Thái Sơ

Chương 134: Chương 134: Có Tật Giật Mình Bỏ Sức Nhiều (1)




Hứa trưởng lão đến trước mặt Tần Hạo Hiên, thái độ bề trên tự nhiên toát ra:

- Ngươi là Tần Hạo Hiên?

Trong lòng Tần Hạo Hiên lướt qua nhiều suy nghĩ, tại sao trưởng lão này đến tìm hắn?

Tần Hạo Hiên cố gắng khiến mình có vẻ bình tĩnh, hắn đứng dậy, cung kính hành lễ nói:

- Đệ tử là Tần Hạo Hiên.

Hứa trưởng lão lạnh lùng nói:

- Đi theo ta một chuyến.

Nói xong Hứa trưởng lão chuẩn bị mang Tần Hạo Hiên đi.

Toàn Cơ Tử vội hỏi:

- Xin hỏi Hứa trưởng lão muốn mang đệ tử Tần Hạo Hiên của ta đi có thể cho biết có chuyện gì không?

Mặt Hứa trưởng lão thoáng qua nét bất mãn, gã đường đường là trưởng lão Hoàng Đế Phong, đến Tự Nhiên Đường mang đi một người còn cần xin phép sao? Nhưng trên danh nghĩa địa vị của Toàn Cơ Tử cao hơn gã.

Hứa trưởng lão cố kiên nhẫn giải thích:

- Lúc nhập môn trắc nghiệm Tần Hạo Hiên chỉ là nhược chủng, nhưng nhược chủng không thể cắm rễ, nảy mầm nhanh vậy được, tốc độ này bắt kịp hôi chủng. Mấy trưởng lão chúng ta bàn bạc quyết định trắc nghiệm tiên chủng lại cho Tần Hạo Hiên.

Nếu không phải vì chuyện của Trương Cuồng thì Toàn Cơ Tử yên dạ, nói với Bồ Hán Trung:

- Thì ra là vậy, Hán Trung, ngươi đi cùng Tần Hạo Hiên đi.

Hứa trưởng lão cứng nhắc từ chối yêu cầu của Toàn Cơ Tử:

- Toàn Cơ Tử đường chủ, Vô Danh Phong của người không có Tiên Vân Xa, mà Tiên Vân Xa của ta chỉ có thể chở một người.

Hứa trưởng lão nói với Tần Hạo Hiên:

- Đi đi.

Tần Hạo Hiên cười khổ. Tu tiên giả đa số vì lợi ích không từ thủ đoạn, đường chủ Cổ Vân Đường Cổ Vân Tử đạo mạo trang nghiêm là ví dụ. Cổ Vân Tử âm hiểm xảo trá, Tần Hạo Hiên không tin những trưởng lão này thật sự tốt bụng đơn thuần trắc nghiệm lại tiên chủng cho hắn. Tần Hạo Hiên thầm nghi ngờ phải chăng vì hắn tu luyện quá nhanh họ nghi hắn có trọng bảo, muốn cướp giật?

Trong Thái Sơ tuy Tần Hạo Hiên gặp trưởng bối làm ấm lòng như Toàn Cơ Tử, Bồ Hán Trung nhưng cũng gặp hạng người tâm ngoan thủ lạt như Cổ Vân Tử. Tần Hạo Hiên bản năng suy đoán theo hướng uy hiếp đến mình.

Không chỉ có Tần Hạo Hiên, Bồ Hán Trung nhập môn mấy chục năm cũng nhìn ra có mờ ám. Từ khi nào các trưởng lão Hoàng Đế Phong ru rú trong nhà, không có lợi không dậy sớm sẽ tốt bụng như vậy? Tốn công tốn sức vì một đệ tử nhược chủng chỉ e có mưu đồ. Nhớ lại Tần Hạo Hiên một chiêu đánh chết Gia Luật Tề, Bồ Hán Trung thầm bối rối. Thái Sơ có quy định trưởng bối không được cướp kỳ ngộ của đệ tử nhưng đầu năm nay không phải mọi người đều giữ quy định, có nhiều người trước ích lợi sẽ muốn mạo hiểm một phen.

Làm sao bây giờ?

Bồ Hán Trung cau mày suy nghĩ, cẩn thận mật ngữ truyền vào tai Tần Hạo Hiên:

- Từ Vũ . . .

Trưởng lão mang Tần Hạo Hiên ra nội viện, lấy ra tiên kiếm. Tiên kiếm rộng hai ngón tay đón gió biến lớn, Hứa trưởng lão ném ra một mô hình Tiên Vân Xa to cỡ nắm tay, thổi tiên khí, bấm linh quyết niệm chú ngữ. Mô hình Tiên Vân Xa dần to ra, đây là Tiên Vân Xa cỡ nhỏ chỉ chở một người.

Trong Thái Sơ Giáo, trưởng lão có Tiên Vân Xa cá nhân là rất bình thường, miễn ngươi có thể lấy ra lượng tài nguyên vừa phải là được đổi một chiếc.

Tần Hạo Hiên nghe Bồ Hán Trung gợi ý liền hiểu ý.

Hứa trưởng lão cảm giác Bồ Hán Trung dùng mật ngữ truyền âm, nhưng trước đó gã không tập trung tinh thần nên bỏ lỡ cơ hội nghe nội dung. Mặt Hứa trưởng lão nghiêm túc nhìn về phía Bồ Hán Trung, ánh mắt chất vấn và bất mãn.

Tần Hạo Hiên chắp tay cung kính nói:

- Trưởng lão, Từ Vũ sư muội nhờ ta xin chút đan dược từ sư phụ lão nhân gia, có thể đi Linh Điền Cốc một chuyến rồi mới đi . . .?

Từ Vũ?

Hứa trưởng lão lặng im, nếu đổi lại là người khác thì gã đã từ chối nhưng Từ Vũ là vô thượng tử chủng, nguyên Thái Sơ Giáo cực kỳ xem trọng. Nếu tiểu nha đầu kia đi chỗ Hoàng Long Chân Nhân cáo trạng nói gã chậm trễ nàng tu hành thì không tốt. Hơn nữa đắc tội Từ Vũ là đắc tội nguyên Bách Hoa Đường, không đáng.

- Vậy thì đi Linh Điền Cốc một chuyến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.