Thần Đế

Chương 405: Chương 405: Băng Hỏa Song Đầu Ma Xà!




- Bảy tám ngày thì bảy tám ngày.

Trong lòng Tô Dật suy tư, dù sao chỉ cần rời khỏi Man Yêu Lâm, đến lúc đó sẽ an toàn hơn nhiều.

Tuy ra Man Yêu Lâm vẫn là Man Yêu Sâm Lâm, nơi đó cũng có không ít kẻ thù, còn có quái vật khổng lồ như Hắc Sát môn, nhưng ít ra cũng nhẹ nhàng hơn Man Yêu Lâm nhiều.

Bất quá đối với Man Yêu Sâm Lâm, Tô Dật vẫn không dám khinh thường.

Trước không nói Hắc Sát môn, Sí Thiên Giao cũng là Yêu Hoàng, nếu như thành công vượt qua Hóa Hình Kiếp, vậy thì là Yêu Hoàng chân chính.

Nghĩ đến Sí Thiên Giao, trong lòng Tô Dật có chút biệt khuất.

Lúc trước cực khổ mạo hiểm trộm trứng Sí Thiên Giao, cửu tử nhất sinh, kém chút mất cả tánh mạng, không nghĩ đến cuối cùng lại thua ở trong tay ma nữ kia.

Tính toán ra, là lần thứ hai thua ở trong tay ma nữ kia.

- Lần sau đừng để ta gặp được.

Tô Dật hung hăng nhổ nước bọt, trong lòng thầm nhủ.

Sau đó Tô Dật không nghĩ nhiều nữa, vẫn là rời Man Yêu Lâm trước lại nói.

Chờ đến Hỗn Loạn Vực, đó mới là thiên đường của mình.

Ngồi xếp bằng, thủ ấn ngưng kết, nhắm mắt thổ nạp điều tức.

Trúc lâm thật sâu, ánh trăng rét lạnh từ phía chân trời trút xuống, rơi vào trong rừng trúc, ánh sáng pha tạp lấp lóe, làm cho cả rừng trúc mờ ảo, mông lung mà yên tĩnh.

Sao lốm đốm đầy trời, trong dãy núi xa xa, thỉnh thoảng có tiếng thú gào truyền đến.

Có Man Thú tới gần, nhưng xa xa cảm ứng được khí tức trong rừng trúc, thì không dám đến nữa, bị chấn nhiếp đi xa.

Bầu trời đêm đen nhánh, hai bóng đen bỗng nhiên lặng yên cùng nhau xuất hiện ở trên hư không.

Hai bóng người kia xuất hiện ở trên hư không, nhưng không có bất cứ ba động gì.

Hai bóng người, hai đôi mắt mang theo âm hàn nhàn nhạt, như ngôi sao khảm nạm ở trên bầu trời.

- Khặc khặc, quả nhiên muốn rời khỏi Man Yêu Lâm!

Thanh âm rét lạnh truyền ra ở trên bầu trời đêm, nhưng không có người nghe được.

Hai bóng người lóe lên một cái rồi biến mất không thấy gì nữa, tựa như chưa bao giờ xuất hiện.

Hưu!

Chỉ mấy tức, hai bóng người xuất hiện ở bên ngoài trúc lâm, bốn mắt sáng rực, nhìn trúc lâm thâm thúy mông lung, trong mắt lộ ra cười lạnh.

Trong rừng trúc, Cửu Mệnh Miêu Yêu đang điều tức dưỡng thương bỗng dưng thu lại thủ ấn, hai con ngươi đóng chặt mở ra, ánh mắt đại biến.

Bóng hình xinh đẹp lướt đi, nương theo hai tay thon dài của Cửu Mệnh Miêu Yêu bay múa, có năng lượng từ trong rừng trúc tràn ngập ra, Tô Dật và Tô Thiên Tước cũng bị bao phủ ở bên trong.

- Thu liễm khí tức, nhanh!

Thanh âm của Cửu Mệnh Miêu Yêu gấp rút, theo thanh âm rơi xuống, hư không bốn phía bắt đầu vặn vẹo mông lung, trở nên mờ đi, như lâm vào hỗn độn.

Tô Dật, Tô Thiên Tước bừng tỉnh, ánh mắt ngưng trọng, biết đây là thủ đoạn ẩn nặc của Cửu Mệnh Miêu Yêu.

Mà có thể làm cho Cửu Mệnh Miêu Yêu như lâm đại địch, Tô Dật không cần đoán cũng biết, sợ là có cường giả đến đây.

Hai hình bóng đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài trúc lâm, nhìn trúc lâm thâm thúy mông lung, khuôn mặt cười lạnh, nhẹ nói:

- Không kịp đâu, lừa gạt được mấy người bọn hắn, lại không gạt được ta, ra đi, cần gì trốn trốn tránh tránh!

Nói xong, hai bóng người cùng nhau lướt vào trúc lâm, người bên trái phất tay, một đạo quang mang lục sắc từ trong tay áo lướt ra, như lôi điện xuyên qua, chiếu rọi cả trúc lâm sáng loá mắt.

Xoẹt...

Sâu trong rừng trúc, năng lượng dập dờn, hư không rung động.

Phanh phanh phanh...

Chỉ chớp mắt, hư không bốn phía nổ tung, mảng lớn cự trúc nổ nát vụn, khí tức trùng thiên.

Ngao ô...

Nơi xa, thú hống như sấm, bị dị biến đột nhiên dọa kinh hãi.

Đạp đạp...

Hư không rung động, bóng hình xinh đẹp của Cửu Mệnh Miêu Yêu lảo đảo lùi lại mấy bước, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt ngưng trọng tới cực điểm.

- Tới là Băng Hỏa Song Đầu Ma Xà, Yêu Hoàng cảnh lục trọng, coi như ta ở thời kỳ toàn thịnh, cũng chưa hẳn có thể chống lại, các ngươi đã cứu ta một lần, vốn định đưa các ngươi đi ra Man Yêu Lâm, hiện tại sợ là không có cơ hội, lát nữa các ngươi đi trước, đi càng xa càng tốt, về sau cũng không nợ các ngươi!

Cửu Mệnh Miêu Yêu nhìn Tô Dật và Tô Thiên Tước nói.

Phanh phanh phanh...

Theo Cửu Mệnh Miêu Yêu nói xong, bốn phía lại nổ tung, khí tức nóng bỏng tràn ngập, màu đỏ thẫm ngút trời, không gian bắt đầu rạn nứt.

Đạp đạp...

Cửu Mệnh Miêu Yêu lại rút lui, thần sắc ngưng trọng đến cực hạn.

Phanh phanh!

Hư không không chịu được nữa triệt để vỡ vụn, hiển lộ ra.

Lúc này Tô Dật mới thấy trên hư không, có hai bóng người xuất hiện, quanh người tràn ngập ánh sáng, một đỏ một xanh giao thoa, khí tức Băng Hỏa dập dờn.

Tô Dật động dung, có chút kinh ngạc, nhìn kỹ mới phát hiện, hai thân ảnh kia trên thực tế lại là một người, chỉ bất quá lại có hai đầu, hai tay, hai eo, từ phần eo trở lên hoàn toàn là hai người, nhưng từ phần eo xuống dưới lại liền nhau, dùng chung hai cái đùi.

Khí tức trên người đối phương càng làm cho Tô Dật âm thầm rung động, một bên là Hỏa thuộc tính, một bên lại là Thủy thuộc tính, thủy hỏa giao thoa, cực kỳ cường đại.

Khí tức này để Tô Dật tự dưng trong lòng khó chịu, bị ảnh hưởng.

Nhưng giờ khắc này ở dưới khí tức Băng Hỏa áp bách, Hỗn Nguyên Chí Tôn Công lại tự động vận chuyển.

- Yêu Hoàng cảnh lục trọng, Băng Hỏa Song Đầu Ma Xà!

Trong lòng Tô Dật ngưng trọng, ở dưới khí tức áp bách đáng sợ kia, người đến hẳn là Băng Hỏa Song Đầu Ma Xà mà Cửu Mệnh Miêu Yêu vừa mới nói, Yêu Hoàng cảnh lục trọng.

Băng Hỏa Song Đầu Ma Xà lơ lửng ở trên hư không, bốn mắt thăm thẳm, tràn ngập huyết tinh, nhìn chằm chằm Cửu Mệnh Miêu Yêu, cũng lưu ý đến Tô Dật và Tô Thiên Tước, có chút ngoài ý muốn, nhưng chưa từng để ý.

- Nhổ cỏ không trừ tận gốc, gió xuân thổi tới lại tái sinh, các ngươi trốn không thoát, một cái cũng trốn không thoát!

Thanh âm băng hàn, hai cái đầu của Băng Hỏa Song Đầu Ma Xà trăm miệng một lời, hai con ngươi nhìn chằm chằm Cửu Mệnh Miêu Yêu, lộ ra nụ cười dâm tiện nói:

- Cửu Mệnh Miêu Yêu nhất tộc, đều là trời sinh vưu vật, nếu ngươi đi theo ta, ta sẽ cầu tình vài lời, bảo hộ huyết mạch còn lại của Cửu Mệnh Miêu Yêu nhất tộc ngươi, như thế nào?

- Mối thù diệt tộc, một ngày nào đó, sẽ gấp mười lần hoàn lại!

Cửu Mệnh Miêu Yêu nhìn Băng Hỏa Song Đầu Ma Xà, trong hai con ngươi tuôn ra huyết quang, lạnh lẽo vô tình.

- Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, bá vương ngạnh thương cung cũng không tệ, ta còn thích loại không ngừng phản kháng, một hồi nói không chừng sau khi ngươi trải qua cảm giác dục tiên dục tử, sẽ muốn ngừng không nghỉ cầu ta, khặc khặc...

Hai cái đầu của Băng Hỏa Song Đầu Ma Xà trăm miệng một lời cười nói, nhìn Cửu Mệnh Miêu Yêu, bộ dáng kiều mị tự nhiên kia, giống như kiệt tác hoàn mỹ nhất của thượng thiên, nghĩ đến một hồi vưu vật này sẽ rơi vào trong tay mình, mặc cho mình chà đạp, hắn không khỏi càng hưng phấn hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.