Thái Tử Phi Đặc Biệt

Chương 15: Chương 15




Thiếu Khanh sau khi thoát khỏi sự vây cản của Như Mộng liền nhanh chóng tới Thúy Trúc lâu. Tử Nhiễm sau khi quan sát  Như Mộng sai người theo dõi Thiếu Khanh và nắm rõ ý định của nàng ta cũng nhanh như cơn gió tớ Thúy trúc lâu trước Thiếu Khanh. Tử Nhiễm báo cáo lại kết quả cho Nhược Nhược nghe. Nhược Nhược gật đầu xem như đã biết. Nàng bình tĩnh nói

“ Tốt lắm, Tử Nhiễm, Lan nhi lát nữa ra ngoài chúng ta có trò hay để nhìn rồi.”

Tử Nhiễm cùng Lan nhi không lên tiếng nhưng trong lòng cả hai đều biết rõ tiểu thư nói như vậy là có ý gì. Như nhớ ra điều gì đó, Nhược Nhược nói thêm

“ Khi ở ngoài, tiểu thư nhà các ngươi tên là Tần Nhược Tuyết. Để không bị ai nghi ngờ ta sẽ dịch dung”

Tử Nhiễm Cùng Lan nhi vẫn chỉ đứng và nghe nàng nói mà không có ý kiến gì. đúng giờ, Thiếu Khanh xuất hiện. Thiếu Khanh đi vào Thúy Trúc lâu rồi được tiểu nhị đưa tới nhã gian mà Nhược Nhược đang ngồi. Tiểu nhị gõ cửa phòng xong liền lui xuống. Tử Nhiễm mở cửa cho Thiếu Khanh bước vào xong cũng liến thoái lui đứng ngoài cửa không cho ai nghe nén. Nhược Nhược điềm nhiên

“Ngồi đi”

Thấy Thiếu Khanh ngồi xuống, Lan nhi liền tới rót trà. Khi Nhược Nhược quay đầu ra, Thiếu Khanh mới thấy rõ hôm nay nàng không đeo mạng che mặt. Khuôn mặt tuy rằng không như lần gặp ở Uyển Nhược các nhưng vẫn được xem là tuyệt sắc gái nhân hơn đệ nhất tài nữ Thượng Quan Như Mộng không chỉ một bậc. Khí chất của nàng có một chút thay đổi một chút tao nhã mang theo một chút lạnh lùng, cảm giác này khiến Thiếu Khanh khó tả. Nhược Nhược nhìn thấy sự khó hiểu trong đôi mắt của Thiếu Khanh chỉ nhẹ cười

“Ta không muốn ai biết thân phận thật sự của ta đành phải dịch dung nhưng hẳn là hiệu quả không tốt cho lắm. Phương danh bên ngoài của ta gọi là Tần Nhược Tuyết”

Thiếu Khanh như hiểu ra chỉ cười đạm mạc 

“Ta hiểu”

Nhược Nhược gật đầu nói tiếp

“ Trên đường huynh tới đây, người của Như Mộng đã đi theo. Ta chắc hẳn giờ này kẻ đó đã về báo cáo cho Như Mộng biết”

Khuôn mặt Thiếu Khanh đột nhiên tối sầm lại

“Nàng ta rốt cuộc là có ý định gì”

Nhược Nhược im lặng xem như không biết mà chỉ nói

“ Từ giờ tớ lúc đốt đèn hoa đăng hẳn là còn hơi dài không bằng ngồi đây chúng ta đánh cờ lấy một ván rồi đi ngắm xem hoa đăng nào đẹp”

Thiếu Khanh gật đầu 

“ Cũng tốt, Ta cũng đã sai người chuẩn bị một con thuyền lớn. Tới lúc đó cũng có thể vừa ngắm đèn hoa đăng vừa xem không khí náo nhiệt trên sông”

Nhược Nhược không đáp chỉ ra hiệu cho Lan nhi lấy bàn cờ tới. Hai người ngồi đánh cờ rất lâu. Nhược Nhược tính toán thời gian hẳn là Như Mộng cũng đã tới Thúy Trúc lâu rồi. Thả ra ván cờ, nàng nói với Thiếu Khanh muốn đi chọn đèn hoa đăng.Thiếu Khanh cũng theo ý nàng thả xuống ván cờ, hai người song song đi ra Thúy Trúc lâu đằng sau còn Lan nhi, Tử Nhiễm cùng một số hậu vệ của Thiếu Khanh lúc nãy đứng ngoài đi theo đằng sau. Ra ngoài vừa đi được một đoạn thì đúng như dự kiến, Như Mộng xuất hiện không chỉ thế còn có cả Cố Thanh Hi, Cố Vũ Phàm, Trịnh Minh Thạc, Diêu Cẩm Tú, Lạc Tuyết Mai. Nhìn thấy tập hợp này, Nhược Nhược không khỏi khen cho Như Mộng lấy quần thể đông để đi cho mọi người ghen tị. mấy người Như Mộng cũng rất bất ngờ khi thấy Thiếu Khanh đi bên cạnh một vị cô nương mặc áo hồng, khuôn mặt xinh đẹp. Tuy không trang điểm nhưng vẫn khiến cho người ta muốn nhìn không rời mắt chưa kể đến khí chất trên người. Minh Thạc lấy lại cảm xúc đầu tiên liền cười nói với Thiếu Khanh

“ Thiếu Khanh huynh thật trùng hợp chúng ta đúng là có thần giao cách cảm mà, ta lại còn gặp huynh đi cùng vị mỹ nữ nữa chứ”

Thiếu Khanh tao nhã cười

“ Ta lại không cho là trùng hợp mà có người cố ý đưa huynh, Vũ Phàm cùng một vài vị tới đây thấy ta với Nhược Tuyết”

Như Mộng cảm thấy không ổn liền tao nhã cười

“ Tư Đồ công tử hình như không có thích chúng ta gặp như vậy”

Rồi nhìn về Nhược nhược nói tiếp

“ Cô nương cũng vậy sao”

Nhược Nhược cười nhẹ nhìn thẳng Như Mộng

“ Cô nương hỏi thật buồn cười. Thứ nhất, ta đây không quen cô nương lấy lý do gì mà không thích gặp, Thứ hai, ta và cô nương thân lắm sao, sao cô nương lại hỏi ta. Thứ ba, cô nương là ai?”

Như Mộng đuối lý không nói được chỉ cười cười

“ Ta là nhị tiểu thư Thượng Quan gia, con gái đại tướng quân Thượng Quan Như Mộng”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.