Thái Cổ Thần Vương

Chương 1593: Chương 1593: Thả người (1)




&Quân Mộng Trần tiến vào trạng thái bạo nộ, Thanh Thiên Thế Giới Đồ lóng lánh sáng rực một góc trời, thân mặc Vương Giả khải giáp, mỗi một kích đều cất chứa khí khái vương giả, mượn lực lượng cổ vương, công phạt cực kỳ lợi hại.

Nhưng đối mặt hắn là áp chế từ ba vị thiên kiêu Thiên Tượng tầng thứ tám, thiên kiêu ở Cổ Đế chi thành đều là hậu duệ Đế Vương, không phải dòng dõi thì cũng là đệ tử, công pháp thần thông tu hành đều rất cường đại, muốn chiến đấu vượt cảnh là điều rất khó, huống hồ là chiến đấu với tận ba người, chỉ nghe Quân Mộng Trần tiếng gào chấn thiên, lại vẫn không đột phá được áp chế của ba người kia, bị kiềm chế sít sao, bên cạnh còn có một vị Thiên Tượng tầng thứ chín khi nãy chiến đấu cùng Tử Tình Hiên đang đứng ngoài nhìn chằm chằm.

Tên xăm mình từng bước đi tới trước mặt Tử Tình Hiên đã thụ thương, mỗi bước đạp ra phảng phất như đều khiến mặt đất rung động, hắn thấy trong đôi mắt đẹp của Tử Tình Hiên lộ ra quang mang ngoan lạt, không khỏi lạnh giọng nói:

- Tốt nhất đừng có mượn dùng thần binh, ta không muốn lấy mạng, chỉ là cầm nã ngươi thôi, nhưng nếu ngươi mượn dùng lực lượng tiên binh, vậy thì chưa biết hậu quả thế nào đâu.

Mắt đẹp của Tử Tình Hiên chợt lóe, sắc mặt khó coi, bước chân giật lùi ra sau.

- Thực lực hai người các ngươi đều không sai, có thể kiên trì lâu như vậy đã là khó được, nhưng có giãy dụa nữa cũng vô dụng, theo ta đi thôi, mỹ nhân như này, ta cũng không nỡ dày vò.

Thân hình tên xăm mình chợt lóe, sáp lại kề cận Tử Tình Hiên, quang mang lần nữa sáng lên trên người Tử Tình Hiên, chợt thấy tên xăm mình hừ lạnh một tiếng, nâng bàn tay lên trực tiếp móc giết mà ra, bén nhọn hệt như cự phủ, oanh diệt sạch lực lượng Tử Tình Hiên công kích, bàn tay trực tiếp chế trụ, nhấc bổng người Tử Tình Hiên lên.

- Nếu ngươi còn không thành thật thì chớ trách ta hạ ngoan thủ với nữ nhân.

Tên xăm mình lạnh giọng nói, sau đó quay sang nhìn Quân Mộng Trần, nói với đồng bạn bên cạnh:

- Nhanh nhanh bắt hắn lại.

- Năm người đi khi nhục hai người thấp hơn một cảnh giới, các ngươi không cảm thấy mất mặt ư?

Lúc này một đạo thanh âm nhàn nhạt vọng ra từ trong đám đông, tựa hồ là một tên thiên kiêu đang quan chiến lên tiếng.

- Chuyện riêng của chúng ta, tốt nhất đừng có chõ mõm vào.

Tên xăm mình quét mắt qua. Nhìn về phía người nói chuyện, là một nhân vật tuấn tú vóc người thon dài. Hắn thần sắc bình tĩnh. Nhưng hai mắt lại mang đến cho người ta cảm giác yêu dị, phảng phất như hai tròng mắt kia có thể xoay tròn, như là vòng nước xoáy, có thể khiến ánh mắt người nhìn luân hãm trong đó.

Tử Tình Hiên bị tên xăm mình bắt lại, nàng nhìn về phía người nói chuyện. Trong tròng mắt chớp qua một tia dị sắc, nàng cánh nhiên nhận ra người này ra, hơn nữa, nàng có phần ngoài ý khi người này lại đứng ra nói chuyện giúp mình.

Chỉ thấy thân hình thanh niên vừa cất tiếng lấp lánh. Trực tiếp bước đến phương chiến trường Quân Mộng Trần đang chiến đấu, tròng mắt hắn chợt trở nên càng thêm đáng sợ, cực kỳ yêu dị, giống như một đôi luân hồi chi mâu, hắn vừa nhìn tới, ba vị thiên kiêu đang áp chế Quân Mộng Trần đều cảm thấy trong đầu bỗng đột nhiên hiện ra vô số họa diện, công kích của bọn họ không khỏi ngừng trệ.

- Cẩn thận tròng mắt hắn.

Tên xăm mình chợt quát một tiếng, chấn đãng nhân tâm, ba người lập tức khép mắt lại, nhưng họa diện vẫn tồn tại trong đầu, phảng phất như sa vào huyễn cảnh.

Người ra tay hách nhiên chính là Hoa Thái Hư.

- Oanh!

Quân Mộng Trần bắt lấy cơ hội, một đạo loạn thế vương quyền oanh ra, trực tiếp đánh bay một người gần đó, lao tới chỗ tên xăm mình, phẫn nộ quát:

- Thả sư tỷ ta ra.

Tên xăm mình quét mắt nhìn Quân Mộng Trần, sau đó lại đảo sang nhìn Hoa Thái Hư, ánh mắt hắn vẫn yêu dị như thế, hai nhân vật thiên kiêu Thiên Tượng tầng thứ tám bị ánh nhìn đăm đăm của hắn làm cho an tĩnh không động đậy được.

- Đồ Đằng, người còn chưa bắt được chúng à?

Lúc này lại có mấy đạo thân ảnh đi tới bên này, là thiên kiêu Tiêu Môn đương sơ, cường giả trên Đăng Tiên bảng Hạ Thiên Hàn, thực lực cũng rất là cường đại.

- Còn có một người.

Tên xăm mình nhìn Quân Mộng Trần, mở miệng nói:

- Vùng vẫy giãy chết có nghĩa lý gì đâu, chênh lệch giữa ngươi ta quá lớn, dù có trợ thủ cũng chẳng qua là Thiên Tượng tầng thứ tám, căn bản không uy hiếp được ta.

- Thả người.

Ngay đúng lúc này, một đạo thanh âm băng lãnh truyền đến, tên xăm mình khẽ nhíu mày, lập tức liền nhìn thấy nơi xa có gió lốc thổi qua, nháy mắt trong hư không hiện ra hai đạo thân ảnh, một đôi tuyệt đại tiên lữ.

- Tần sư huynh.

Quân Mộng Trần kêu nói, thần sắc tên xăm mình và đám thiên kiêu Song Kiêu minh Hạ Thiên Hàn đều trầm xuống, Tần Vấn Thiên và Thanh Nhi công chúa xuất hiện, chuyện này xem ra phiền to, Thanh Nhi chính là cường giả xếp thứ năm trên Đăng Tiên bảng, từng đánh bại Tiêu Lãnh Nguyệt, bọn hắn căn bản không cách nào kháng cự.

- Thả người.

Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm tên xăm mình, lạnh giọng nói.

Tên xăm mình nhìn thần sắc bén nhọn của Tần Vấn Thiên, trong ánh mắt lộ ra quang mang dã tính, mở miệng nói:

- Tần Vấn Thiên, nghe nói ngươi tu hành Thần Chi Thủ, ta rấtmuốn lĩnh giáo một phen, có thể chỉ giáo được không?

- Ta thành toàn ngươi.

Thoại âm Tần Vấn Thiên vừa ra, tiếng vang răng rắc truyền tới, thân thể hắn bỗng nhiên biến lớn, phù quang lộng lẫy đồng thời lưu động quanh thân, trong bàn tay không ngừng có quang mang lóa mắt chớp diệu, một cỗ khí tức kinh khủng trán phóng, Thần Chi Thủ xuất hiện, lộ ra khí thế không gì có thể ngăn cản, Tần Vấn Thiên biến lớn thân thể là để khiến Thần Chi Thủ càng phối hợp ăn ý với bàn tay mình.

- Các ngươi giúp ta giữ lấy nàng

Tên xăm mình giao Tử Tình Hiên cho đám người Hạ Thiên Hàn, chỉ thấy một chuôi lợi kiếm vắt ngang trên cổ Tử Tình Hiên, Hạ Thiên Hàn nói với tên xăm mình:

- Chúng ta nên đi.

- Không, không lĩnh giáo qua Thần Chi Thủ thì sao cam tâm.

&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.