Thái Cổ Thần Vương

Chương 964: Chương 964: Thành Thánh Hoàng (2)




Tần Vấn Thiên mỉm cười gật đầu, sau đó rời khỏi cổ phong bên này, triệu tập đám người Âu Dương Phàm Nhạc, nói cho bọn họ mình tính đi một mình tới Thành Thánh Hoàng.

- Được, ta chuẩn bị về Đại Hạ trước.

Âu Dương Cuồng Sinh nói, hắn tính trở về tìm Khương Đình.

- Ta muốn ở vùng nam vực Hoàng Cực Thánh Vực đi một chút, sau đó về Đại Hạ hội hợp với các ngươi.

Phàm Nhạc cười nói.

- Ta về Đại Hạ.

Vân Mộng Di thấp giọng nói.

- Được, xem ra cần tạm thời tách ra rồi, trở về Đại Hạ, đều nhớ phải về Vô Song giới, chúng ta ở Vô Song giới hội hợp.

Tần Chính cười nói, những người này trừ Mộ Phong, đều là đệ tử Vô Song giới.

Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu, hôm nay ở Hoàng Cực Thánh Vực đã kết thù, hắn tự nhiên không thể giống như trước đây gióng trống khua chiêng tùy ý đi lại, hơn nữa bọn họ đều có việc cùng ý tưởng của bản thân, tách ra cũng là chuyện không thể tránh được.

- Tốt, Đại Hạ, lại tụ tập.

Tần Vấn Thiên cùng mọi người ôm nhau, đợi lúc tới Vân Mộng Di, thấy đôi mắt đẹp của Vân Mộng Di nhìn hắn, hắn cười tiến lên, cho cái ôm tương tự, khiến cho ánh mắt Vân Mộng Di lóe lên.

- Tiểu Hỗn Đãn, chúng ta đi.

Tần Vấn Thiên hô, nháy mắt có một ảo ảnh màu trắng lao tới, một người một thú bước chậm ra, đi về phía bên ngoài Trượng Kiếm tông.

...

Thành Thánh Hoàng, thánh thành của Hoàng Cực Thánh Vực, tòa cổ thành này có được lịch sử xa xưa có phong cách năm tháng cổ xưa, có uy nghiêm mênh mông, tòa thánh thành cổ xưa này, mỗi ngày người ra vào không biết có bao nhiêu.

Nơi này phong trào hướng võ cực kỳ nồng đậm, trên đường phố nơi này ném cục đá cũng có thể đập trúng cường giả Thiên Tượng cảnh, nơi này thiếu gia tiểu thư tuyệt đối đừng tùy ý trêu chọc, sợ ngươi không thể trêu vào.

Thành Thánh Hoàng có được Hoàng Cực Thánh Tông bá chủ tuyệt đối của Hoàng Cực Thánh Vực, có được vũ đài chiến đấu Thánh Chiến đài nổi tiếng nhất Hoàng Cực Thánh Vực, có được chợ giao dịch lớn nhất Hoàng Cực Thánh Vực.

Hoàng Cực Thánh Vực chín đại phái, bảy đại gia, song hoàng triều, còn có các đại giáo cổ quốc, đều ở Thành Thánh Hoàng có được nơi dừng chân, bọn họ sẽ đưa hậu bối đệ tử đến Thành Thánh Hoàng mở rộng tầm mắt, đến mấy toà học viện danh chấn thiên hạ của Thành Thánh Hoàng tu hành, hoặc là đưa vào Hoàng Cực Thánh Tông.

Tần Vấn Thiên, giờ phút này đặt chân thành trì cổ xưa có được rất nhiều cái nhất của Hoàng Cực Thánh Vực.

Trên người hắn tùy ý khoác một cái trường bào đơn giản màu trắng, trên mặt đường nét rõ ràng, mơ hồ có thể thấy được vài phần bộ dáng tuấn tú, thoạt nhìn ba mươi mấy tuổi, hiển nhiên là bộ dáng hắn sau khi dịch dung.

- Mệt mỏi quá.

Thanh âm hơi tỏ ra non nớt từ dưới thân Tần Vấn Thiên truyền ra, nói chuyện là một con yêu thú, con yêu thú này đặc biệt đáng yêu, là một con bạch hổ nhỏ, hoa văn trên người không có một chút khí khái vương giả nào, bộ dáng lắc đầu vẫy đuôi như là uống rượu say, yêu thú này đương nhiên là Tiểu Hỗn Đãn biến thành.

Trên lưng Tiểu Hỗn Đãn không chỉ có một mình Tần Vấn Thiên, còn có một nữ tử thân thể tuyệt luân, mặc áo xanh, mang theo khăn che mặt cùng nón, tuy không thấy rõ dung nhan của nàng, nhưng chỉ nhìn khí chất cùng dáng người kia, đã làm người ta vô hạn mơ màng, đây có lẽ sẽ là tuyệt đỉnh mỹ nhân.

Thời điểm Tần Vấn Thiên rời khỏi Trượng Kiếm tông, Thanh Nhi thế mà nguyện ý đi cùng với hắn, hơn nữa ở ngoài sáng, Tần Vấn Thiên mặc dù có chút bất ngờ, nhưng tự nhiên cũng vui vẻ.

- Không có tiền đồ, chúng ta nhẹ như vậy ngươi còn kêu mệt, nuôi ngươi tốn cơm rồi.

Tần Vấn Thiên gõ ở trên đầu tiểu gia hỏa.

- Các ngươi đôi nam nữ này... Cấu kết với nhau làm việc xấu, bắt nạt ta.

Tiểu gia hỏa ô ô nói, khiến không ít người chung quanh kinh ngạc nhìn về bên này, có chút kỳ quái tổ hợp trước mắt.

- Tiểu gia hỏa này thật ngộ nghĩnh.

Một nữ tử cười nói.

- Nhìn cái gì vậy, chưa từng gặp yêu quái đáng yêu như vậy à.

Tiểu gia hỏa nói giọng kẹo sữa, nhất thời Tần Vấn Thiên mặt nổi đầy gân đen, hắn phát hiện tên khốn kiếp này học được nói chuyện, cũng không phải một chuyện làm người ta khoái hoạt.

- Quả thực chưa từng gặp, tiểu gia hỏa ngươi tới Thành Thánh Hoàng làm gì thế?

Nữ tử kia cười hỏi.

- Ta đến trấn áp thiên kiêu, danh chấn thiên hạ.

Tiểu gia hỏa ‘khí phách’ nói, người chung quanh đều cười trộm không thôi, phàm nơi nó đi qua, đều nhất định thành đối tượng vây xem, Tần Vấn Thiên dọc theo đường đi mặt đen sì nhìn tên khốn kiếp này ‘bốc phét’, đã hối hận vì dẫn nó ra ngoài, vốn định hạ thấp thu mình chút, không ngờ bị gia hỏa này chơi xỏ.

- Ngươi có thể dừng một chút hay không.

Tần Vấn Thiên đi ở trên đường, hung hăng cho Tiểu Hỗn Đãn một cái đập.

- Các hạ không thích mà nói, thì nhường cho ta đi.

Lúc này một thanh âm truyền đến, sau đó Tần Vấn Thiên liền nhìn thấy một khối tinh thạch thật lớn xuất hiện ở trước người hắn, trong khối tinh thạch này tràn ngập tinh thần nguyên lực nồng đậm đến cực điểm, hơn nữa vẫn chưa mài thành kích thước tiêu chuẩn, vẫn là thuần thiên nhiên.

Tần Vấn Thiên quay đầu, liền thấy một vị thanh niên chỉ vào tinh thạch kia nói:

- Yêu thú đó giao cho ta, khối tinh thạch này chính là của ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.