Thái Cổ Thần Vương

Chương 1008: Chương 1008: Tám vạn năm (2)




- Ngươi là ai?

Người tóc vàng sắc mặt gầy, lộ ra vô tận khí thế sắc bén, hắn nhìn chằm chằm Mạc Dung, thế mà khiến thân thể Mạc Dung cũng run nhè nhẹ.

- Là ngươi chôn ta ở nơi đây, đoạt bảo của ta, phong ấn mạng ta?

Thanh âm trong miệng người này thốt ra như đến từ viễn cổ, bước chân hơi bước về phía trước, nhất thời Mạc Dung chỉ cảm thấy cả người bị một cỗ áp lực vô thượng áp bách, sắc mặt trắng bệch, không ngừng lắc đầu nói:

- Không phải ta.

- Ngươi đoạt bảo ta, phong mệnh ta, táng hồn ta, ngươi, đáng chết.

Bóng người tóc vàng bước chân ra, thân thể Mạc Dung đột ngột bạo lui, nhưng lại thấy bàn tay bóng người tóc vàng vươn ra về phía trước, ‘ầm’ một tiếng nổ vang, một thổ lao tù trực tiếp mang Mạc Dung gắt gao trói buộc tại chỗ, giống như muốn mai táng hắn.

- Ngươi, đáng chết.

Trong mắt người này bùng nổ sát khí đáng sợ, cả mái tóc vàng của hắn giống như hóa thành vô tận thanh kiếm sắc bén màu vàng, bùng lên chém giết.

- Không... Cứu ta.

Trên mặt Mạc Dung lộ ra nét tuyệt vọng, sau đó mái tóc vàng kia xuyên thấu đầu hắn, mang hắn trực tiếp đóng đinh tại chỗ.

Lúc này, đám người Hạ Thánh cũng tới cách đó không xa, bước chân bọn họ đột nhiên dừng lại, chỉ thấy bóng người tóc vàng thu hồi mái tóc vàng cắm vào đầu đối phương, nhuộm máu tươi, mái tóc vàng rủ xuống, nhuộm máu đỏ sẫm đặc biệt chói mắt, yêu dị như vậy.

- Thật mạnh.

Sắc mặt đám người Hạ Thánh khó coi, người này nở rộ khí tức chỉ là Thiên Cương đỉnh phong, giống rất nhiều người trong bọn họ, Mạc Dung cũng không phải người tầm thường, thực lực rất mạnh, nhưng ở trước mặt đối phương, ngay cả năng lực đánh trả cũng không có.

Chỉ thấy ánh mắt người nọ chuyển qua, nhìn phía đám người Hạ Thánh, ánh mắt hắn cũng tỏa ra hào quang màu vàng, chỉ liếc một cái, vậy mà làm người ta cảm giác được linh hồn cũng run rẩy.

- Các ngươi, phong mệnh ta, táng hồn ta, đoạt bảo ta?

Người này ngẩng đầu nhìn phía không trung, lại đột nhiên trở nên trống rỗng, giống như đang lẩm bẩm:

- Mà ta, là ai?

- Chuẩn bị liên thủ, dốc hết toàn lực chém giết.

Thanh âm trầm thấp của Hạ Thánh truyền ra, trên thân toàn bộ mọi người, tất cả đều nở rộ uy áp đáng sợ, mảnh không gian này cũng ở trong phút chốc trở nên bạo động.

- Ta, là ai?

Người nọ giống như chưa thấy, vẫn nhìn bầu trời, Hạ Thánh bắt đầu ra lệnh, mọi người vây đối phương lại.

- Khống chế trước, động thủ.

Hạ Thánh chợt quát một tiếng, vừa dứt lời, có cây, có xiềng xích, có lực lượng không gian, ở trong cùng tích tắc bùng nổ, nháy mắt dây mây cổ trói chặt đối phương, xiềng xích bay múa.

- Oành!

Đối phương thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Hạ Thánh, mặt đất cuộn lên, hóa thành một mảng lao tù, mang chính hắn mai táng vào bên trong, mà ở cùng lúc, công kích cuồng bạo của đám người Hạ Thánh đã đến, điên cuồng đánh ở trên đại địa lao tù màu vàng đất.

Lao tù rạn nứt, bóng người đối phương lại lần nữa xuất hiện, lực lượng trói buộc hắn lại sớm bị giãy thoát.

- Thùng.

Chỉ thấy đối phương bước chậm ra, chỉ một bước, thân thể một người phía trước hắn trực tiếp bị đại địa màu vàng đất chôn vùi, hắn nâng tay, vỗ ra về phía trước, tùy ý một chưởng lực, trực tiếp đập nát đại địa kia, ‘ầm’ một tiếng nổ vang, cường giả bên trong cũng trực tiếp tan xương nát thịt.

Hầu như ở cùng lúc, công kích của đám cường giả Hạ Thánh đã đến. Hạ Thánh tóc dài bay múa, hắn đấm ra, quyền quang lóng lánh, không gian như đang run rẩy, đánh vỡ tất cả, nhưng lại thấy bóng người tóc vàng nâng tay, một quầng sáng khủng bố màu vàng đất nhẹ nhàng xuất hiện, ‘Ầm’ một tiếng nổ, nắm tay Hạ Thánh đánh xuống, tiếng vang răng rắc truyền ra, từng cái vết rạn lan tràn, nhưng vẫn chưa thể đánh vỡ phòng ngự trong cái nâng tay của đối phương.

- Dung hợp chân ý sao, đây mới là lực lượng tương tự trong giải kiếm lều tranh, trong cái nâng tay đã có uy lực như thế, thậm chí khiến người ta không thể nhìn thấu tổ hợp chân ý trong đó, quá cường đại, bóng người tóc vàng này hô lên phong mệnh ta, táng hồn ta, chẳng lẽ, hắn là người chết? Hay là tiên bị phong ấn tu vi?

Tần Vấn Thiên rất chấn động, Hạ Thánh cũng không nói chuyện giật gân, dưới tiên mộ này tùy ý xuất hiện một vị cường giả, mặc dù bị áp chế tu vi, cũng có thể dễ dàng giết chết phá hủy bất cứ một cường giả nào trong bọn họ, bao gồm Hạ Thánh ở bên trong.

Đây là tiên, mặc dù tiên bị phong ấn, cùng cảnh giới, cũng là tồn tại vô địch, Thiên Cương vô địch thật sự, đặt ở Hoàng Cực Thánh Vực, chính là duy nhất.

Nếu như Tần Vấn Thiên có được chiến lực của đối phương, tuyệt đối có thể phong danh hiệu Thiên Cương vô địch.

Từng đạo khí tức mạnh mẽ đáng sợ đảo qua mảnh thiên địa này, giống như có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm nơi này.

- Đều cút về cho ta.

Trong hư vô truyền đến một thanh âm yêu dị vô song, lạnh lùng, sắc bén, như là hạ đạt mệnh lệnh không thể hoài nghi, trong phút chốc, những cảm giác nhìn trộm, những khí tức mạnh mẽ kia, trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, mặc dù là Hạ Thánh chiến đấu trong lòng cũng kịch liệt run run, chủ nhân một thanh âm vừa rồi, là ai?

Hắn, mạnh bao nhiêu?

Giờ phút này, ở trong mảnh tiên cung rộng lớn vô biên này, có hai đôi mắt, giống như xuyên thấu hư vô, nhìn phía bên này.

Một người trong đó, cả người màu đen, yêu tuấn vô song, con ngươi sắc bén vô cùng, hắn nhìn các bóng người chiến đấu, đôi mắt băng hàn lạnh lùng kia không có bất cứ tình cảm nào, thấp giọng phun ra một thanh âm:

- Lại là một đám người không biết sống chết, chiến lực nhỏ yếu như thế, ngay cả vùng đất tiên mộ cũng không thể đi qua, ngươi trông cậy vào bọn họ có thể đạt được tòa tiên cung này, đạt được tất cả trong đây?

- Tám vạn năm, mộng của ngươi, còn chưa tỉnh sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.