Cường giả Thanh Hoa sơn cười nói, nhất thời thân hình Tạ Vũ lóe lên qua đây, chín cánh tay đồng thời xuất hiện, không ngừng kéo dài ra, vờn quanh thanh sơn, đột nhiên dùng sức, tiếng vang ầm ầm truyền ra, thanh sơn rung động, thế mà rời khỏi mặt đất, nhưng chỉ khoảnh khắc, ‘ầm’ một tiếng vang lớn, Tạ Vũ vô lực, thanh sơn đập xuống.
- Núi này quá nặng.
Tạ Vũ lắc đầu hít một tiếng, thanh sơn này như có một lực lượng kỳ diệu, hắn lực mạnh, thanh sơn liền nặng.
- Không phải núi nặng, là người.
Một thanh âm truyền đến, khiến Tạ Vũ nhíu mày, ánh mắt vòng qua, liền thấy một bóng người đi tới, hai tay đặt ở trên thanh sơn, hắn nhắm mắt, im lặng cảm thụ, một nén nhang sau, hai tay của hắn mới bắt đầu động, trong nháy mắt này, thanh sơn nhấc lên, cách mặt đất ba thước mới hạ xuống.
Nhìn thấy một màn này, ánh mắt vô số người tề tụ trên thân người này, đây chính là người đầu tiên bước vào chín đại phái.
- Không tệ, có hứng thú bái vào môn hạ Thanh Hoa sơn hay không.
- Vãn bối cầu còn không được.
Người này khom người nói, khiến đám người Thanh Hoa sơn lộ ra nụ cười, đã tới thành Huyễn Vương, chuyến này tự nhiên cần có thu hoạch mới được.
Lúc này, bước chân Ân Đình đi về phía Tử Lôi tông trong chín đại phái, chỉ thấy ở trên khán đài Tử Lôi tông có một cường giả, thế mà lại có vài phần tương tự với Ân Đình.
- Vãn bối Ân Đình, hi vọng có thể mượn cơ hội này, bái vào môn hạ Tử Lôi tông.
Ân Đình khom người nói, một cường giả Tử Lôi tông nhìn về phía người tướng mạo tương tự với Ân Đình hỏi:
- Người này là cháu của ngươi?
- Đúng.
Trung niên kia mỉm cười gật đầu, nói với Ân Đình:
- Hãy tranh thủ cơ hội lần này.
- Vâng, bá phụ.
Ân Đình gật đầu, nhất thời cường giả Tử Lôi tông nhấn xuống dưới một cái, trong phút chốc, phía trước xuất hiện một mảng không gian lôi điện, ở trong mảng không gian này, một bóng người hư ảo đứng, cả người tắm rửa trong tử lôi.
- Ngươi vào trận con rối này, có bảy bước có thể đi, mỗi một bước, con rối phát ra một chưởng, nếu có thể đi hết bảy bước, coi như thông qua, không cho phép phản kháng.
Ân Đình nghiêm túc gật đầu, lập tức bước chân hướng lôi đình trong không gian bước ra, quả nhiên, bước thứ nhất, con rối kia liền đánh ra một lôi đình chưởng ấn, Ân Đình lấy thân thể chống đỡ.
Bước thứ hai, lôi đình chi uy tàn sát bừa bãi, càng thêm cuồng bạo; bước thứ ba, lôi đình rống giận; bước thứ bốn, lôi đình như sóng triều ngập trời; bước thứ năm, lôi đình như cự thú cuồng mãnh... Thân thể Ân Đình trực tiếp bay ra, chưa thể đi qua.
- Đã không tệ rồi, biểu hiện cho tốt.
Cường giả Tử Lôi tông mở miệng nói, mặc dù bá phụ Ân Đình ở Tử Lôi tông, cũng vẫn sẽ không dàn xếp.
- Vãn bối Tiết Phi, muốn bái vào môn hạ Trảm Thiên phủ.
- Vãn bối Phong Vân Hạc, muốn bái vào môn hạ Thần Long bảo.
- Vãn bối...
Trong diễn võ trường, cường giả các phương ùn ùn chủ động bái vào môn phái, trong lúc nhất thời, chín phái, tất cả đều đưa ra phương pháp khảo hạch, nhưng xác suất thông qua cực thấp.
- Thương Thích, ngươi đi thử xem.
Trên khán đài hoàng triều Đại Thương, một vị cường giả của vương phủ nhìn Thương Thích mở miệng nói. Thương Thích gật đầu, lập tức đầu tiên là bước qua Tử Lôi Kiếm Cổ trận, sau đó, hắn đi đến trước Trượng Kiếm Tông, nói:
- Vãn bối Thương Thích, muốn kiến thức khảo hạch của Trượng Kiếm Tông.
Lâm Soái nhìn về phía Thương Thích, người này không phải là nói muốn bái vào môn hạ Trượng Kiếm Tông, mà là muốn kiến thức, đã như thế, để hắn kiến thức.
Lâm Soái vung bàn tay, nhất thời từ bầu trời rơi xuống, có từng đạo kiếm quang lơ lửng trên không, hóa thành chín hàng, vắt ngang hư không.
- Kiếm này tru thân, tru tâm, nếu không có tâm chí kiên, vào chắc chắn phải chết.
Lâm Soái thản nhiên nói, Thương Thích ngẩng đầu, nhìn về phía chín hàng kiếm quang phía trước, giống như mỗi hàng kiếm quang đều hội tụ thành một thanh kiếm sắc bén nhất, hắn đi một bước, đạp đến trước kiếm, thế mà trong lòng sinh ra ý lui bước.
Nếu không có tâm chí kiên định, vào nhất định phải chết.
Ở lúc Thương Thích bước lên diễn võ trường, sáu đại nhân vật thiên kiêu ngày đó, tất cả đều xuất hiện ở trên diễn võ trường, Tần Vấn Thiên bước chân đi ra, đi về phía Tử Lôi Kiếm Cổ trận.
Vân Nhu nhìn thấy Tần Vấn Thiên đi tới bên kia, hô:
- Tử Lôi Kiếm Cổ trận nguy hiểm, không phải thiên kiêu không thể vào, cần gì mạo hiểm.
- Đa tạ nhắc nhở.
Tần Vấn Thiên vẫn bình thản đáp lại, hắn mặc đồ đen, mang theo khí chất lạnh lùng, ở phía sau hắn đeo hai kiện phàm binh, một cái rìu, một cây trường thương, hai kiện thần binh khác ở trong nhẫn thần văn, hắn tới đây, không vì chín đại phái, vì giết người mà đến!