Thái Cổ Thần Vương

Chương 1010: Chương 1010: Táng ngàn vạn tiên ma (2)




Ngàn vạn Tiên Ma đến cướp truyền thừa, tất cả đều bị diệt, táng bọn họ ở đây, chỉ vì người nhỏ yếu cảnh giới Thiên Cương, đây là tác phẩm lớn cỡ nào, chủ nhân tiên cung, lại là nhân vật tuyệt thế cỡ nào.

Giống như tông chủ Hoàng Cực Thánh Tông tiên như vậy? Cấp độ quá thấp rồi, trong này tùy tiện người táng ở một khối mộ địa, cũng cường đại hơn tông chủ Hoàng Cực Thánh Tông nhỉ.

- Ông, ông!

Vài bóng người lóe lên, chạy về phía một khối ấn cổ lơ lửng trên không kia.

- Thu.

Có một bóng người ngay lập tức buông xuống, nhìn thấy người lấy được cổ ấn đó ánh mắt mọi người chợt lóe, là Tể Thu, nhất thời toàn bộ mọi người đều không dám vọng động.

- Cổ ấn kia, sẽ do Tể Thu thu.

Hạ Thánh thản nhiên mở miệng nói, khiến trong lòng mọi người đều có tâm sự, cổ ấn kia chính là tiên vật, có cái gì không ai biết, bị Tể Thu đoạt được, sợ sẽ không giao ra.

- Vừa rồi tựa như có chút ngoài ý muốn, người nọ vì sao sẽ có linh trí.

Hạ Thánh cau mày, lắc đầu nói.

- Hạ Thánh, trước kia loại tình hình này chưa từng xuất hiện sao?

- Tông môn nói cho ta biết là không có, tiên bị táng diệt nơi này, đều quên mất tất cả, vừa rồi người nọ, tựa như đã tỉnh táo.

Trong lòng Hạ Thánh hơi rung động, lại nói:

- Xem ra lần này thu hoạch phong phú, mặc dù cái gì cũng chưa đạt được, mang tin tức này báo cáo tông môn, đã không uổng tới đây một chuyến.

Mọi người trầm mặc, quả thực như Hạ Thánh nói, tin tức này nếu truyền ra, người ở ngoài Hoàng Cực Thánh Vực chỉ sợ đều sẽ buông xuống.

- Đã đến đây, thì không thể đến uổng một chuyến, đội hình chúng ta lần này, sao có thể không lấy tiên bảo.

Thanh âm Tể Thu vang lên, nhất thời không ít người nhìn về phía hắn, chỉ nghe có người gật đầu phụ họa nói:

- Tể Thu nói không sai, đã đến đây, sao có khả năng không thu được gì mà về.

Hạ Thánh nhìn Tể Thu, cũng gật gật đầu:

- Chúng ta đợi người khác thêm một chút, phía sau nhất định còn có người đi ra, tuyệt đối không thể có người giống Mạc Dung nữa, nếu không cho dù hắn không chết ở trong tay tiên trong mộ, ta cũng sẽ tự tay giết hắn.

- Ừm, chờ Vân Không và Tịch Mịch xuất hiện đi, phối hợp trận pháp của bọn họ, mặc dù tiên nhân, chỉ cần áp chế ở Thiên Cương cảnh một tầng này, tất cả đều giết.

Tể Thu gật đầu nói.

Lần này cường giả Hoàng Cực Thánh Tông bước vào tiên cung, Vân Không và Tịch Mịch hai vị thần văn trận pháp đại sư là mấu chốt, không có hai người bọn họ, rất khó giết chết tiên trong mộ.

- Phạm Diệu Ngọc, Vũ Đằng, các ngươi đều đi ra rồi.

Tần Vấn Thiên nhìn về phía hai người Phạm Diệu Ngọc cùng Vũ Đằng, gật đầu với bọn họ, hai người so với hắn đi ra hơi muộn chút, nhưng có thể đi ra khỏi thông đạo kia, đã rất mạnh rồi.

- Phạm Diệu Ngọc, ngươi theo ta.

Lúc này, vị cường giả Vọng Tiên Lâu nhất mạch Hoàng Cực Thánh Tông kia vừa rồi mở miệng với Phạm Diệu Ngọc nói, Phạm Diệu Ngọc chính là nhân vật trung tâm của Vọng Tiên Lâu, tuy không thân gì với người Vọng Tiên Lâu nhất mạch của Hoàng Cực Thánh Tông, nhưng dù sao cùng thuộc một mạch, Phạm Diệu Ngọc nhìn Tần Vấn Thiên bên kia một cái, sau đó nở nụ cười, quay đầu lại nhìn về phía nữ tử nói chuyện với nàng gật gật đầu:

- Làm phiền sư tỷ chiếu cố rồi.

Theo mọi người nhắm mắt điều tức, thông đạo bên kia lục tục có người đi ra, lập tức sẽ có người nói cho bọn họ tình hình bên này, Vân Không cùng Tịch Mịch rốt cuộc cũng đi ra, thậm chí, hai người đã bắt đầu khắc thần văn đại trận, ngay tại trước một tòa tiên mộ.

Tần Vấn Thiên nhìn hai người khắc trận, tựa như là một thần văn đại trận mang tính phụ trợ, trận này rất lớn, cực kỳ phức tạp, trình độ thần văn của hai người tuyệt đối đều là siêu mạnh.

Khắc suốt một ngày, tòa trận pháp thần văn này mới xem như khắc xong, trận pháp này lại giống như một con Kim Bằng khổng lồ sống động như thật, đối diện một tòa tiên mộ phía trước.

- Trận này chính là Kim Bằng Đại Trận, uy lực vô cùng, có thể do nhiều người phối hợp, chỉ cần đứng tốt trận điểm của mình, bất cứ một người nào lúc công kích, đều có thể điều động lực lượng cả tòa đại trận cùng với người khác, cường giả trong tiên mộ mặc dù rất mạnh, cũng phải ngã xuống.

Vân Không mở miệng nói với mọi người, phi thường tự tin đối với đại trận mình khắc, Tần Vấn Thiên cũng biết trận pháp này lợi hại, quả thật rất đáng sợ, hơn nữa lấy các nhân vật Thiên Cương đỉnh cấp vốn đã siêu mạnh này phụ trận.

- Ta đến phân phối trận điểm.

Hạ Thánh mở miệng nói:

- Khúc Ca, Tư Không, hai người các ngươi công kích mạnh, mang theo Tần Vấn Thiên cùng Vũ Đằng thủ trận thủ (đầu trận).

- Tể Thu, ngươi dẫn người thủ trận vũ (cánh trận), ta thủ trận trảo, Huyết Tàn, Phạm Diệu Ngọc thủ trận vĩ (đuôi trận)...

Hạ Thánh lần lượt phân phó, Tần Vấn Thiên khẽ nhíu mày, người khác có lẽ nhìn không ra tác dụng của an bài như vậy, nhưng hắn tinh thông thần văn, đối với Hạ Thánh an bài rõ như lòng bàn tay.

Người trận thủ, sẽ đối mặt công kích, trực tiếp thừa nhận lực lượng tiên nhân, nguy hiểm nhất.

Trận vũ, linh hoạt hay thay đổi nhất, hơn nữa là một trong hai điểm công kích mạnh nhất; một điểm, ở trận trảo, chính là phương vị Hạ Thánh thủ, trận vĩ, là ra tay bất ngờ, nhưng người thật sự có thể chủ đạo tòa đại trận này, trên thực tế, cũng ở vị trí trận vũ.

- Nếu thành công, bảo vật về ai?

Tần Vấn Thiên hỏi, hắn vẫn chưa gia nhập Hoàng Cực Thánh Tông, tự nhiên không có khả năng nguyện ý cam tâm thủ vị trí nguy hiểm nhất, lại ngay cả nửa điểm lợi ích cũng không chiếm được.

- Hả?

Tể Thu nhíu mày, nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, nói:

- Bớt nói nhảm đi, tuân theo mệnh lệnh là được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.