Chốc lát sau trong nhà ăn, Trương Cuồng và Từ Vũ mới nảy mầm hay đệ tử mới thân thể khỏe mạnh đều khoác áo dày. Chỉ có Tần Hạo Hiên mặc đồ mùa thu mỏng manh, có vẻ rất thoải mái trong gió lạnh.
- Hạo Hiên ca ca mặc đồ nhiều chút đi, thời tiết lạnh mà tu vi hiện giờ của chúng ta yếu không chịu được rét.
Được Từ Vũ quan tâm, Tần Hạo Hiên cười ôn hòa:
- Sư muội quên sáng hôm qua ta mới ra khỏi Cửu Âm Băng Quật? So với Cửu Âm Băng Quật thì chỗ này rất ấm áp.
Từ Vũ trợn trắng mắt, đạp trên cỏ đọng sương giá kêu răng rắc.
- Sư muội nói xem một vạn một ngàn cân bắp ngô nhất giai sao được săn đón đến thế?
Vấn đề này xoay quanh trong đầu Tần Hạo Hiên thật lâu mà không tìm ra đáp án.
Sở trưởng lão trùng hợp đi ra nhà ăn nghe câu hỏi của Tần Hạo Hiên, trợn trắng mắt với hắn, thở dài chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói:
- Trước kia ta đã giảng vấn đề này trên lớp dạy, ai kêu ngươi không nghe giảng đàng hoàng? Đi học hoặc đả tọa hoặc ngủ, ngươi nghĩ đả tọa như đồ ngốc là có thể tu thành đại đạo? Nằm mơ!
Bị Sở trưởng lão chỉ trích, Tần Hạo Hiên cười ngại ngùng:
- Đệ tử biết sai.
Tần Hạo Hiên đọc bút ký của Từ Vũ đa phần chú ý mảng tu luyện, trong bút ký có nhắc nhiều lần tác dụng của lương thực nhưng hắn nghĩ lương thực dùng để ăn, chắc bút ký ghi lại cách ăn nào hợp lý hơn, xem chán. Bởi vậy Tần Hạo Hiên không đọc kỹ, chỉ xem lướt qua.
Còn về Sở trưởng lão chỉ trích hắn không chăm chú nghe giảng bài, không phải hắn không muốn mà vì dược lực sót lại của Nhất Diệp Kim Liên trong người hành hắn, nếu không đả tọa tu luyện sẽ rất khó chịu, thậm chí cắt đứt kinh mạch. Nếu bị đứt kinh mạch thì có nghe giảng nhiều đến đâu cũng uổng công.
Sở trưởng lão chỉ trích Tần Hạo Hiên xong đi ngay.
Một đệ tử bên cạnh bắt lấy cơ hội nịnh Từ Vũ và Tần Hạo Hiên, tiến lên giải thích rằng:
- Là vầy nè Tần sư huynh, lương thực có thể dùng để luyện đan và nuôi linh thú.
Tần Hạo Hiên nghiêm túc hỏi:
- Vậy làm phiền ngươi giải thích tỉ mỉ giùm.
- Vâng vâng, thế thì ta giải thích tỉ mỉ cho sư huynh nghe, nếu có chỗ nào nói không đúng xin Từ sư tỷ đừng chê cười.
Từ Vũ cười dịu dàng nhẹ lắc đầu khích lệ:
- Ta cũng có vài chỗ không nghe hiểu, vừa lúc sư đệ nói, ta càng khắc sâu ấn tượng.
Đệ tử kích động cổ đỏ ửng, không phải ai cũng có vinh hạnh giảng bài cho đệ tử tử chủng, không chừng từ nay nàng sẽ ghi nhớ gã, sau này bay lên mây. Thấy đệ tử khác hâm mộ ghen tỵ nhìn mình, ước gì đi lên giảng thay, gã thẳng sống lưng hơn người khác, hắng giọng bắt đầu giảng.
- Đối với những đệ tử nhập môn nhiều năm thì bắp ngô nhất giai không có giá trị gì, ăn thì không được mà bỏ thì tiếc. Nhưng bắp ngô là thức ăn tốt nhất cho nhiều linh thú lúc còn ở thời kỳ ấu thú, cho ăn bắp ngô phẩm cấp càng cao sau này linh thú phát triển càng tốt. Nên có nhiều đệ tử được linh thú tốt phải phân ra một khối linh địa của mình gieo trồng bắp ngô nhất giai. Đối với họ làm vậy rất xa xỉ lãng phí, giờ sư huynh gánh bắp ngô nhất giai đến Nhất Tuyến Thiên nơi tập hợp đệ tử cao cấp thì tất nhiên chốc lát sẽ bị cướp mua hết. Hơn nữa lương thực trừ công dụng to lớn nuôi nấng linh thú ra còn có thể dùng vào việc luyện đan.
Tần Hạo Hiên sửng sốt, lương thực nuôi linh thú thì còn hợp lý, nhưng bảo luyện đan là thế nào?
- Luyện đan vốn dùng linh dược là tốt nhất, nhưng hiện giờ hiếm thấy linh dược, nếu ta tự gieo trồng sẽ mất rất lâu. Hơn nữa luyện đan là học vấn khổng lồ, đặc biệt Tu Tiên Giới hiện giờ đa số bị mất đan phương thượng cổ, nhiều đan phương không đầy đủ. Dùng linh dược luyện đan có nhiều thứ tự vụn vặt, hơn nữa chỉ dùng linh dược thì dược lực quá lớn, khó kiểm soát. Chỉ có các trưởng lão của môn phái và đệ tử đạo truyền mạnh hơn mới dùng linh dược luyện đan.
- Dù là đệ tử đạo truyền của bốn đường chủ hay chưởng giáo Hoàng Long Chân Nhân khi luyện đan cần số lượng nhất định các loại cây nông nghiệp ẩn chứa linh lực để trung hòa dược lực trong đan dược. Làm như vậy tuy mất một ít và không đủ dược lực, nhưng không đến mức ăn vào chết người. Trong Tu Tiên Giới hiện nay thiếu thốn cao thủ đan đạo, nhiều linh dược thì luyện đan không thể thiếu cây nông nghiệp. Nghe nói đan dược đẳng cấp cực cao đôi khi cần linh chủng bắp ngô nhất giai thay thế, có khi luyện một viên đan cần một vạn cân hay mười vạn cân.
Nghe sư đệ kể xong Tần Hạo Hiên gật gù lẩm bẩm:
- À, ra là vậy. Tác dụng của lương thực thật nhiều, có tác dụng lớn như vậy trong luyện đan. Sau này phải trồng thêm nhiều lương thực nhất giai cao cấp mới được.
Thái Sơ thu hoạch linh chủng căn cứ vào lượng linh lực chứa nhiều ít trong lương thực chia ra chín đẳng cấp lương thực, thứ tự là gạo, gạo kê, lúa mì, mè, đậu phộng, đậu tương, củ cải, khoai lang, cuối cùng mới là bắp ngô. Bắp ngô nhất giai là lương thực xếp hạng chín mà được bán với giá tiền kếch sù thì lương thực cao cấp như gạo, gạo kê chắc giá cao hơn nữa.
Nhưng hạt giống gạo, gạo kê một hạt khó cầu, trước mắt không có hy vọng kiếm được lương thực cao cấp nhưng đủ sức kiếm chút lương thực tốt hơn bắp ngô. Trong số đệ tử mới lần này bọn họ là ba người duy nhất có rủng rỉnh một khói hạ tam phẩm linh thạch.