Các thị vệ đi theo vào nghe được lão quản gia la trong lòng tất cả đều run lên, Khuynh Thành tiểu thư, Mạc phủ, chỉ có một Khuynh Thành tiểu thư, Sở quốc đệ nhất mỹ nữ mười năm trước, Mạc Khuynh Thành.
Trên dưới Mạc phủ một mảng chấn động, ở Mạc phủ, một thế hệ trẻ tuổi chưa từng có ai so với Mạc Khuynh Thành càng xuất chúng hơn, nàng mặc dù đã rời nhà hơn mười năm, vẫn ngẫu nhiên có người sẽ đề cập Sở quốc đệ nhất mỹ nữ năm đó.
Không bao lâu, trước mặt Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành xuất hiện rất nhiều người, đối với Tần Vấn Thiên mà nói đều rất xa lạ, hắn chỉ nhận ra Mạc phụ Mạc Thiên Lâm, nhưng đối với Mạc Khuynh Thành mà nói, những người này đều là người thân của nàng.
Các trưởng bối nhìn Mạc Khuynh Thành lớn lên một lần nữa gặp được Mạc Khuynh Thành, trong lòng cực kỳ rung động, đẹp hơn, khí chất sâu hơn ngày xưa, nàng tùy ý đứng ở đó, giống như tất cả trong thiên địa đều phải ảm đạm thất sắc.
Các hậu bối trưởng thành lên thì ai cũng dại ra, bọn họ lúc còn nhỏ chỉ thích quay quanh bên người Khuynh Thành tỷ tỷ, bởi vì nàng quá đẹp, hôm nay bọn họ đều đã trưởng thành, gặp lại Mạc Khuynh Thành, mới chính thức lý giải vẻ đẹp của Mạc Khuynh Thành rốt cuộc là động lòng người như thế nào.
Dẫn tới rất nhiều người nhìn thấy Tần Vấn Thiên kéo tay Mạc Khuynh Thành ánh mắt đều mơ hồ có chút không tốt, đặc biệt một ít thanh niên nam tử, không biết người này là ai, nữ tử Mạc phủ bọn họ đẹp như thế, thế mà bị hắn bắt tù binh rồi sao?
- Cha, mẹ.
Mạc Khuynh Thành đi lên trước, nhào vào trong lòng cha mẹ nàng, ôm nhau thật chặt, thật lâu sau mới tách ra.
Mạc Thiên Lâm nhìn Tần Vấn Thiên, trong lòng có vô tận cảm thán, thiếu niên trên quân lâm yến danh chấn Sở quốc này, tựa như đã hoàn thành lột xác hoa lệ, đôi mắt hắn thâm thúy khiến người ta không thể nhìn thấu, nhiều năm như vậy, hắn thế mà có thể nắm tay Khuynh Thành, mang theo nàng cùng nhau về nhà.
Mười năm, chưa bao giờ lạc đường.
- Mạc thúc thúc.
Tần Vấn Thiên gọi.
- Ừm.
Mạc Thiên Lâm lên tiếng, gật đầu nói:
- Nhìn thấy các ngươi còn có thể bên nhau, trong lòng ta cũng dễ chịu chút.
Lúc trước Mạc Thiên Lâm thật ra là rất thích Tần Vấn Thiên, chỉ là vì về sau Hoa Tiêu Vân xuất hiện, lão gia tử cùng hắn lập trường khác nhau, hắn cũng chỉ có thể nghe lão gia tử.
- Vâng, lần này về Sở quốc, con sẽ kết hôn với Khuynh Thành, Mạc thúc thúc ngài hẳn là không phản đối chứ.
Tần Vấn Thiên ôn hòa cười nói, nghe được hắn nói tất cả người chung quanh đều run lên, kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên.
Ngay cả Mạc Thiên Lâm cũng sửng sốt, nhìn Mạc Khuynh Thành một cái, thấy Mạc Khuynh Thành đi đến bên người Tần Vấn Thiên nắm tay hắn, Mạc Thiên Lâm biết mặc dù hắn phản đối cũng không thay đổi được cái gì, huống hồ, hắn cũng sẽ không đi phản đối, gật đầu cười nói:
- Khuynh Thành nó đồng ý, ta đương nhiên không ý kiến gì.
Lần này người Mạc phủ đều kinh hãi, người kia là ai? Vì sao Mạc Thiên Lâm dễ dàng đáp ứng hắn như thế?
Chỉ luận Mạc Khuynh Thành mỹ mạo, thiên hạ này sẽ có bao nhiêu nhân vật ưu tú đến Mạc phủ cầu hôn? Mặc dù là vương hầu Thanh Vân đế quốc, thậm chí nhân vật ưu tú của Thanh Vân Các đều hẳn là sẽ động lòng nhỉ.
- Thiên Lâm.
Có trưởng bối Mạc gia hô, lại thấy Mạc Thiên Lâm ngắt lời nói:
- Đi, đừng đứng ở đây, chúng ta đi trong phủ ngồi.
- Vâng.
Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành gật gật đầu, tới trong phủ an vị, Mạc Khuynh Thành lại bị mẫu thân của nàng lôi đi, không ít người thì quay quanh ở bên người Tần Vấn Thiên đánh giá hắn, thậm chí có người mở miệng hỏi Tần Vấn Thiên hắn tu vi, gia thế, Tần Vấn Thiên chỉ là cười mà không đáp, chỉ lo uống rượu.
Giờ phút này, một vị lão giả đi tới, lão giả này long hổ tinh thần, mơ hồ có một uy thế, lão lúc nhìn thấy Tần Vấn Thiên cũng sửng sốt.
- Phụ thân, người này cầu hôn với Khuynh Thành, nói là muốn cưới Khuynh Thành.
Có một người báo cáo nói, là một vị huynh đệ của Mạc Thiên Lâm.
- Ừm.
Mạc lão gia tử giờ phút này trong lòng thật ra đã nhấc lên sóng triều tận trời, Tần Vấn Thiên, thế mà mang theo Mạc Khuynh Thành trở lại, lão còn tưởng, sẽ không còn được gặp lại hai người.
Mọi người chỉ thấy Mạc lão gia tử đi đến bên người Tần Vấn Thiên, thấy Tần Vấn Thiên đứng dậy, thân thể Mạc lão gia tử cũng hơi còng một chút, nhìn Tần Vấn Thiên khách khí nói:
- Ngươi ngồi đi.
Tần Vấn Thiên sửng sốt, trái lại không ngờ Mạc lão gia tử sẽ khách khí với hắn như vậy.
- Mạc lão gia tử.
Tần Vấn Thiên muốn nói chuyện, lại thấy Mạc lão gia tử tự mình rót cho hắn chén rượu, nói với Tần Vấn Thiên:
- Tần Vấn Thiên à, chuyện năm đó, là lão nhân ta hồ đồ, có lỗi ngươi cùng Khuynh Thành, hôm nay nhìn thấy các ngươi trở về, ta cũng đã hài lòng, lần này hôn sự các ngươi, nhất định chuẩn bị cho tốt.
- Tần Vấn Thiên!
Không ít người nghe được cái tên này đều run mạnh lên, thì ra là hắn, khó trách có chút quen mắt, năm đó trên quân lâm yến còn xa xa từng thấy hắn vài lần, thanh niên đó từng ở Sở quốc nhấc lên sóng to gió lớn, năm đó hắn và Mạc Khuynh Thành đã mến nhau, hôm nay, bọn họ thế mà vẫn như cũ cùng một chỗ, chưa từng tách ra.
Chỉ là, Mạc lão gia tử năm đó không phải không đồng ý sao, vì sao hôm nay đối với Tần Vấn Thiên khách khí như vậy?
Bọn họ nào biết, Mạc lão gia tử năm đó thời điểm nhìn thấy Tần Vấn Thiên dưới sự phẫn nộ nở rộ tinh hồn, đã bị chấn động tới mức tâm thần run rẩy, cẩn thận suy nghĩ, cũng cảm giác mình có lỗi Mạc Khuynh Thành.
Về sau, lão đi ra ngoài xông pha, hành tẩu hoàng triều Đại Hạ, đến bây giờ, có một tin tức, lão cũng chưa hoàn toàn tiêu hóa.
Thiên Mệnh bảng thủ Tần Vấn Thiên, kéo kiếm mười vạn dặm, huyết tế yêu kiếm, thân hóa đại bằng, kiếm bổ Đan Vương điện!
Đan Vương điện, đó là thế lực cấp bá chủ của hoàng triều Đại Hạ, kiếm bổ Đan Vương điện, chỉ vì hồng nhan, hồng nhan là ai? Mạc Khuynh Thành!
Không có ai biết lúc Mạc lão gia tử năm đó nghe được tin tức này rung động, như là ngũ lôi oanh đỉnh, cho tới bây giờ, lão cũng nhớ rõ vẻ mặt phấn chấn của người Đại Hạ lúc bàn luận về truyền kỳ Tần Vấn Thiên!