Thái Sơ

Chương 133: Chương 133: Di Thiên Đại Họa Gõ Cửa Bàn (2)




Bồ Hán Trung bái vào môn hạ Toàn Cơ Tử đã gần ba mươi năm, luôn chân thành không bao giờ mạnh miệng nói dối, huống chi giết một tử chủng không phải chuyện nhỏ, nếu bị môn phái biết e rằng nguyên Thái Sơ Giáo sẽ sôi trào.

Vô thượng tử chủng, thiên tài tuyệt thế mà vô thượng đại giáo mấy ngàn năm đều khó gặp. Năm nay Thái Sơ Giáo bất ngờ thu được ba người nhưng chết một người cũng là mất mác không thể chịu nổi, nếu bị lão tổ tông trùm ngàn năm trong giáo biết thì đừng nói một Bồ Hán Trung, một ngàn người như gã cũng không đủ giết. Nếu chuyện này bị vạch ra thì Tự Nhiên Đường cũng sẽ bị liên lụy.

Toàn Cơ Tử kinh ngạc hỏi:

- Không đúng, Gia Luật Tề là cao thủ Tiên Miêu cảnh nhị thập diệp, ngươi chỉ là Tiên Miêu cảnh thập diệp làm sao đánh chết hắn được?

Bồ Hán Trung chưa bao giờ nói dối vì gánh chuyện này mà quỳ dưới đất nói xạo:

- Sư phụ nên biết Bách Thú Sơn rất bí ẩn, có nhiều cao thủ chết ở đó. Đệ tử vốn không đánh lại Gia Luật Tề nhưng hắn đột nhiên như động kinh nằm co giật dưới đất, đệ tử thừa dịp đó giết hắn.

Toàn Cơ Tử gật đầu nói:

- Vậy à, Bách Thú Sơn vô cùng hung hiểm, thường có hiện tượng bí ẩn không thể giải thích. Có nhiều cao thủ khi không chết tại đó, các ngươi ít đi thì hơn.

Toàn Cơ Tử nói xong chợt nhớ ra bây giờ không phải lúc giáo dục đệ tử, việc gấp là nếu môn phái điều tra ra Trương Cuồng đã chết thì nên ứng đối thế nào.

Nghĩ đến đây vẻ mặt Toàn Cơ Tử sốt ruột hỏi:

- Xác của Trương Cuồng, Gia Luật Tề thế nào?

- Đệ tử ném họ xuống vực sâu ngàn trượng ngoài núi Bách Thú Sơn rồi.

- Sao ngươi hồ đồ như vậy? Tử chủng là có thể tùy tiện trêu vào sao? Chuyện này mặc kệ ai đúng ai sai, dù Trương Cuồng sai lầm trước nhưng ngươi giết hắn thì chết trăm lần cũng không chuộc lỗi được. Phải giữ kín chuyện này, nếu truyền ra ngoài thì vi sư không che chở ngươi được!

Tần Hạo Hiên nhìn Bồ Hán Trung gánh lỗi của hắn lên người, làm hắn cảm động đến nước mắt lưng tròng. Nỗi lòng Tần Hạo Hiên phức tạp, nếu sau này hắn có thể nổi bật thì phải kéo theo lão sư huynh này một phen.

Tần Hạo Hiên quỳ dưới đất nói:

- Khởi bẩm sư tôn, Trương Cuồng và Gia Luật Tề là đệ tử giết, không liên quan đến Bồ sư huynh!

Toàn Cơ Tử nghe vậy giật mình, ánh mắt không tin được nhìn hắn.

Bồ Hán Trung nóng nảy thẳng lưng dậy nói:

- Sư tôn xin đừng nghe Tần sư đệ nói nhảm, hắn mới chỉ nảy mầm thì sao đánh thắng được Trương Cuồng ra lá, Gia Luật Tề Tiên Miêu cảnh nhị thập diệp?

Tần Hạo Hiên cảm kích nhìn Bồ Hán Trung chịu tiếng xấu thay mình, nói:

- Bồ sư huynh nên biết khi ta chưa nảy mầm đã đánh cao thủ Tiên Miêu cảnh thất diệp kêu phụ gọi mẫu, cao thủ Tiên Miêu cảnh ngũ, lục diệp tầm thường không đánh lại ta. Huống chi bây giờ ta đã nảy mầm, chắc Bồ sư huynh có nghe nhiều tin đồn liên quan về ta.

Mặc dù Tần Hạo Hiên rất cảm động nhưng tội danh giết tử chủng không nhỏ, nếu truyền vào tai chưởng giáo thì bị thiên đao vạn quả đã nhẹ. Tội lỗi của mình không thể để người ta gánh giùm, đây là tôn chỉ làm người của Tần Hạo Hiên.

Toàn Cơ Tử quát:

- Đừng giành nữa!

Toàn Cơ Tử cau mày suy nghĩ nên làm sao che giấu chuyện này thì ngoài cửa có tiếng thông báo:

- Sư tôn, có trưởng lão đến từ Hoàng Đế Phong cầu kiến.

Trưởng lão đến từ Hoàng Đế Phong cầu kiến?

Không chỉ Tần Hạo Hiên và Bồ Hán Trung, Toàn Cơ Tử cũng luống cuống. Không lẽ môn phái nhanh vậy đã biết Trương Cuồng bị giết, phái người đến khởi binh hỏi tội?

Toàn Cơ Tử dù gì là chủ một đường Tự Nhiên Đường, rất nhanh bình tĩnh lại nói với hai người:

- Không biết người này đến có chuyện gì, hai ngươi đừng quá hốt hoảng, binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn.

Dặn dò xong Toàn Cơ Tử nói với đệ tử bên ngoài:

- Mời trưởng lão vào!

Tự Nhiên Đường tuy đã xuống dốc nhưng Toàn Cơ Tử là đường chủ đứng đầu, dù thực lực không mạnh bằng trưởng lão này nhưng bối phận thân phận của lão cao. Bởi vậy Toàn Cơ Tử không cần tự mình nghênh tiếp trưởng lão đến từ Hoàng Đế Phong.

Đệ tử tiếp dẫn đưa một trưởng lão tóc bạc mặt trẻ trung như quan ngọc đến, đôi mắt sâu thẳm cho người cảm giác sâu xa khó hiểu, đạo bào rộng khoác lên người có chút tiên phong đạo cốt.

- Hứa trưởng lão, không biết đến Tự Nhiên Đường của ta có gì phải làm?

Trong mắt Hứa trưởng lão thì về danh phận Tự Nhiên Đường ngang hàng bốn đại đường nhưng thật ra là vì không ai muốn đặt chân vào đường đồ bỏ này. Hứa trưởng lão đến Vô Danh Phong mà Toàn Cơ Tử không tự mình nghênh tiếp, còn hỏi bằng giọng bề trên khiến Hứa trưởng lão rất khó chịu.

Hứa trưởng lão dùng giọng mũi mơ hồ trả lời:

- Tìm người.

Hứa trưởng lão nói xong nhìn về phía Tần Hạo Hiên.

Cơ mặt Toàn Cơ Tử cứng nhắc.

Không lẽ môn phái đã điều tra ra cái gì?

Sắc mặt Bồ Hán Trung, Tần Hạo Hiên mất tự nhiên.

Hứa trưởng lão cẩn thận đánh giá Tần Hạo Hiên, phát hiện hắn trừ có thân thể khỏe mạnh chút chẳng có chỗ nào đặc biệt. Khi đối diện với Hứa trưởng lão thì hắn biểu hiện rất mất tự nhiên, như có tật giật mình, chẳng có gì to tát, không kỳ diệu như Trương Dương cử báo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.