Tần Vấn Thiên bước lên, bước chân kiên định, ánh mắt nhìn thẳng trên bậc thang, không có bất kỳ người nào có khả năng ngăn hắn.
- Giết!
Lại một đạo giọng nói từ trong miệng Tần Vấn Thiên phun ra, trong sát na, thiên địa kiếm rít không ngừng, Lạc Hà quanh người bao vây lấy thân thể nàng cổ thụ trường đằng, tất cả đều ở trong chớp mắt bị cắt đứt tới, ở cùng thời khắc đó, sở hữu cổ thụ trường đằng, bị cắt đứt, ánh kiếm, trực tiếp càn quét mà qua, như là từng đạo quang.
- Ô...ô...n...g!
Một đạo đáng sợ kiếm mang lóng lánh mà qua, trực tiếp ở Lạc Hà trước người, đột nhiên xuất hiện một thanh ngập trời đáng sợ Cự Kiếm, vắt ngang kia, Kiếm uy tiêu diệt hết thảy, chỉ thấy một đạo thân ảnh dạo bước mà đến, đứng ở Lạc Hà bên cạnh, ánh mắt ngưng mắt nhìn hạ không Tần Vấn Thiên.
- Chư vị, này kiếm quá Yêu, giết người này, kiếm, liền không có bất cứ uy hiếp gì.
Người này nhàn nhạt mở miệng, trong sát na, quanh người Tần Vấn Thiên các cường giả phóng thích Võ Mệnh Thiên Cương, trong lúc nhất thời, mảnh không gian này áp lực, khiến người ta khó mà hô hấp.
Tần Vấn Thiên lại dường như không nhìn thấy, máu tươi không ngừng nhỏ rơi ở Yêu kiếm phía trên, cước bộ của hắn, từng bước đi lên.
- Ta ý, tức Kiếm Ý.
Giọng nói của Tần Vấn Thiên bình tĩnh vang lên, hòa cùng tiếng kiếm rít, tuy hai nhưng là một.
Giọng nói của hắn cũng chính là kiếm rít.
Ý của hắn, chính là Kiếm Ý.
Lúc này, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy bản thân và Yêu kiếm, càng dung hợp với nhau.
Chỉ thấy một vị cường giả Đại Nhật Trần gia bước đến gần Tần Vấn Thiên, bàn tay của hắn đánh ra một trảo trong hư không, Liệt Diễm khiến người ta sợ hãi xuất hiện, sau đó ngưng tụ thành một Địa Ngục Viêm Ma khủng bố, trực tiếp đánh đến trước người Tần Vấn Thiên, Địa Ngục Viêm Ma cực kì khổng lồ, một bàn tay ép về phía dưới là có thể phá vỡ tất cả.
Tần Vấn Thiên dường như không nhìn thấy, bước chân tiếp tục đi một bước trên không.
- Đùng!
Bước chân của hắn hạ xuống, bước lên một tầng bậc thang tiếp theo, ngay một giây bước chân hắn rơi xuống, kiếm khí vô tận hóa thành một thanh Cự Kiếm ngập trời, trực tiếp đục lỗ lên Địa Ngục Viêm Ma, hỏa diễm bay lượn xung quanh, sau đó hóa thành tro bụi dưới kiếm khí.
Một màn này làm cho trong lòng mọi người thán phục, kiếm ý gần Tần Vấn Thiên mạnh bao nhiêu?
- Vương huynh.
Ánh mắt cường giả Trần gia nhìn về phía vị cường giả Vương gia của Binh Châu Thành một, vị cường giả của Vương gia đi ra, lấy ra 1000 vạn sợi tơ tàn lượn quanh, bàn tay hắn vung ra, trong một giây, kia nghìn vạn sợi tơ bắn về phía Tần Vấn Thiên, sau đó hóa thành một cái thiên la địa võng bao phủ trên người Tần Vấn Thiên.
Kiếm khí đáng sợ không gì sánh được cắt đứt một đường, nhưng không cách nào chém đứt, hiển nhiên đây là một món Thần binh cường đại.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, không nhìn thiên la địa võng, mà là nhìn về phía cường giả Vương gia, con ngươi của hắn dường như đến từ vạn cổ, có thể đông cứng Linh hồn người khác.
Cường giả Vương gia chỉ nghe được một tiếng Đại Bằng thét dài, sắc mặt lập tức khó coi, thân thể lui nhanh, hắn thấy ở trước người của mình, một Đại Bằng Điểu che khuất bầu trời xẹt qua, cánh chim như muốn cắt đứt cổ họng của hắn.
- Bành!
Đại Bằng Điểu biến mất không thấy, nhưng tiếng kiếm rít vẫn không dừng lại, trong lòng cường giả Vương gia hoảng hốt, lại có một luồng khí lạnh băng xẹt qua yết hầu, nhanh đến mức không kịp đưa mắt nhìn.
Tất cả mọi chuyện chỉ xảy ra trong một nháy mắt, khi máu tươi ở cổ cường giả Vương gia vãi ra, mọi người vẫn không thể tin vào những gì mình nhìn thấy.
Nhưng cái người đang rơi xuống và Thần binh bị vô hiệu hóa đã chứng minh cái chết của hắn.
- Kiếm rít, Bằng ảnh hiện, đây là, kiếm âm Võ Đạo chi ý.
Tần Vấn Thiên, mượn lực lượng Yêu kiếm, ý của hắn tức là Kiếm Ý.
Con ngươi mọi người rút lại, trong lòng thầm run sợ, người này thật đáng sợ.
Yêu kiếm đứng yên Vạn cổ, mặc dù Tần Vấn Thiên không thể khống chế hoàn toàn, chỉ mới kéo kiếm đi đã có thể phát ra uy lực làm người ta kinh hãi.
Lúc trước, người Đại Hạ người không hề ý thức được, Yêu Kiếm dưới vách núi Bái Kiếm Thành lại có uy lực đáng sợ như vậy.
Đúng là không dám tưởng tượng, nhưng người có thể chân chính khống chế Yêu kiếm kiếm kia cũng đáng sợ đến mức nào? Đủ để quét ngang toàn bộ Đại Hạ Hoàng Triều.
Nhưng mà, nghe đồn rằng kiếm này đứng yên vạn cổ, từ xưa đến nay chưa có ai rút ra được, những nhân vật hàng đầu Đại Hạ cũng từng thử qua rồi nói như vậy, kiếm không thể rời khỏi vách núi, điều này đã nói lên không người nào thành công, vì vậy, muốn hoàn toàn khống chế kiếm là một chuyện cực kì khó khăn.
Chẳng qua mọi người không nghĩ đến, Tần Vấn Thiên đệ nhất Thiên Mệnh bảng, đoạt Cổ vận, nhận mệnh trời, dường như thật là mang trong người mệnh trời, rút ra Yêu Kiếm đứng yên vạn cổ.
Bây giờ, một người một mình kiếm, tranh phong trước Đan Vương Điện.
Cuối cùng Tần Vấn Thiên đi hết chín mươi chín bậc thang, khi hắn bước ra một bước cuối cùng, toàn bộ Đan Vương Điện dường như bị chấn động, Yêu kiếm của hắn kéo nghiêng trên bậc thang, ánh mắt hắn nhìn về phía Vương gia ở bên.
- Các ngươi đã xem mạng ta như cỏ rác, vậy thì ta sẽ xem các ngươi như kiến hôi, làm kẻ địch của toàn bộ nhìn ta mệnh như cỏ rác, tùy ý có thể giết, như vậy, ta nhìn các ngươi làm kiến hôi, địch toàn bộ Đại Hạ, thì như thế nào.
Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, ánh sáng lạnh bạo kích, kiếm không ngừng rít, ở phía những người Vương gia bộc phát ra tiếng kêu đáng sợ sắc bén, gió bão đảo qua, Đại Bằng che khuất bầu trời chợt lóe lên, một đôi cánh chim khủng bố giống như lợi kiếm sắc bén, nó đảo qua nơi nào thì nơi đó máu phun như mưa, trong một giây, không biết bao nhiêu cường giả vẫn lạc.
Giống như Tần Vấn Thiên đã nói, những thế lực cấp độ bá chủ này chưa từng để đệ nhất Thiên Mệnh bảng là hắn vào mắt, thiên tài chết đi thì không gọi là thiên tài, ở trong mắt bọn họ, Tần Vấn Thiên chắc chắn phải chết, vì vậy, tính mạng của hắn chỉ là chuyện vặt, nếu có nghĩ, thì nghĩ cách chia chác bảo vật và bí mật trên người Tần Vấn Thiên.
Nếu như thế, còn có gì để nói, chỉ có giết.
- Đùng.
Tần Vấn Thiên lần thứ hai đi lên phía trước, Yêu kiếm kéo lên, tiếng kiếm rít quanh quẩn không dứt, sát phạt không thôi.
Lạc Hà hơi run rẩy, kiếm này lại mạnh mẽ như vậy.
- Giết!