Làm sao bây giờ?
Giờ phút này, Trượng Kiếm tông nhất mạch an tĩnh thần kỳ, rất nhiều ánh mắt ngóng nhìn Tần Vấn Thiên, trong mắt hiện lên biểu cảm không cam lòng, cứ như vậy bó tay chịu trói? Nhìn Tần Vấn Thiên đi chịu chết?
Khúc Ca đã chết, bọn họ lại phải mất đi Tần Vấn Thiên vị tuyệt đại thiên kiêu quật khởi ở Hoàng Cực Thánh Vực này?
Phản loạn là quả quyết không có khả năng, bọn họ nhất mạch này, còn xa xa chưa có lực lượng chống lại Hoàng Cực Thánh Tông lãnh tụ nhất mạch, huống hồ lãnh tụ nhất mạch muốn tiêu diệt bọn họ, thậm chí không cần tự mình ra tay, chỉ cần bảo các mạch khác ra tay trấn áp là được.
Không thể phản loạn, Tể Thu an bài cho Tần Vấn Thiên tội danh ‘có lẽ có’, giống với Khúc Ca, không thể giải thích, hơn nữa, người Hoàng Cực Thánh Tông lãnh tụ nhất mạch cũng ngầm thừa nhận hành vi của Tể Thu, điều này ý nghĩa cái gì mọi người đều biết rõ trong lòng, đây là mặc kệ, để cho Tể Thu xử trí.
- Chúng ta đi tìm lão tông chủ Trượng Kiếm tông, ta có lời nói với hắn.
Trong đôi mắt đẹp của Mạc Khuynh Thành hiện lên một tia biểu cảm cứng cỏi, nàng kéo tay Tần Vấn Thiên đi về phía trước, khiến Tần Vấn Thiên kinh ngạc nhìn Mạc Khuynh Thành, giờ khắc này trong mắt nữ tử trước mắt nở rộ hào quang, thế mà lại kiên nghị như vậy, có lẽ chỉ có vì người nàng yêu sâu nhất, nàng mới có một mặt như vậy, trong ánh mắt lộ ra kiên cường, dũng cảm, không tiếc tất cả.
Tần Vấn Thiên nhìn ánh mắt của Mạc Khuynh Thành, giống như tất cả mây đen đều tan thành mây khói, trong mắt hắn toát ra mỉm cười dịu dàng như nước, hai người nắm chặt bàn tay, đi tới chỗ lão nhân Trượng Kiếm tông ở.
- Người Hoàng Cực Thánh Tông lãnh tụ nhất mạch có từng mời ngươi, mà ngươi, đã từ chối hay không?
Lão nhân nhìn thấy Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành đi tới, trực tiếp hỏi Tần Vấn Thiên.
- Phải, cường giả họ Quý, từng mời ta gia nhập lãnh tụ nhất mạch.
Tần Vấn Thiên gật đầu, lão nhân biến sắc, khó trách bên trên ngầm thừa nhận hành vi của Tể Thu.
- Tiền bối, Hoàng Cực Thánh Tông giết Khúc Ca, lại muốn đối phó Vấn Thiên, lập tội danh, nếu như ta có thể phủ định tội danh thứ hai, có tác dụng hay không?
Mạc Khuynh Thành hỏi.
Ánh mắt lão nhân chợt lóe, nhìn mắt Mạc Khuynh Thành, nói:
- Ngươi là chỉ sưu hồn? Bọn họ không có khả năng sẽ để chúng ta sưu hồn đối với đệ tử hoàng triều Đại Thương nhất mạch, sưu hồn là thuộc về một loại hình phạt.
- Không cần sưu hồn, ta có thể luyện chế một loại đan dược, để cô ta thổ lộ chân tướng, hơn nữa, sẽ không có bất cứ tác dụng phụ nào đối với cô ta.
Mạc Khuynh Thành nói.
- Ngươi xác định?
Trong mắt lão nhân hiện lên mũi nhọn.
- Vâng.
Mạc Khuynh Thành gật đầu.
- Nếu như ngươi thật sự làm được, khiến cô ta mở miệng nói thật, như vậy, Khúc Ca chết, chính là chết oan, nếu như bọn họ lại lấy cái này làm lý do giết Tần Vấn Thiên, từ trên tội danh đã không thành lập, trừ phi Tể Thu quyết giữ ý mình, vẫn như cũ lấy tội danh thứ nhất mạnh mẽ gạt bỏ Vấn Thiên, nếu như hắn thực không ngại thanh danh không tốt cũng muốn ra tay, cũng khó giải.
Lão nhân nói.
- Vậy mang sự tình làm ầm ĩ lên, để thiên hạ đều biết, chuyện này, giao cho ta đến xử lý, Trượng Kiếm tông nhất mạch không tiện ra mặt.
Mạc Khuynh Thành nói, nàng biết Trượng Kiếm tông nhất mạch tuy hận, nhưng thân ở trong cục, lại không cách nào phá cục, bọn họ cũng rất thống khổ, rất nghẹn khuất, ngại là thực lực không bằng người, phản kháng chính là tuyệt lộ.
- Được.
Lão nhân nhìn Mạc Khuynh Thành một cái thật sâu, sau đó nhìn Tần Vấn Thiên cười nói: