- Điều đó không có khả năng.
Tề vương sau khi sửng sốt một lát quát, lão giả Tử Lôi tông cũng cau mày, không tin đây là sự thật, độc đó sao có khả năng có thể giải, chỉ có Dược Hoàng của Dược Hoàng cốc đích thân tới mới có hi vọng, Mạc Khuynh Thành tuy là thánh nữ Dược Hoàng cốc, nhưng dù sao vừa mới vào cảnh giới Luyện Đan sư cấp năm, tuyệt đối không thể giải huyết độc này, Tần Vấn Thiên tuy thiên phú bất phàm, nhưng chẳng qua là một đệ tử Trượng Kiếm tông, hắn lại giải độc như thế nào?
Nhưng giờ phút này khí thế Nhân Hoàng cường thế cỡ nào, tuyệt đối khôi phục chiến lực đỉnh phong, cường thế diệt Hàn vương, khí tức không có nửa điểm hỗn độn, sắc mặt hồng nhuận không có bất cứ dấu hiệu trúng độc nào, rõ ràng là đã khỏi hẳn.
Bọn họ trăm phương nghìn kế chờ thương thế của Nhân Hoàng nặng thêm, thậm chí tình nguyện chờ hắn độc phát mới hạ thủ, lại quả quyết không ngờ bọn hắn đợi được Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân toàn thịnh.
Trên thân các cường giả phía dưới vẫn ngồi ở nơi đó tất cả đều tràn ngập khí tức đáng sợ, mang hậu bối bảo vệ, bọn họ ngóng nhìn Nhân Hoàng Diệp quốc trên không, nhíu mày, bọn họ vốn tưởng hôm nay đại chiến Nhân Hoàng sẽ ngã xuống, khi đó bọn họ lại đoạt bảo bối cần thiết, nhưng không ngờ Nhân Hoàng thế mà khỏi hẳn, như thế ngược lại khiến bọn họ khó xử.
Diệp quốc, Chiến quốc, Linh Loan quốc… các cổ quốc cùng với Lý tộc, man tộc đều là Hoàng Cực Thánh Vực một nhóm thế lực mạnh nhất đại vực phía nam, so với bọn họ càng cường đại hơn thì chỉ còn lại có Trượng Kiếm tông và Tử Lôi tông.
Hôm nay tề tụ ở đây mục đích thật ra trong lòng toàn bộ mọi người biết rõ, từ một khắc đó bước vào Diệp quốc hoàng cung trở đi, rất nhiều chuyện đã được quyết định, hiện tại cho dù lui cũng đã muộn, tên đã lên dây không thể không bắn.
Nhìn bóng người cuồng ngạo khôn cùng kia, mọi người nhớ tới một số bí mật về Nhân Hoàng.
- Diệp quốc Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân, từng một thời không có tiếng tăm gì, thẳng đến hai trăm năm trước chuyến đi Tiên Vũ giới một lần đó, tên của hắn được khắc vào vị trí chói mắt nhất tấm bia Tiên Vũ giới một lần đó, xếp hạng nhất Tiên Vũ giới, từ đó về sau một bước lên mây, bị thiên kiêu Diệp quốc lúc ấy ghen tị, liên thủ mọi người chặn giết, một trận chiến bị hắn toàn diệt, Diệp Thanh Vân xách đầu thiên kiêu hoàng tộc Diệp quốc bước vào hoàng cung Diệp quốc, từ đó đặt địa vị thái tử của hắn.
Mọi người thầm nghĩ, từ đó về sau, con đường Diệp Thanh Vân đăng cơ không ai có thể ngăn trở nữa, cho dù từng có nhiều trận huyết chiến, đều là trăm trận trăm thắng, rất nhiều người đều đoán, Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân năm đó lúc bước vào Tiên Vũ giới, tất nhiên chiếm được kỳ ngộ gì sinh ra lột xác, do đó có được thành tựu hôm nay, mà thẳng đến đoạn thời gian trước Nhân Hoàng trúng độc, việc này tựa như dần dần trồi lên mặt nước, đây cũng là mục đích bọn hắn hôm nay tới đây.
- Tề vương, huyết độc là người nào hạ?
Nhân Hoàng nhìn chằm chằm vào Tề vương, quát lạnh một tiếng, hắn đến nay cũng đang hoài nghi là ai hạ độc cho hắn, tuy độc này cực kỳ lợi hại, vô thanh vô tức, nhưng cũng tuyệt đối không thể vô duyên vô cớ khiến độc xâm nhập trong cơ thể hắn, tất có cái gì làm thuốc dẫn, Nhân Hoàng đoạn thời gian qua một mực ẩn mà không phát, đó là hoài nghi người hạ độc có thể là người bên cạnh.
Mặt Tề vương lộ vẻ dữ tợn, lạnh nhạt nói:
- Ngươi sẽ vĩnh viễn không biết.
- Hừ, nội chiến Diệp quốc ta bùng nổ, không biết cần bao nhiêu thời gian mới có thể khôi phục nguyên khí, người thân đau, kẻ thù sướng. Tề vương, Túc vương, các ngươi thật sự đáng chết.
Nhân Hoàng bước chậm ra, khí thế ngập trời, hôm nay trên người hắn hoàn toàn không có độc tố, không cần giống như lần trước bó tay bó chân chiến đấu như vậy, đám người Tề vương làm sao có thể không chết.
Hắn tuy biết họa này từ ngoài tới trong, Diệp quốc nội chiến, các vương hầu chết, thực lực tất nhiên giảm mạnh, nhưng hắn không có lựa chọn, kẻ phản nghịch, tất sát, lưu lại cũng là hậu hoạn vô cùng, bọn hắn đã làm việc phản nghịch, như vậy phải gánh trách nhiệm này.
Dứt lời, Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân lại lần nữa đạp bước lao ra, phía sau tinh thần thiên tượng tràn ngập uy thế ngập trời.
Thân thể đám người Tề vương và Túc vương bùng nổ rút lui, cùng cường giả Tử Lôi tông hội tụ một chỗ, xa xa lại có vài luồng uy thế khủng bố tràn ngập đến, rõ ràng chính là cường giả Tử Lôi tông ẩn nấp, đã xé rách da mặt, cần gì che dấu nữa.
- Còn có ai, lăn cả ra đây cho ta, Diệp Thanh Vân ta có gì phải sợ.
Nhân Hoàng rít gào một tiếng, trên người nở rộ uy nghiêm hoàng đạo, bàn tay hắn lại lần nữa tăng vọt, chộp tới Túc vương.
- Ngươi dám.
Các vương hầu rống giận, nhất thời từng đạo hào quang huyễn lệ đồng thời đánh về phía cánh tay tăng vọt kia, nhưng thấy Nhân Hoàng hừ lạnh một tiếng, đạp bước trên không, thân thể đi về phía trước, hào quang tinh tượng khắp trời càng tăng lên, chiếu rọi trên cánh tay, không đâu không phá.
- Giết!
Tất cả công kích ngăn cản ở phía trước tan vỡ hủy diệt hết, cánh tay phóng to kia có thể hái lấy nhật nguyệt tinh tú. Túc vương rống giận một tiếng, cả người đều giống như thiêu đốt lên, nhưng khi cánh tay này chộp tới, trời đất cũng như bị bao phủ hết, hắn cảm giác mình đặc biệt nhỏ bé, bị bao phủ trong đó, vô luận như thế nào cũng trốn không thoát lực lượng một trảo này.
- Oành.
Cánh tay chộp xuống, vang một tiếng thật to, thân thể Túc vương hóa thành tro bụi, thành bụi bậm. Thực lực Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân cường đại đến mức làm người ta kinh hãi, nhân vật vương hầu Diệp quốc, ở trước mặt hắn thế mà không chịu nổi một đòn, khó trách Diệp Thanh Vân hắn làm Nhân Hoàng, không ai có thể địch nổi.
Giờ phút này, các Thiên Tượng cường giả đã bao vây Nhân Hoàng Diệp Thanh Vân vào bên trong, trên người bọn họ tất cả đều phóng thích tinh thần thiên tượng đáng sợ ngập trời, các loại luồng khí hủy diệt lưu động ở trên không, buông xuống, nếu là người Thiên Tượng cảnh trở xuống đặt mình trong đó sợ là sẽ trực tiếp mất mạng.
- Liên thủ, giết hắn.
Một vị cường giả Tử Lôi tông lạnh lùng quát, tinh thần thiên tượng phía sau hắn bốc lên trên không, chiếu rọi ở trên thân Nhân Hoàng, vậy mà lại hóa thành một lao tù đáng sợ, muốn nhốt Nhân Hoàng ở tại chỗ.