Thái Cổ Thần Vương

Chương 672: Chương 672: Truyền thừa của Cổ Hoàng (2)




Cung điện cổ này có tất cả tám mươi mốt cột đá, Vân Mộng Di đốt sáng lên hơn bốn mươi cột đá mới dừng lại.

- Tinh Hồn.

Chu Tước mở miệng nói, tức khắc Vân Mộng Di phóng tích ra Tinh Hồn của nàng.

- Có thể.

Hai trảo của Chu Tước đặt xuống, lập tức nhìn bảy người sau lưng Vân Mộng Di, Âu Dương Cuồng Sinh đi ra phía trước, Chu Tước lập tức làm ra động tác giống vậyđối với Âu Dương Cuồng Sinh.

Lực cảm ứng ngôi sao của Âu Dương Cuồng Sinh lợi hại hơn, Tinh Hồn đầu tiên của hắn lại là có thể ở trên Tinh Hồn tứ trọng thiên, đốt sáng lên năm mươi cột đá ngôi sao, làm cho Chu Tước hài lòng gật đầu, mở miệng nói:

- Không tệ.

Về sau, Phàm Nhạc, Sở Mãng, Tần Chính, Mộ Phong, Bạch Tình lần lượt đi phía trước kiểm nghiệm, lực cảm ứng đều đốt sáng trên bốn mươi cột đá. Bạch Tình cảm giác là trừ Âu Dương Cuồng Sinh là tốt nhất, Tinh Hồn thứ nhất của nàng cũng là câu thông trên Võ Mệnh Tinh Thầntứ trọng thiên.

Tần Vấn Thiên cũng đi tới, Chu Tước làm ra động tác tương tự đối với hắn, trong nháy mắt, Tần Vấn Thiên cảm giác được lực cảm ứng của bản thân lại đột nhiên khuếch tán ra, theo đối phương chỉ dẫn, điên cuồng tràn ngậpra bên ngoài, trong nháy mắt từng cột đá được đốt sáng, rất nhanh lại đốt sáng lên năm mươi cột đá.

Nhưng như vậy còn không có dừng lại, một lát sau cột thứ sáu mươi, thứ bảy mươi lần lượt bị đốt sáng lên, làm cho con mắt Chu Tước lúc này mở ra, bộc phát ra thần tháikhiếp sợ.

Hơn nữa, như vậy vẫn không phải là điểm cuối, khi bốn cột sáng bên cạnh hắn lần lượt bị đốtsáng, mắt của Chu Tước đều ngây dại, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.

Tám mươi mốt cột đá, toàn bộ đều đã phát sáng.

Toàn bộ tòa đại điện giống như một mảnh tinh không, chiếu rọi rực rỡ đến mức không gì sánh được.

Không nói đến Chu Tước, mấy người Vân Mộng Di cũng đều ngây ngẩn cả người, nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên.

Đế Thiên có thiên phú đáng sợ như vậy sao?

Tần Vấn Thiên yêu nghiệt, bọn họ vẫn biết được.Nhưng Đế Thiên này cùng Tần Vấn Thiên cùng tu các loại thủ đoạn thần thông, hóa ra hắn cũng khủng bốnhư vậy.

Cho tới bây giờ, bọn họ vẫn chưa từng nghĩ tới Đế Thiên chính là Tần Vấn Thiên.

Bởi vì bọn họ đã chính mắt nhìn thấy Tần Vấn Thiên biến ra Đại Bằng sử dụng ra Diệt Tiên Kiếm, sau đó lập tức rơi vào hôn mê, bọn họ bây giờ còn không có tiếp xúc được thủ đoạn có cấp bậc như Đại Niết Tiên Pháp này, nghe cũng chưa từng nghe nói tới, tất nhiên càng không nghĩ đến.

Người nào lại dám đi liên tưởng, hai người bọn họ là một người.

- Tinh Hồn của ngươi.

Chu Tước nhìn Tần Vấn Thiên nói.

Tần Vấn Thiên lại trầm mặc, dung mạo có thể che giấu, nhưng nếu như phóng thích ra Tinh Hồn, lại trực tiếp nói cho mọi người biết, hắn chính là Tần Vấn Thiên.

Thấy Tần Vấn Thiên trầm mặc, mắt của Chu Tước sáng lên, lập tức hámồm phun ra một đạo ánh sáng, bao phủ bản thân và Tần Vấn Thiên ở bên trong.

- Ta sẽ vì ngươi giữ bí mật này, ta cần thấy Tinh Hồncủa ngươi, cho ngươi tiến vàoCổ Hoàng chi môn thích hợp, huống hồ cho dù ngươi về sau bước vào Cổ Hoàng chi môn, lúc chiến đấu nếu như phóng thích Tinh Hồn, ta vẫn có thể biết được.

Chu Tước nhìn Tần Vấn Thiên nói, cũng không có ý định giấu diếm Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên do dựtrong khoảnh khắc, Chu Tước này trấn thủ Đại Hạ Hoàng Lăng, cực kỳ có khả năng chính là nhân vật quan trọngcủa Đại Hạ Hoàng tộc, không đến mức lừa gạt mình, bằng không nó không cần nói với mình câu nói phía sau kia.

Gật đầu, Tần Vấn Thiên phóng ra bốn vị Tinh Hồn của mình, ba vị tới từ trên ngũ trọng thiên, một vị tới từ trên lục trọng thiên.

- Thật lợi hại.

Chu Tước gật đầu, Tần Vấn Thiên thuTinh Hồn lại, màn sáng lập tức tiêu tán.

Thân thể của Chu Tước từ từ rơi vào phía trênquan tài cổ, bàn tay ấn xuống một cái, trong nháy mắt, trên vách tườngcung điện ở phía sau lưng của nó có một cánh cửa chậm rãi kéo ra, ở nơi đó xuất hiện một bức tượng đặc biệt khổng lồ.

Bức tượngnày chính là bóng dángmột vịtrung niên vô cùng uy nghiêm, tay hắn cầm Lôi Thần đao, người khoác Lôi Điện khải giáp, phía trênbờ vai dường như có một con mãng xà lớn Lôi Đình ngoan ngoãn nằm ở đó, trên đỉnh đầu của hắn mang theo vương miện.

- Đây là một trong những Bá Hoàng của Hạ tộc Cổ Hoàng ta, ở trongrất nhiều thế hệ Cổ Hoàng Hạ tộc đã qua, hắn có thực lực có khả năng tiến vào trước năm, thời điểm còn sống hắn là vô địch tung hoành Đại Hạ, năm đó Đại Hạ cùng Đại Thương bạo phát đại chiến, Đại Thương Hoàng Triều tập kích giết công chúa của Đại Hạ ta, Bá Hoàng dưới cơn nóng giận xông vào Đại Thương Hoàng Triều, tiêu diệt chủ của Đại Thương, tiêu diệt năm vị Vương gia, sau cùng cũng lại bị thương thế không thể chữa khỏi, vẫn mang theo một hơi sau cùng trở về tới Đại Hạ Hoàng Lăng, tọa hóa bên trongHoàng Lăng, sau trận chiến này hai bên đều nguyên khí đại thương.

Giọng nói của Chu Tước trang nghiêm, giảng lại sự tích kinh tâm động phách của Cổ Hoàng, ngay lập tức hắn nhìn hai ngườiÂu Dương Cuồng Sinh cùng với Sở Mãng, nói:

- Lôi Thần Trảm chính là do Bá Hoàng sáng chế, hai người ngươi vào cánh cửa Bá Hoàng.

- Đa tạ tiền bối.

Âu Dương Cuồng Sinh nhìn Chu Tước khom người.

- Tốt.

Sở Mãng cũng cung kính bái xuống, gật đầu, theo Âu Dương Cuồng Sinh cùng nhau đi vào bên trong cánh cửa cổ phía trước bức tượng của Bá Hoàng, ngay lập tức, cánh cửa kia đóng kín.

Lợi trảo của Chu Tước lần thứ hai ấn vào trong quan tài cổ. Ngay lập tức lại có một bức tượngCổ Hoàng xuất hiện, Cổ Hoàng này có thần sắc yêu dị, lại giống như thanh niên yêu tuấn, đáng sợ cực kỳ.

- Đây là một trong Cổ Hoàng của Hạ tộc ta, Huyết Hoàng, cùng Bá Hoàng, hùng bá thiên hạ, từ khi sinh ra đến khi khiến cho chủ của Đại Hạ thoái vị nhường ngôi, chỉ tốn thời gian trăm năm, Huyết Chi Chú Ấn là do hắn sáng chế, ngươi đi vào trong.

Chu Tước chỉ về Mộ Phong, mở miệng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.