Thái Cổ Thần Vương

Chương 1012: Chương 1012: Tiên cường đại trong mộ (2)




- Vì sao, yếu như vậy?

Ngón tay của bóng người áo trắng đó chỉ về phía không trung, ngàn vạn kiếm quang như muốn hội tụ, điên cuồng xoay tròn.

- Ong!

Cuồng phong gào thét, đám cường giả Tể Thu ở vị trí trận kỳ động thủ, hư ảnh Kim Bằng khổng lồ như bắt đầu hành động, nâng lên phía trước, sau đó một chưởng ấn mục nát ầm ầm đập xuống, giết về phía bóng người áo trắng.

Bàn tay bóng người áo trắng lướt qua, như một kiếm chém trời, bổ ra tất cả, móng vuốt sắc bén của Kim Bằng chộp ra, ở bên trên đám người Hạ Thánh đồng thời bùng nổ tấn công, quyền quang chấn động không đâu không phá bẻ gãy nghiền nát, trấn sát tất cả.

Người áo trắng kia hít sâu một hơi, thân thể bay lên, quanh thân tụ tập vô tận kiếm quang, rống giận mà ra, như vạn kiếm cùng phát, hắn từng bước một đi ra phía trước, nhìn chằm chằm hư ảnh Kim Bằng thật lớn phía trước, kiếm khí tung hoành thiên địa, nghiền nát tất cả.

- Ầm ầm ầm!

Kim Bằng vỗ cánh chim, hư ảnh Kim Bằng lao ra, cả tòa Kim Bằng Đại Trận đều như lơ lửng trên trời, mọi người đều ở trận điểm, điên cuồng công kích, vị trí bốn người Tần Vấn Thiên càng trực tiếp buông xuống ở trước mặt bóng người áo trắng.

- Hắn là cố ý, hành động của Kim Bằng, do trận vũ khống chế.

Tần Vấn Thiên nói với đám người Khúc Ca, mà vị trí trận vũ, bên trái do Tể Thu nắm giữ, bên phải thì do Tôn Tĩnh nắm giữ.

- Cố gắng công kích đi.

Khúc Ca bình tĩnh mở miệng:

- Thiên Sát Kiếm Thuật.

Dứt lời, kiếm khí rơi xuống, ngàn vạn kiếm quang đồng thời bùng nổ tấn công, mượn uy trận pháp, càng cường đại đến kinh người, Tư Khấu cũng phát động công kích, nhưng kiếm pháp của hắn khác với Khúc Ca, đều là nhân vật thiên kiêu của Trượng Kiếm tông nhất mạch ở Hoàng Cực Thánh Tông, Khúc Ca kiếm chính, kiếm thẳng, Tư Khấu kiếm đi nét bút nghiêng, Tà Long Kiếm, Nghịch Lôi Trảm, mỗi một kiếm pháp đều cực kỳ xảo quyệt nguy hiểm.

Không chỉ có bọn họ, toàn bộ mọi người đều phát động điên cuồng công phạt, bóng người áo trắng kia đứng ở trước mặt Kim Bằng khổng lồ, bóng người nhìn như nhỏ bé bộc phát ra năng lượng lại siêu mạnh, mỗi một kiếm của hắn đều có được cái uy tất sát, nhưng lực lượng thường thường bị hư ảnh Kim Bằng chống đỡ dời đi hơn phân nửa, nhưng dù vậy, Tần Vấn Thiên cũng mấy lần cảm nhận được nguy cơ.

- Ép lên, để hắn ở trong Kim Bằng, chẳng phải càng dễ tiêu diệt.

Tần Vấn Thiên mở miệng nói, nhất thời vỗ hai cánh, Kim Bằng đè ép qua, xuất hiện ở trên không bóng người áo trắng, vô tận quầng sáng công kích giống như điên cuồng như đánh xuống, bóng người áo trắng kia tựa như không biết né tránh, giờ phút này mờ mịt hắn chỉ muốn công phạt giết chóc.

- Khép kín, toàn trận công kích.

Hạ Thánh quát, nhất thời hai cánh Kim Bằng khép kín, Kim Bằng đè ép xuống, thế mà lại mang bóng người áo trắng chôn ở dưới Kim Bằng, toàn bộ mọi người đồng thời lao tới một điểm, phát động công kích siêu mạnh.

Trong mắt bóng người áo trắng nở rộ kiếm quang ngập trời, hắn bỏ kiếm mà đứng, nhắm mắt lại, bàn tay nhấn vào hư không một cái, trên thân bùng nổ sát khí vạn trượng, một đợt ánh sáng mạnh che cả bầu trời, chọc mù mắt mọi người, kiếm khí nghiền nát trận pháp, tiếng vang đáng sợ ầm ầm ầm truyền ra, lực lượng hủy diệt xé nát tất cả, trận pháp sụp đổ, toàn bộ mọi người đều bị đẩy lui, đại địa bay lên bụi đất, bóng người áo trắng toàn thân đẫm máu, đứng ở đó, mơ hồ có cảm giác anh hùng tuổi xế chiều.

- Tứ giai đỉnh cấp phụ chiến đại trận, mấy chục vị Thiên Cương cường giả đỉnh cấp lĩnh ngộ chân ý, thế mà bị áp bách đến loại tình trạng này.

Đám người kinh hãi, ánh mắt bóng người áo trắng kia quay qua, sau đó đi về phía Khúc Ca và Tần Vấn Thiên, lạnh nhạt nói:

- Kiếm của các ngươi, quá yếu.

Hắn vừa dứt lời, bàn tay chỉ về phía không trung, trong phút chốc một luồng kiếm uy vô thượng giống như khống chế tất cả, Khúc Ca và Tư Khấu cầm kiếm, lại cảm giác kiếm ý cũng bị người ta khống chế.

Bóng người áo trắng toàn thân đổ máu, lại vẫn đi qua từng bước một.

- Khúc Ca, Tư Khấu, các ngươi trụ vững công kích, người khác ở lúc hắn phát động công kích giáp công tiêu diệt hắn.

Tể Thu mở miệng nói, khiến vẻ mặt mọi người ngưng trọng, Tể Thu này thật ác, để Khúc Ca bọn họ trực diện người áo trắng, mặc dù cuối cùng tiêu diệt được đối phương, nhưng trả giá rất có thể là hy sinh bọn Khúc Ca.

Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm đối phương, phát động mộng chân ý, nhưng vô hình kiếm khí kia như mang mộng chân ý cũng xé nát, căn bản không thể mang đối phương vào giấc mộng.

- Ông!

Từng màn nước xuất hiện, đồng thời sóng âm công kích thẩm thấu ra, gào thét đánh về phía bóng người áo trắng, là Phạm Diệu Ngọc ra tay.

- Đi.

Thân hình bốn người bọn Khúc Ca nháy mắt tách ra hai bên, một đạo kiếm khí như cầu vồng chặt đứt sóng âm, bóng người áo trắng xuất hiện lần nữa, tuy hắn đã bị thương nặng, nhưng kiếm uy chém ra lại như không chịu ảnh hưởng, hắn xoay người, nhìn chằm chằm Phạm Diệu Ngọc.

- Đáng chết.

Tôn Tĩnh rất buồn bực, thế mà bị phá hủy, hắn bùng nổ sát chiêu chuẩn bị sẵn, giống như nham thạch nóng chảy lăn về phía đối phương.

- Phốc!

Một đạo kiếm quang mang nó bổ ra, đồng thời có ngọn lửa như nham thạch nóng chảy dính lên thân thể đối phương, nháy mắt cháy lên, một màn này khiến Tôn Tĩnh hưng phấn:

- Giết hắn, xem ra hắn đã không xong rồi.

Hắn vừa dứt lời, lại phát hiện một đôi ánh mắt lạnh vô cùng đang nhìn chằm chằm hắn, sau đó bóng người áo trắng đi ra từng bước một, Tôn Tĩnh và Phạm Diệu Ngọc cách nhau không xa, bọn họ đồng thời phát hiện mình bị tập trung, đối phương đi mỗi một bước, bọn họ liền cảm giác cách tử vong gần thêm một bước, bóng người tắm trong lửa kia, chết cũng muốn giết bọn họ.

- Ông!

Bóng người áo trắng xông ra ngoài, giống như một đạo tuyệt thế kiếm quang.

- Khúc Ca, cứu Tôn Tĩnh.

Tể Thu hét lớn một tiếng, Khúc Ca bốn người bọn họ đi vòng, đến gần Phạm Diệu Ngọc, bọn họ là người cách Tôn Tĩnh và Phạm Diệu Ngọc gần nhất.

Không còn kịp, bóng người áo trắng giống như hóa thân hai đạo tuyệt thế kiếm quang, phân biệt đánh về phía Tôn Tĩnh cùng với Phạm Diệu Ngọc.

- Giết!

Tần Vấn Thiên chợt quát một tiếng, bàn tay vỗ vào hư vô, Khúc Ca cũng đã động, một kiếm phi tiên.

- Oành!

Kiếm quang hạ xuống, kiếm quang đánh về phía Phạm Diệu Ngọc gặp một đạo hư vô chưởng ấn, sau đó Khúc Ca đuổi tới, phi tiên kiếm uy nở rộ, mạnh mẽ chặn một kiếm kia, thân thể hắn và Phạm Diệu Ngọc đồng loạt bị đánh bay, nhưng Tôn Tĩnh lại không may mắn như vậy, một đạo kiếm quang khác, ở dưới hắn toàn lực công phạt vẫn như cũ xuyên thấu yết hầu hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.