Thái Sơ

Chương 128: Chương 128: Sinh Ra Đã Mang Kiêu Ngạo (1)




Lòng Tần Hạo Hiên rớt xuống đáy cốc, át chủ bài lớn nhất của sư huynh không đem lại ích lợi gì ngược lại khiến gã bị thương nặng, làm sao lật ngược thế cờ đây?

Bùm!

Tần Hạo Hiên phân tâm đổi lấy cái giá là bị phù cẩu của Trương Cuồng đập trúng ngực, mấy vết máu sâu tận xương nằm trên lồng ngực hắn.

Trương Cuồng cố vận một hơi linh khí điều khiển phù cẩu lần nữa trùng kích:

- Tần Hạo Hiên, ngươi yên tâm đi đi, ta sẽ phụng dưỡng Tần đại bá, Tần Đại nương thay ngươi!

Tần Hạo Hiên lăn tại chỗ, đầu óc xoay chuyển nhanh.

Át chủ bài! Át chủ bài! Át chủ bài! Tuyệt Tiên Độc Cốc Vô Hình Kiếm! Sử dụng Vô Hình Kiếm sẽ tổn thương rễ tiên miêu, cắt đứt đường tu tiên tương lai. Nhưng nếu không dùng sẽ cùng Bồ sư huynh chết tại đây, sau này không có cơ hội dùng Vô Hình Kiếm nữa!

Tần Hạo Hiên nghĩ đến liền làm. Nhưng Vô Hình Kiếm cần linh lực quá lớn, với mức độ linh lực hiện giờ của hắn muốn đối phó cao thủ Tiên Miêu cảnh nhị thập diệp như Gia Luật Tề phải dồn hết sức mới có cơ may.

Tần Hạo Hiên cắn răng liều một phen, còn hơn ngồi chờ chết, trơ mắt nhìn Bồ Hán Trung bị Gia Luật Tề giết.

Thi triển Vô Hình Kiếm cần thời gian thi thuật, vì tê liệt Gia Luật Tề và Trương Cuồng, Tần Hạo Hiên cố ý luồn tay vào ngực giả vờ móc cái gì ra. Trương Cuồng, Gia Luật Tề thấy nhưng không để bụng, vì gia sản của Tần Hạo Hiên có phong phú đến đâu cũng không thể hơn linh phù Tiên Miêu cảnh tam thập diệp. Một tay khác của Gia Luật Tề đang cầm lá linh phù Tiên Miêu cảnh tam thập ngũ diệp, tùy thời phát động.

Thấy Tần Hạo Hiên sờ soạng nhưng không móc ra được gì, Gia Luật Tề và Trương Cuồng sửng sốt sau đó cười phá lên. Đang lúc căng thẳng mà hắn còn muốn lừa gạt người.

Gia Luật Tề cười lạnh trào phúng:

- Ta còn tưởng hắn có thể lấy ra bảo bối gì lật ngược thế cờ, thì ra chỉ giả bộ vờ vịt.

Trương Cuồng vừa chỉ huy phù cẩu nhào lên Tần Hạo Hiên và lạnh lùng châm biếm:

- Nếu hắn có thứ tốt thật thì sẽ bị phù cẩu của ta rượt theo gà bay chó sủa sao?

Khoảnh khắc hai người mỉa mai châm chích Tần Hạo Hiên hành động, hắn đã chuẩn bị một kích tuyệt sát.

Tay phải Tần Hạo Hiên cầm Vô Hình Kiếm, điều động tất cả linh lực trong người. Vì là phút then chốt quyết định sống chết thắng thua, lúc này không thể thất bại.

Linh lực trong người Tần Hạo Hiên như nước sông chảy xiết ùa vào Vô Hình Kiếm nhỏ bé. Vô Hình Kiếm yên tĩnh chợt rung lên, tiên miêu sinh trưởng rậm rạp um tùm bỗng chốc íu xìu sắp héo.

Trương Cuồng, Gia Luật Tề thấy người Tần Hạo Hiên bộc phát linh khí rồi ủ rũ, ngón trỏ và ngón giữa thành kiếm chỉ chém hướng ngực Gia Luật Tề. Vô Hình Kiếm như tên rời cung bay khỏi tay hắn, lặng lẽ không tiếng động, vô ảnh vô hình.

Gia Luật Tề thấy động tác tay của Tần Hạo Hiên thì thầm giật mình, nhưng gã không thấy thứ gì. Đột nhiên Gia Luật Tề thấy ngực lạnh lẽo, đau đớn truyền đến.

Ngực Gia Luật Tề thủng lỗ máu to cỡ cổ tay, máu phun ra. Một cây to sau lưng Gia Luật Tề nổ tung, chỗ thân cây cũng thủng lỗ bằng cổ tay.

Gia Luật Tề nằm dưới đất co giật mấy cái rồi tắt thở.

Cái chết đôi khi đến đột ngột, phút cuối cuộc đời Gia Luật Tề vẫn không hiểu nổi xảy ra chuyện gì trên người mình, tại sao gã bỗng dưng chết đi?

Trương Cuồng kinh khủng nhìn Gia Luật Tề chết đột ngột, lại nhìn Tần Hạo Hiên còn bấm linh quyết nhưng đã ngã ngồi dưới đất:

- Chuyện này là sao . . .?

Mặt Trương Cuồng tái nhợt, quên chỉ huy phù cẩu tấn công Tần Hạo Hiên nữa. Tần Hạo Hiên bấm linh quyết, Gia Luật Tề kỳ lạ chết đi, cảnh tượng này nằm ngoài dự đoán của Trương Cuồng. Trên người Tần Hạo Hiên có trọng bảo gì mà có thể giết Gia Luật Tề? Đó là tu sĩ tu tiên nhị thập diệp! Vậy mà chớp mắt đã chết, sao có thể như vậy?

Gia Luật Tề thật sự chết rồi?

Bồ Hán Trung nhìn xác Gia Luật Tề không có sự sống, giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán, lòng dâng lên cảm giác sống sót sau tai nạn . Mới rồi nguy hiểm quá, sao Tần Hạo Hiên làm được?

Bồ Hán Trung quay đầu nhìn Tần Hạo Hiên, một kích Vô Hình Kiếm tiêu hao quá nhiều linh khí, hắn ngồi dưới đất thở hồng hộc, hoàn toàn mất năng lực chiến đấu tiếp.

Trương Cuồng thấy phản ứng của Tần Hạo Hiên thì giật mình tỉnh táo lại:

- Cơ hội!

Hai tay Trương Cuồng bấm ngự thú quyết.

Phù cẩu đạp mạnh hai chân sau há mồm nhào vào Tần Hạo Hiên.

Giết hắn! Chỉ cần giết hắn thì ta mới có cơ hội sống sót!

Mắt Trương Cuồng trở nên sắc bén.

Bồ Hán Trung vùng vẫy đứng dậy, yếu ớt hét lên:

- Tần sư đệ cẩn thận!

Bồ Hán Trung che trước mặt Tần Hạo Hiên, ngưng tụ linh lực sót lại trong người bấm thủ quyết sai khiến phù cẩu từ bên cạnh đụng vào bụng phù cẩu kia. Phù cẩu của Trương Cuồng mất trọng tâm bị phù cẩu của Bồ Hán Trung đụng bay.

Trương Cuồng thấy Bồ Hán Trung có thể đứng lên chỉ huy phù cẩu thì hết hồn, xem ra Bồ Hán Trung bị thương nhưng trong người còn sót lại linh lực, có thể xử gã.

Giờ Gia Luật Tề đã chết, gã chỉ có thể ỷ vào phù cẩu này. May mắn phù cẩu của gã mạnh hơn phù cẩu của Bồ Hán Trung nhiều, gã chiếm ưu thế. Nhưng gã không thể khống chế quá lâu, phải tranh thủ giải quyết Bồ Hán Trung, Tần Hạo Hiên sớm.

Phù cẩu của Trương Cuồng lăn mấy vòng dưới đất dính chút đất bùn, theo chủ tử khống chế lập tức đứng dậy, nhỏ giọng gầm gừ lại xông hướng phù cẩu của Bồ Hán Trung. Trương Cuồng biết mình phải nắm giữ quyền chủ động, nếu bị Bồ Hán Trung kiềm chế thì gã sẽ chết không có chỗ chôn.

Trương Cuồng chỉ huy phù cẩu xông lên, Bồ Hán Trung điều khiển phù cẩu của mình làm lừa lộn một vòng cực đẹp. Bồ Hán Trung biết kỹ xảo của mình tuy cao hơn Trương Cuồng nhiều nhưng phù cẩu không hung mãnh bằng phù cẩu của Trương Cuồng. Sau khi phù cẩu lăn một vòng định đánh lén phù cẩu của Trương Cuồng từ phía sau trước khi nó kịp quay đầu.

Bồ Hán Trung chợt cảm giác linh lực trong người trống trơn, phù cẩu khựng lại tại chỗ.

Bản lĩnh ngự thú của Trương Cuồng không mạnh nhưng gã rất nhạy bén, khi phù cẩu của Bồ Hán Trung bày ra tư thế đánh lén phù cẩu của gã từ phía sau là gã biết không ổn, nhưng không thể cứu vãn.

Đang lúc Trương Cuồng hối hận chợt bắt giữ khoảnh khắc phù cẩu của Bồ Hán Trung tạm dừng, gã chộp ngay cơ hội hiếm có chỉ huy phù cẩu xoay người đánh bay phù cẩu của Bồ Hán Trung trượt tới gần vách vực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.