Tần Vấn Thiên nhớ lại hài cốt trong ao máu, nhưng ngoại trừ bộ hài cốt kia ra, xung quanh cũng không có gì, một nhân vật cấp độ truyền thuyết vẫn lạc ở đây, tất nhiên đã trải qua một hồi đại chiến kinh thiên động địa, hắn là người chiến bại,vật trên người hắn làm sao có thể giữ được, cũng không phải tất cả cường giả trước khi chết đều lưu lại di tích truyền thừa, may ra chỉ còn lại thi cốt mà thôi.
Đến mức Thiên Tượng Thụ sinh ra, thuần túy là bởi vì huyết mạch của cường giả kia quá mạnh, vô số năm tồn tại ở này, dựng dục ra Thiên Tượng Cổ Thụ, sinh ra Thiên Tượng Quả.
Tạ Vũ biết Yêu thú mắt đỏ cường hoành, Tần Vấn Thiên có khả năng giữ được tánh mạng, hắn nên cảm thấy ngoài ý muốn, bây giờ lại nói ra một câu nói như vậy, không thể nghi ngờ hắn muốn Tần Vấn Thiên hấp dẫn ánh mắt mọi người, như vậy ánh mắt tập trung trên Thiên Tượng Thụ sẽ ít đi một chút.
- Tần huynh vẫn bị Yêu thú cường đại truy sát, mới trong chốc lát, làm sao có thể được cái gì, Tạ Vũ, ngươi nói như vậy là quá âm độc.
Ánh mắt Cơ Tuyết nhìn chằm chằm vào Tạ Vũ, trên mặt lộ ra vẻ mặt phẫn nộ, nếu không phải Tần Vấn Thiên dẫn Yêu thú mắt đỏ rời đi, chỉ sợ bọn họ sẽ khó thoát khỏi cái chết.
Bây giờ Tần Vấn Thiên bò ra khỏi phế tích, cho dù hắn làm sao tránh được một kiếp, nhưng hiển nhiên cũng không dễ chịu, phải trải qua chém giết thảm thiết, nếu như dựa theo đám người Tạ Vũ hứa hẹn, phát hiện bảo vật phải phân cho Tần Vấn Thiên một phần, bây giờ không nói đến phân bảo, Tạ Vũ lại trực tiếp đặt Tần Vấn Thiên vào tuyệt địa.
- Ta tùy ý hỏi một chút mà thôi, huống hồ vừa chỉ có hai con đường, chúng ta đi con đường kia, vừa vặn đi tới gốc cổ thụ này, Tần huynh đi con đường kia, nếu như có kỳ ngộ gì cũng chẳng có gì lạ.
Tạ Vũ vừa cười vừa nói.
- Câm miệng.
Từ Lam quát một tiếng, giận dữ quở trách Tạ Vũ, trường thương của hắn tỏa ra phong mang, mũi thương trực chỉ Tạ Vũ :
- Xấu hổ làm bạn với ngươi.
- Từ Lam huynh, không nên bởi vì ta khách khí với ngươi thì ngươi có thể càn rở, ngươi chỉ là đệ tử ngoại môn Thanh Hoa Sơn mà thôi, ta muốn lấy được thân phận này cũng không khó khăn.
Trong mắt Tạ Vũ xuất hiện hàn quang, hắn nói câu này là thật, với thực lực của Tạ Vũ, hắn có thể đạt được thân phận đệ tử ngoại môn Thanh Hoa Sơn, chẳng qua Tạ Vũ đang ở thế lực La Hầu Môn trong Huyễn Vương Thành, thuộc về Đại Thương Hoàng Triều.
Đại Thương Hoàng Triều và Thanh Hoa Sơn không có hữu hảo với nhau, trong phạm vi Đại Thương Hoàng Triều, Hoàng triều cường đại hơn, huống hồ, ngoại trừ hai đại thế lực ra, cũng có không ít thế lực có thể cung cấp lựa chọn, bởi vậy rất nhiều nhân vật thiên kiêu cũng không vội đưa ra lựa chọn.
- Không cần tranh, tru diệt người này là biết hắn có không có di vật cường giả hay không.
Một giọng nói lạnh như băng vang lên, người nói chuyện chính là Ân gia Ân Đình, hắn đã biết Tần Vấn Thiên là người khi nhục Ân Thành, hắn vốn hạ lệnh tru diệt đối phương, đối phương không có chết đã ngoài ý muốn, nhưng bây giờ lại xuất hiện ở nơi này, Tần Vấn Thiên không thể không chết.
Cơ Tuyết xuất hiện bên cạnh Tần Vấn Thiên, nhìn mọi người và nói:
- Tần huynh là minh hữu của ta, nếu như có người ra tay với hắn, ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Từ Lam cầm trường thương trong tay, ánh mắt nhìn về phía Ân Đình, động tác tinh tế đã tỏ rõ thái độ của hắn, ngược lại cũng làm người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
- Ta thiếu hắn một mạng.
Trong mắt Từ Lam xuất hiện hàn quang, cho dù Tần Vấn Thiên xuất phát từ nguyên nhân gì dẫn Yêu thú mắt đỏ đi, nhưng suy cho cùng đã cứu mạng của hắn.
- Ta không giúp bên nào.
Lãnh Đồ cho thấy thái độ của hắn, muốn hắn giúp Tần Vấn Thiên, hắn làm không được, nhưng bảo hắn bỏ đá xuống giếng, hắn cũng không ti tiện như vậy, nghe nói người này đắc tội Thương Duyệt, Kim Chiến, Ân Thành, chỉ sợ khó thoát khỏi cái chết.
Ân Đình nghe thấy Lãnh Đồ nói chuyện, lại nhìn Tạ Vũ, sức chú ý của đối phương dường như không đặt hết lên người Tần Vấn Thiên, điều này làm cho nội tâm của hắn có phỏng đoán đại khái.
- Ô...ô...n...g!
Cuồng phong quét qua, bình tĩnh bị đánh phá, Phong Bằng thế gia Phong Vân Hạc hóa thành Đại Bằng Điểu và phóng lên trời, lao thẳng về phía Thiên Tượng Quả trên Thiên Tượng Cổ Thụ.
- Hừ.
Thương Thích hừ lạnh một tiếng, thân thể hóa thành ánh sáng và lao về phía Thiên Tượng Quả.
Nhìn thấy việc này, không ai rãnh chú ý tới Tần Vấn Thiên, nhao nhao xông về phía Thiên Tượng Thụ, động tác của Tạ Vũ cùng Lãnh Đồ đều giống nhau, bọn họ càng thêm xác định, Tần Vấn Thiên tuyệt đối không được cái gì, bằng không những người này làm sao có thể bình tĩnh bỏ qua cho hắn chứ.
Cho dù có di vật hay không, tạm thời đặt sang một bên, tranh đoạt Thiên Tượng Quả trước mắt mới là trọng yếu nhất.
Thiên Tượng Quả trên Thiên Tượng Thụ có màu sắc khác nhau, Thiên Tượng Quả thấp nhất là Thiên Tượng Quả màu vàng đất, màu sắc có phần tương tự Đại Địa Quả, khi mọi người tới gần nó, thân thể hơi dừng lại, một cỗ trọng lực khủng bố áp bách làm bọn họ không thể tiến lên.
Đương nhiên, cũng có người bay thẳng về Thiên Tượng Quả khác, từ mặt ngoài của Thiên Tượng Quả tỏa ra ánh sáng, bọn họ đều gặp các loại trở ngại khác nhau.
Thí dụ như, có Thiên Tượng Quả màu máu, khi bọn họ tới gần có cảm giác máu huyết không xao động, dường như muốn bạo thể mà chết, thậm chí lại tiến lên phía trước, thân thể của bọn họ sẽ trực tiếp chảy máu tươi, phi thường thảm.
Thiên Tượng Thụ do huyết mạch cường giả truyền thuyết dựng dục sinh ra, sản sinh ra Thiên Tượng Quả chất chứa ý chí võ đạo đáng sợ, làm sao có thể dễ dàng bắt lấy như vậy, đây chính là nguyên nhân bọn họ vẫn không xuất thủ, như trong nháy mắt có thể hái được Thiên Tượng Quả, những người này cũng không tiếp tục giằng co, trực tiếp ra tay hái.
- Đi.
Từ Lam nhìn Cơ Tuyết, tay cầm trường thương và lao thẳng tới trong hư không, hắn tiến về phía Thiên Tượng Thụ, Cơ Tuyết thì nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Tần huynh, ngươi nên rời đi trước, không cần tham dự tranh đoạt Thiên Tượng Quả.