Thái Cổ Thần Vương

Chương 968: Chương 968: Tâm tư Ưu Nguyệt (2)




Ưu Nguyệt chỉ vào Tần Vấn Thiên, nhìn thấy nụ cười bỡn cợt trong mắt Tần Vấn Thiên, nàng kiềm chế sự chấn động, bĩu môi nói:

- Ngươi lợi hại như vậy, còn chọc ta.

- Ưu Nguyệt, ngươi có thể giúp ta một việc không?

Tần Vấn Thiên mở miệng nói, nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của hắn, Ưu Nguyệt nghi hoặc hỏi:

- Thực lực luyện khí của ngươi mạnh như vậy, ta có thể giúp ngươi cái gì.

- Ta thần văn tuy lợi hại, nhưng nghiên cứu đối với luyện khí không nhiều, ta bây giờ cần lượng lớn thần binh, lại tìm không thấy chỗ thích hợp, muốn ngươi giúp ta.

Tần Vấn Thiên nói, Ưu Nguyệt chớp chớp mắt, sau đó gật đầu:

- Được.

Có thể cùng luyện khí sư lợi hại như vậy cùng nhau luyện khí, Ưu Nguyệt sao có thể từ chối?

- Vậy được, Ưu Nguyệt, ngươi mang toàn bộ tài liệu có thể luyện chế thần binh luyện hết, ta đến luyện chế thành thần binh, sau đó ngươi ra bên ngoài giúp ta giao dịch, đổi lấy càng nhiều tài liệu luyện khí hơn, tuần hoàn qua lại, đồng thời, nhớ rõ chuẩn bị thêm phôi đồ.

Tần Vấn Thiên nói.

Ưu Nguyệt lập tức hiểu Tần Vấn Thiên muốn làm gì, lấy tốc độ khắc văn của Tần Vấn Thiên, chỉ cần bộ sậu khác cùng tài liệu luyện khí theo kịp, hắn có thể luyện khí lượng lớn, mà hắn đến Học Viện Thần Binh, tự nhiên là biết Học Viện Thần Binh có được con đường giao dịch của mình, có thể cung cấp tất cả cái này cho hắn.

- Luyện khí sư đều giàu có, luyện khí sư giống ngươi, có thể sáng tạo tài phú, quả thực không dám nghĩ.

Ưu Nguyệt lẩm bẩm một tiếng, khiến ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe lên, cười nói:

- Ta bây giờ là vì nghèo mới cần luyện khí, trừ cần thần binh, ta còn cần thông qua giao dịch đạt được một số vật hữu dụng, cho nên mới nghĩ đến cách này.

- Được rồi, ngươi nghèo cũng chỉ là nhất thời, lấy trình độ của ngươi, chỉ cần bước vào Thiên Tượng cảnh giới, luyện chế ra thần binh cấp năm cũng không có vấn đề quá lớn.

Ưu Nguyệt có chút ghen tị người trước mắt này, quá lợi hại rồi, sở dĩ không thể luyện chế thần binh cấp năm, chỉ sợ là bị tu vi hạn chế, dù sao đại đa số thần văn cấp năm, là chất chứa võ đạo chân ý, không phải Thiên Tượng cảnh, tình hình chung là không khắc được.

- Ưu Nguyệt ngươi cơ sở vững chắc như vậy, cũng sẽ trở thành luyện khí sư lợi hại.

Tần Vấn Thiên cười nói, Ưu Nguyệt lắc lắc đầu:

- Ta nào có lợi hại như ngươi.

- Có ta.

Tần Vấn Thiên nhìn Ưu Nguyệt nháy nháy mắt, nhất thời khiến ánh mắt Ưu Nguyệt đọng lại, ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên mang theo vài phần khẩn trương, vài phần chờ mong, trái tim không chịu cố gắng nhảy lên.

- Ta giúp ngươi chuẩn bị tài liệu luyện khí.

Sắc mặt Ưu Nguyệt ửng đỏ, không dám đối diện với Tần Vấn Thiên, lập tức rời đi chuẩn bị tài liệu luyện khí cho Tần Vấn Thiên, hai người liền ở bên trong Luyện Khí Các này bắt đầu luyện khí, sau khi luyện chế xong Ưu Nguyệt liền mang theo thần binh Tần Vấn Thiên luyện chế ra bên ngoài giao dịch, đồng thời mượn phôi từ không ít sư huynh muội học viện.

Khiến rất nhiều người đều có chút nghi hoặc, Ưu Nguyệt gần đây làm sao vậy? Trong hai ngày mượn hơn trăm cái phôi.

Hai ngày qua, Ưu Nguyệt hoàn toàn mệt hỏng rồi, trừ chạy chân chuẩn bị cho Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên dạy nàng thần văn cấp bốn đỉnh cấp, còn truyền thụ nàng thủ đoạn khắc thần văn, khiến nàng trừ giúp Tần Vấn Thiên thì lăn lộn trong Luyện Khí Các học tập, đồng thời cũng thử khắc thần văn, chính như Tần Vấn Thiên nghĩ, cơ sở của Ưu Nguyệt là phi thường vững chắc, sau khi có hắn giúp tiến bộ cực nhanh, chỉ sợ không cần bao lâu là có thể khắc ra Thần binh tứ giai đỉnh cấp.

Chẳng qua tuy mệt, Ưu Nguyệt lại chưa từng vui vẻ như vậy, hiện tại thần văn đỉnh cấp đã có, phương pháp luyện khí càng tốt hơn, hơn nữa tài liệu luyện khí Tần Vấn Thiên cũng cho nàng rất nhiều, đều là tài liệu có thể luyện chế Thần binh tứ giai đỉnh cấp.

Ban đêm ngẫu nhiên nghỉ ngơi một chút, khóe miệng Ưu Nguyệt cũng sẽ mang nụ cười, mình cố gắng rốt cuộc không uổng phí, gặp một người tốt như vậy, tuy là cần nàng giúp chút việc, nhưng thứ Tần Vấn Thiên cho nàng, lại há chỉ là chút việc nhỏ này có thể bằng được, điểm ấy trong lòng nàng đương nhiên biết rõ, đối với Tần Vấn Thiên chỉ có thật lòng cảm kích.

Năm ngày sau, Ưu Nguyệt lại một lần nữa đi bên ngoài giúp Tần Vấn Thiên đổi tài liệu luyện khí, thời điểm đi ngang qua luyện khí bảo tháp gặp Trầm Tĩnh và Nhung Diễm, Tiểu Hỗn Đãn vẫn rất tiêu dao khoái hoạt nằm ở trong lòng Trầm Tĩnh, Nhung Diễm nhìn Ưu Nguyệt một cái cười nói:

- Sư muội, luyện khí đồng tử kia nghe lời chứ?

- Vâng.

Trên mặt Ưu Nguyệt hiện lên một mảng hào quang, gật gật đầu.

- Sư muội nếu là không thích mà nói, bảo hắn cút đi cũng được, ta với hắn cũng không thân quen thế nào cả.

Khóe miệng Nhung Diễm hiện lên một tia miệt thị nhàn nhạt, về phần tiểu gia hỏa kia đang bám Trầm Tĩnh, muốn trả về, đã là không có khả năng, tiểu gia hỏa này mình cũng không nỡ bỏ.

Ưu Nguyệt lạnh lùng nhìn Nhung Diễm một cái, không nói gì nữa trực tiếp tránh ra, Nhung Diễm sửng sốt, nhìn bóng lưng của nàng hiện lên một hào quang lạnh lẽo. Nữ tử vâng vâng dạ dạ này, cũng dám nhìn hắn như vậy, nhưng hôm nay Ưu Nguyệt cho hắn cảm giác có chút khác, giống như có thêm khí chất cùng tự tin, thoạt nhìn cũng tựa như dễ coi hơn vài phần.

Ưu Nguyệt trở lại Luyện Khí Các nhìn thấy Tần Vấn Thiên còn đang luyện khí, lấy ra khăn tay giúp hắn lau mồ hôi ở trán, thấy ánh mắt Tần Vấn Thiên quay sang cười nhìn nàng, Ưu Nguyệt đỏ mặt lên, thu tay nói:

- Ta không có ý tứ khác.

- Ừm.

Tần Vấn Thiên không thèm để ý nở nụ cười, nhìn ý cười trong đôi mắt thâm thúy kia của hắn, Ưu Nguyệt thế mà lại không tự chủ được cảm giác tự xấu hổ, tuy chỉ tiếp xúc năm ngày, nhưng nàng có thể cảm nhận được Tần Vấn Thiên tất nhiên là nhân vật phi phàm, nếu không sao có thể có thủ đoạn luyện khí lợi hại như vậy, hơn nữa trí tuệ khí độ như thế, hắn mặc dù đã có nữ nhân trong lòng, cũng nhất định là những nữ tử chói mắt như phượng hoàng kia nhỉ.

Nghĩ đến đây Ưu Nguyệt cũng liền đặt xuống phần tâm tư đó, không đi nghĩ nhiều, nàng cũng không dám nghĩ, chỉ là ngây thơ cười nói:

- Thiên Vấn, qua vài ngày nữa chính là khảo hạch cuối năm rồi, ngươi có thể xem ta khảo hạch xong rồi mới rời khỏi hay không.

Tần Vấn Thiên nhìn Ưu Nguyệt một cái, hắn vốn tính ngày mai đi, nhưng nhìn thấy ánh mắt thuần phác đó, hắn cười gật gật đầu:

- Được.

- Cảm ơn ngươi.

Ưu Nguyệt có chút kích động, như là nhớ tới cái gì, nàng lại mở miệng nói:

- Khảo hạch cuối năm kết thúc, trận ước chiến kia của Thánh Chiến đài cũng sắp bắt đầu, nghe nói Vương Vân Phi sư huynh cũng muốn đi gặp Tần Vấn Thiên một chút. Vương sư huynh lợi hại như vậy, không biết Tần Vấn Thiên là thiên kiêu như thế nào, có xuất sắc bằng Vương Vân Phi sư huynh hay không, Vương Vân Phi sư huynh vô luận là luyện khí hay chiến đấu, đều là chói mắt như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.