Kiếm ngâm, từng đạo kiếm khí đáng sợ không gì sánh được càn quét vùng hư không đó, làm cho mấy vị cường giả kia nhao nhao lui người về phía sau, lập tức bọn họ thấy ở cửa vào kỳ cảnh ánh sao lóng lánh, một bóng người đứng ở bên trong ánh sao trực tiếp nhấc chân đi vào.
- Đây, là năng lực thuấn di.
Người đứng bên ngoài hai mặt nhìn nhau, liếc mắt nhìn nhau, chỉ nghe một người nói.
- Có cần phải đi vào theo hay không?
- Không cần, chúng ta đi vào cũng vô dụng, người này mặc dù am hiểu năng lực thuấn di, nhưng mà dưới cảm nhận của ta khí tức của người này cũng không phải quá mạnh, lấy mức độ cường đại của những người bên trong tuyệt đối có khả năng ứng phó, không cần chúng ta lo lắng.
Một người đáp lại nói, làm cho mọi người khẽ gật đầu, có lẽ không cần bao lâu, người của gia tộc tông môn có thể dọc theo tín hiệu bọn họ lưu lại để chạy đến đây.
Tần Vấn Thiên bước vào bên trong cổ sơn, lập tức bị tình cảnh trước mắt chấn động đến.
Trời xanh, mây trắng phiêu đãng, phía trước có núi non sông ngòi cổ thụ, nơi này ai lại nghĩ là bên trong một ngọn núi cổ, rõ ràng là một mảnh không gian rộng lớn mới đúng.
- Bên trong cổ sơn, không gian tiềm tàng, ngọn núi này, là loại núi gì vậy?
Tần Vấn Thiên nhấc chân bước ra, thì thào nói nhỏ.
Người không đi xa, vĩnh viễn không biết thế giới bên ngoài kỳ diệu và mênh mông, hành trình đi khắp Đại Thương Hoàng Triều này còn chưa bắt đầu bao lâu, đã không ngừng có những chuyện, những vật mới mẻ xuất hiện. Thời khắc này thậm chí phá vỡ nhận thức của hắn.
- Bên trong cổ sơn này, lại có cái gì?
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, thân hình cấp tốc lập loè, tiểu tử kia trong ngực hắn hai mắt cũng phá lệ phát sáng, không ngừng đánh giá bốn phía, dường như cảm thấy hứng thú vô cùng.
Tên tiểu hỗn đản này mặc dù không thể nói tiếng người, nhưng chỉ số thông minh lại chẳng có chút khác biệt nào với con người, vô cùng thông minh, tất cả mọi thứ ở thế giới bên ngoài nó đều nhìn ở trong mắt, toàn bộ biết được.
- Tiểu tử kia, xem ngươi.
Tần Vấn Thiên để tiểu hỗn đản xuống, hai mắt tên trộm kia giống như kẻ trộm phát sáng lên, đôi mắt phóng ra ánh sáng, quét mắt nhìn chung quanh. Sau một lát, thân thể bé nhỏ của nó bắt đầu chạy hết tốc lực, lại giống như một tia sáng màu trắng nhanh như thiểm điện, nhanh đến mức Tần Vấn Thiên cần pahir sử dụng toàn lực mới có khả năng đuổi kịp nó.
Tiểu tử kia mang theo Tần Vấn Thiên vượt qua một khu vực rộng lớn. Nếu là mảnh không gian này chỉ có độ lớn bằng ngọn núi cổ thoạt nhìn ở bên ngoài kia, thì sớm đã chạy ra khỏi nơi đó một đoạn đường không biết là bao nhiêu rồi. Rất hiển nhiên, độ lớn của mảnh không gian này, tuyệt không thể lấy độ lớn của ngọn núi cổ bên ngoài kia để suy đoán.
Lúc này, tiểu tử kia mang theo Tần Vấn Thiên đi tới một mảnh sơn mạch, dãy núi này uốn lượn phập phồng, lại giống y hệt Thiên Sơn ở bên ngoài.
Trong núi có núi, trong núi có biển, có sông ngòi bình nguyên.
- Phía trước có người.
Tần Vấn Thiên rõ ràng cảm giác được khí tức chiến đấu, tiểu tử kia và hắn tức khắc tăng nhanh tốc độ đi chạy về phía trước, bay qua mấy dãy núi, Tần Vấn Thiên rốt cục thấy được bóng người.
- Là bọn hắn.
Ánh mắt Tần Vấn Thiên hơi hơi ngưng tụ, tiếp tục chạy thật nhanh về phía trước, phía trước xuất hiện hai bóng người, bất ngờ đúng là đôi sư huynh muội hắn gặp phải tại thời điểm đi trên đường núi tầm bảo ở Thiên Sơn Đoạt Bảo Hội kia. Lúc đó hắn còn nhường lại một gốc Huyết Ảnh Chi cho nàng kia.Thời điểm đối phương hỏi tên hắn, hắn cũng chỉ là nói bào nước gặp nhau không cần hỏi nhiều, lại không nghĩ tới nhanh như vậy đã gặp lại nhau, hơn nữa còn là tại bên trong kỳ cảnh.
- Xem ra, bọn họ trước đó cũng phát hiện mảnh kỳ cảnh này, thậm chí, thương thế của cô gái kia, có thể là bị thương lúc ở trong kỳ cảnh này.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, phía trước đương nhiên không chỉ có vẻn vẹn đôi sư huynh muội kia. Hai người bọn họ, đang giằng co cùng với một đầu Yêu thú hung mãnh.
Đầu Yêu thú này chính là một đầu Thanh Ngưu, thân cao năm thước, hình thể vô cùng to lớn, mỗi lần hít thở đều giống như tiếng sấm vang dội, bốn vó vững vàng cắm rễ trên mặt đất, cho người ta một cảm giác uy áp cường liệt. Đầu Ngưu Yêu này, chính là một Yêu thú Thiên Cương Cảnh tầng thứ năm đỉnh phong, khí tức cực kỳ đáng sợ.
Yêu thú trời sinh có sức chiến đấu phi thường cường đại, tại dưới tình hình cùng cảnh giới, công kích của bọn họ có sức chiến đấu thường cường đại hơn con người rất nhiều, sinh mệnh lực cũng rừng rực, có khả năng chịu đựng phi thường.
Đầu Ngưu yêu này trên thân tuy có vết thương, nhưng khí tức vẫn chưa dao động, ngược lại hai người sư huynh muội kia, khí tức hơi yếu bớt.
- Y nha nha.
Tiểu tử kia phát ra từng đạo âm thanh, động tác khả ái kia dường như đang nói cho Tần Vấn Thiên xem vật ở phía sau Ngưu yêu.
Tần Vấn Thiên đương nhiên chú ý tới vật ở phía sau Thanh Ngưu, đó là một gốc Thông Thiên Cổ Thụ, cổ thụ rắc rối khó gỡ, phù diêu mà lên, cao chừng trăm mét, chiếm cứ một mảnh khu vực cực lớn.
Cây cổ thu này lẻ loi đứng ở trên một mảnh khu vực trống rỗng, lộ ra vẻ nó không giống người thường, sinh mệnh lực tất nhiên là vô cùng bất phàm.
Tại phía trên cổ thụ, có mấy quả trái cây to khổng lồ, trái cây này có màu sắc không giống bình thường, dĩ nhiên là màu vàng đất, hơn nữa lại cho người ta cảm giác nặng nề cường liệt, dường như mấy viên trái cây này, chính là ngưng tụ linh khí của dãy núi này mà sinh ra.
- Cây này là cây gì vậy?
Tần Vấn Thiên chẳng quen thuộc với bất kì một loại cây cỏ linh dược nào, nếu là Mạc Khuynh Thành đang ở đây có lẽ có thể dễ dàng nhận ra, nhưng là hắn thì hiển nhiên không được.
Nhưng mà, được một Yêu thú cường đại như vậy thủ hộ, hai vị Thiên Cương Cảnh tầng thứ năm phải hợp sức chiến đấu, có thể thấy được tất là vật phi phàm.
Đôi sư huynh muội kia đương nhiên cũng chú ý tới Tần Vấn Thiên đến, thanh niên hơi hơi nhíu mày, còn nàng kia ngược lại lại lộ ra sắc mặt vui mừng, mở miệng nói.
- Là ngươi, chúng ta cùng nhau liên thủ đối phó Ngưu yêu này, Yêu này dùng qua Đại Địa Quả, lực công kích và phòng ngự đều siêu cấp đáng sợ, Võ Đạo ý chí rất khó quấn lấy nó.
- Đại Địa Quả?
Hai mắt Tần Vấn Thiên sáng lên!