú của Vấn Thiên, chuyện này là hoàn toàn có khả năng!

Băng Linh Tông nguyên tông chủ Băng Ngọc Thiền mỉm cười gật đầu.

Cho dù là Hình Phạt lão nhân, cũng đều gật đầu một cái thật mạnh, tỏ vẻ đồng ý với cách nói của Tông Nghĩa.

- Ý nghĩ của vãn bối, chắc các tiền bối đều hiểu rõ rồi.

Tần Vấn Thiên lắc đầu cười cười, mở miệng nói.

- Vấn Thiên, thật tính toán rời đi sao?

Bạch Lộc Thư Viện Nguyên gia chủ hỏi.

- Vâng, trên đất Đại Hạ này thật sự là khó mà tiến bộ được, ta nên đi ra ngoài xem một chút. Đế Thiên chi thân bây giờ đang bế quan tu hành bên trong Cổ Hoàng chi địa, tất có kỳ ngộ. Sau này khi hắn đã có thể ra ngoài, nhất định sẽ tiếp nhận và chấp chưởng cục diện ở phía bên này. Huống hồ, bây giờ có Thanh Mị tiền bối cùng với Huyền Âm Điện chư vị tiền bối phụ tá, ta còn có cái gì không yên lòng.

Tần Vấn Thiên nhìn mọi người, chậm rãi mở miệng.

- Bây giờ, Tông phục của ta lấy tên Thương Vương Cung, ta tạm thời là cung chủ, nếu ta không ở đây, Đế Thiên cũng như ta, Thanh Mị tiền bối là phó cung chủ, Hình lão chưởng hình phạt, có thể lựa chọn người thích hợp gia nhập vào Hình Phạt Đường từ các tông mạch khác nhau. Chư vị đều là nhân vật cấp nguyên lão, vẫn như trước quản lí nhất mạch của từng người một. Vị trí của các trưởng lão ban đầu của từng mạch là không thay đổi, mọi người đều cần phải lựa chọn thật kĩ những thanh niên có nhân phẩm tốt lại phải có thiên tư xuất chúng, truyền thụ cho bọn họ công pháp truyền thừa thích hợp của Đại Hạ, do Hình Phạt Đường giám sát. Tất cả tài nguyên của Thương Vương Cung, do sư tôn Mạc Thương của ta và sư tỷ Nhược Hoan điều hành. Còn tài nguyên từ Thiên Lôi quốc bên kia cần phải toàn lực phối hợp với bên này. Phân phối như vậy, việc vận hành của Thương Vương Cung đã không còn đáng lo ngại nữa.

- Chẳng qua là, chư vị vẫn như trước phải làm việc thật cẩn thận, ra bên ngoài lịch lãm nhất định không được để bại lộ thân phận. Đồng thời, đệ tử các mạch không cho phép biết vị trí của từng mạch là ở đâu, chỉ có chư vị ở đây mới có khả năng biết được.

- Hiểu rõ.

Mọi người nhao nhao gật đầu, chủ nhân của từng mạch vẫn như trước quản lí con em của tông mạch mình, quyết định như vậy là để dễ dàng cho việc quản lí, không đến xảy ra nội loạn. Thương Vương Cung vừa lập, không thích hợp xao động. Hơn nữa, các mạch mặc dù đều thuộc về dưới trướng Thương Vương Cung, nhưng vẫn như trước có một quỹ đạo vận hành độc lập, do các cường giả cao tầng nhất chưởng khống.

- Ngươi đã sắp phải đi rồi mà vẫn không bỏ qua sư tỷ của ngươi.

Nhược Hoan liếc Tần Vấn Thiên một cái.

Tần Vấn Thiên cười nói.

- Sư tỷ ngươi thiên tư thông tuệ, tài nguyên để cho ngài đến chấp chưởng ta cũng yên tâm.

- Chỉ bằng tài nguyên ngươi lưu lại, sao đủ các mạch tiêu dùng, may mắn là còn có Thiên Lôi Quốc, cái bảo khố này tồn tại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.