Thái Cổ Thần Vương

Chương 645: Chương 645: Tế Yêu Thần, Đảo Ngược Tình Thế. (1)




Thanh Mị tiên tử tự mình lĩnh quân, Tiên Trì Cung cùng ẩn mạch chỉnh hợp thành lực lượng, liên thủ với Thanh Vân các, đội hình như vậy đáng sợ đến mức nào.

Cửu Huyền Cung, chỉ xếp hạng cuối cùng trong ba mươi sáu thế lực lớn cấp bá chủ, sao chịu nổi bao vây tiêu diệt như vậy. Khí phái của Cửu Huyền Cung trước đây không lâu còn rộng lớn, trong nháy mắt liền bị máu tươi nhuộm đỏ, cung điện bị tàn phá, mặt đất bị nứt ra. Hai thế lực lớn, lấy thế phá hủy, ép vỡ Cửu Huyền Cung.

Thanh Mị tiên tử và Thanh Vân lão nhân, lại liên thủ áp chế cường giả Thiên Tượng của Cửu Huyền Cung, tuyệt đối không cho hắn thoát.

- Là ai nhằm vào Cửu Huyền Cung ta?

Lúc này, Tiêu cung chủ bị ba người bao vây tấn công, ánh mắt quét về phía mảnh thiên địa này, sắc mặt trắng bệch, trong mắt lộ ra tơ máu.

- Oong!

Một cỗ yêu phong, từ trên trời càn quét xuống, dẫn theo khí tức yêu khí khủng khiếp, nhất thời bóng tối bao trùm Cửu Huyền Cung, bầu trời dường như bị che lại.

Người của Cửu Huyền Cung ngẩng đầu nhìn trời. Bọn họ lập tức nhìn thấy một vị Đại Bằng từ trên trời cao bay xuống, càng ngày càng thấp.

Đôi mắt sắc bén của Đại Bằng quét về phía người ở Cửu Huyền Cung. Nơi ánh mắt ấy đi qua, không ai không run rẩy.

Đại Bằng, hậu duệ tám phương của Yêu Thần. Vân Trung Đại Bằng, quân vương trên bầu trời.

Hắn là, Tần Vấn Thiên.

Sắc mặt của Tiêu cung chủ đột nhiên trắng bệch, ân oán giữa Cửu Huyền Cung và Tần Vấn Thiên, hắn cũng biết không ít. Ngày xưa khi nước Sở vẫn là nước nhỏ, hậu nhân nhất mạch của Tiêu thị lại trêu chọc người này, sau chết ở nước Sở. Vì thế, Cửu Huyền Cung liên lụy Đế Tinh Học Viện, bắt đi Đế Nghĩa, cuối cùng lại phát hiện ra bí mật của Thương Vương ẩn mạch.

Hiện tại, thế lực của Tần Vấn Thiên hạ xuống, hắn trong nháy mắt hiểu rõ, biết rằng mình hôm nay chỉ có đường chết.

- Thanh Vân các, cuối cùng lại liên thủ với một mạch Thương Vương sao?

Tiêu cung chủ tức giận quát một tiếng, khiến thân thể của Thanh Vân các Các chủ cứng ngắc trên không trung. Hắn cũng nhìn về phía Đại Bằng, trong lòng kinh hãi.

Hắn không hề nghĩ tới, cuối cùng lại là Tần Vấn Thiên.

- Thanh Vân các các ngươi còn không biết, Tần Vấn Thiên, hắn là người thừa kế của Đế Thương.

Tiêu cung chủ tiếp tục quát, chỉ thấy Đại Bằng quan sát hắn, ánh mắt lạnh lẽo, lạnh lùng nói:

- Thương Vương Cung sống, Cửu Huyền Cung diệt.

Dứt lời, thân thể của hắn đáp xuống, giống như một thanh kiếm tuyệt thế bay về phía Tiêu cung chủ.

Tiêu cung chủ toàn thân tắm trong sấm sét, hóa thành một con Lôi Long nổi giận, cúi xuống bay lên, lao thẳng tới Đại Bằng trên không trung.

Đại Bằng và Lôi Long va chạm. Bóng người Đại Bằng khổng lồ nhảy lên trên Lôi Long, phun ra một thanh kiếm vương giả vô cùng sắc bén, xông về phía Tiêu cung chủ.

- Lôi giết!

Âm thanh của Tiêu cung chủ lạnh lẽo, võ mạng Thiên Cương bạo phát, chín đường Lôi Long mang theo tất cả cuốn lên không trung, khí thế sát phạt.

- Ầm!

Ánh sao lấp lánh, bóng dáng Đại Bằng biến mất. Kiếm, phá vỡ thân thể Lôi Long, đâm vào cổ họng của Tiêu cung chủ. Luồng sấm sét khủng khiếp cũng đánh vào trên người Đại Bằng, khiến thân thể cao lớn của Đại Bằng hơi chấn động.

Một tiếng động vang lên. Thân thể của Tiêu cung chủ Cửu Huyền Cung hóa thành bụi, tan thành mây khói.

Thương Vương Cung lập, Cửu Huyền Cung diệt, âm thanh này vang vọng trong không trung, kéo dài không thôi.

Một thế lực cấp bá chủ bị hủy diệt, tuyệt đối không thể giấu giếm. Người Đại Hạ sẽ nhanh chóng điều tra ra được, thà thẳng thắn đi ra, lập nên Thương Vương cung. Đây là nguyện vọng của Thương Vương và Thanh Mị tên tử, Tần Vấn Thiên nhận ân của bọn họ, đương nhiên sẽ cố gắng vì bọn họ hoàn thành tâm nguyện này.

Cường giả của Cửu Huyền Cung càng ngày càng ít. Ở trong đám người, Lạc Thiên Nhai ánh mắt đờ đẫn nhìn Đại Bằng trong hư không có chút không dám tin. Đây là thiếu niên cuồng vọng tham gia Quân lâm yến trước đây sao. Trước đây Tần Vấn Thiên và con của hắn Lạc Thiên Thu tương đối tranh phong. Không những đánh bại con hắn, thẳng đến khi nước Sở tranh bá, giết chết con hắn.

Hắn muốn báo thù, ẩn nhẫn dưới áp lực của Âu Dương Cuồng Sinh và Thanh Vân các. Hắn không bao giờ quên mình muốn giết Tần Vấn Thiên. Nhưng khi thời gian trôi qua, không ngờ danh tiếng của Tần Vấn Thiên chấn động Đại Hạ. Hiện tại, tự mình dẫn đại quân, tới đây, huỷ diệt Cửu Huyền Cung của hắn. Tất cả, giống như giấc mơ.

Đột nhiên, bị ánh mắt lạnh như băng nhìn lướt qua. Trong lòng Lạc Thiên Nhai chợt run lên. Nhưng Tần Vấn Thiên chỉ lạnh lùng khinh miệt quét mắt nhìn hắn một cái, lại đưa mắt chuyển đi, thậm chí lười nhìn hắn một người sắp chết mà thôi.

- Oong!

Cuồng phong chợt hiện, bóng người Đại Bằng rơi xuống chỗ trước cổ điện, cánh chim vung lên trực tiếp phá hủy cắt thành mảnh nhỏ, phá vỡ một tòa lao tù.

Đế Nghĩa ngẩng đầu, ánh mắt nhìn bầu trời bị bóng người Đại Bằng che khuất, thần sắc có chút dại ra.

- Răng rắc. . .

Dây xích vỡ nát, Đế Nghĩa vẫn ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt? Đã thấy Đại Bằng mở miệng, nói:

- Viện trưởng, Vấn Thiên, người đứng đầu của Thương Vương cung, đã tới.

- Vấn Thiên.

Đế Nghĩa thì thào nói nhỏ, ánh mắt lập tức nhìn về phía Cửu Huyền Cung đại chiến, chỉ cảm thấy nước mắt muốn tuôn rơi.

Hắn thu hồi ánh mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên, vươn ra đôi tay run rẩy, dường như muốn sờ khuôn mặt của Đại Bằng. Nhưng Đại Bằng quá lớn, bàn tay hắn chỉ chạm tới bộ phận cực nhỏ.

Trong đôi mắt của Đế Nghĩa cuối cùng không nhịn được mà rơi lệ, trong lòng vô cùng phức tạp.

Tần Vấn Thiên, hắn chỉnh đôn, tập hợp một mạch Thương Vương, dẫn người tới diệt Cửu Huyền Cung. Nhưng, Tần Vấn Thiên không ngờ, hắn trở thành một con chim đại bàng.

- Viện trưởng, nên cao hứng mới đúng.

Trong tròng mắt của Đại Bằng to lớn thoáng lộ ra ý cười, khiến Đế Nghĩa không ngừng gật đầu, nói:

- Đúng, nên cao hứng, một mạch Thương Vương ta trọng chỉnh hùng phong, có thể so với một thế lực cấp bá chủ. Không nghĩ tới, sau mấy nghìn năm tàn dư của ẩn mạch có thể lớn mạnh đến mức này.

- Chỉ là, bộc lộ như vậy sẽ nguy hiểm.

Đế Nghĩa nhắc nhở.

- Đúng, ta biết, bởi vậy tất cả người của Thương Vương cung đều mang mặt nạ. Không ai biết được thân phận của bọn họ. Lúc nào cũng có thể xé lẻ ra đi lại ở Đại Hạ.

Tần Vấn Thiên mở miệng nói, khiến Đế Nghĩa khẽ gật đầu. Chắc do hắn quá lo lắng. Hiện tại Tần Vấn Thiên, sợ rằng đã không còn là thiếu niên ngày xưa, tự nhiên sẽ suy nghĩ kỹ càng những điều này.

Tần Vấn Thiên dẫn theo Đế Nghĩa lơ lửng ở khoảng không, nghe thấy Đế Nghĩa mở miệng nói:

- Vấn Thiên, sau khi huỷ diệt Cửu Huyền Cung, ngươi định thế nào?

- Ta có việc, muốn đi Khâm Châu thành một chuyến đã. Viện trưởng nếu ngươi quay về nước Sở, nhớ nói trước với ta.

Tần Vấn Thiên mở miệng nói, khiến thần sắc Đế Nghĩa ngưng tụ, lập tức gật đầu. Những năm gần đây, hắn cũng không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Tần Vấn Thiên muốn đi Khâm Châu thành trước chắc là có chuyện quan trọng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.