Thần Đế

Chương 273: Chương 273: Cho ngươi hẳn một phương thiên địa của thế gian này! (1)




- Chỉ có điều ngươi cũng coi như mạng lớn, Yêu đan bị ngươi chém vỡ, hiệu quả đã không bằng hai phần mười vốn có, ngươi cũng chỉ nuốt một phần nhỏ, nếu không, bây giờ sợ là ngươi không còn ở đây nữa.

Tô Thiên Tước trợn mắt nhìn Tô Dật, Yêu đan bị chém vỡ, hiệu quả giảm đi nhiều, cũng biết Tô Dật chỉ nuốt được một ít, cho nên mới có thể chịu được, còn có được lợi ích cực lớn.

Đây hoàn toàn là cơ duyên vừa khớp nếu không, trực tiếp dùng Yêu đan như thế, lấy tu vi Nguyên Huyền cảnh của Tô Dật thì chắc chắn là muốn chết.

- Như vậy sao...

Nghe lời nói của Tô Thiên Tước, Tô Dật không khỏi cảm thấy may mắn mà hít một ngụm khí lạnh, thật đúng là thoát được một kiếp nữa.

Yêu đan hội tụ phần lớn năng lượng Yêu Hư cảnh của Thiết Giáp Yêu Tê, đây chính là Yêu Hư cảnh, bản thân mình chỉ có tu vi Nguyên Huyền cảnh, cách biệt một trời một vực.

Lần này may mắn cũng là do cơ duyên xảo hợp, cũng là vận may, là nhân phẩm.

- Ngươi khôi phục bao nhiêu rồi?

Lập tức, Tô Dật có chút mong đợi hỏi Tô Thiên Tước. Người này nuốt năng lượng Yêu đan so với mình thì nhiều hơn nhiều, cảm giác khí tức bên ngoài dường như cũng chiếm được không ít lợi ích.

- Một viên Yêu đan Yêu Hư cảnh còn không phải là hoàn chỉnh nữa, ta có thể khôi phục được bao nhiêu đâu.

Tô Thiên Tước trượn mắt nhìn Tô Dật rồi lập tức vẻ mặt hơi nghiêm túc tiếp tục nói:

- Ta cần trùng tu, ta cảm giác, chờ ta trùng tu khôi phục thì ngày đó có thể nhớ lại mọi thứ.

- Vậy thì từ từ trùng tu đi!

Tô Dật nhướn mi, người này suốt ngày thần thần bí bí.

- Yên tâm đi, một ngày ta khôi phục lại, ta cho ngươi hẳn một phương thiên địa của thế gian này!

Tô Thiên Tước nhìn Tô Dật, rộng rãi ngang ngược nói

- Ha ha...

Tô Dật nhìn Tô Thiên Tước, lại nhàn nhạt cười ha ha.

- Tô Dật, ngươi cười là có ý gì, là không tin ta sao!

- Tin chứ, sao ta lại có thể không tin ngươi được!

- Nhưng ta cảm thấy ngươi căn bản không tin ta, ngươi đang cười nhạo ta!

- Không thể nào, sao ta có thể cười nhạo một con khổng tước được!

- Vậy giờ ngươi định đi đâu, những tên kia của Linh Cổ Thôn sợ là đều đi cả rồi! Đáng tiếc thịt của Thiết Giáp Yêu Tê này hơi hôi chua, bằng không thì có thể nướng ăn rồi/

- Chờ ta một chút, được rồi, thanh Phá Kiếm trên lưng ngươi dường như không bình thường lắm, có phải thanh Phá Kiếm này giết Thiết Giáp Yêu Tê không...

...

Một người một gà giọng nói quanh quẩn, thân ảnh lập tức rời đi.

...

Sáng sớm, thiên sơn tinh mơ chìm trong màu xanh bạc, mây màu trắng nhũ tràn ngập, ánh bình minh trút xuống vạn sơn.

Những nơi trong tầm mắt đều là núi non sừng sững, vách đá hiểm trở.

Khắp núi cổ thụ che trời, cây bụi không biết tên rậm rạp liên tiếp nhau, từng lùm nhô cao, màu sắc dáng vẻ khác nhau hội tụ thành một vùng màu tối.

Thân ảnh của Tô Dật và Tô Thiên Tước xuất hiện trên vách núi, quan sát bốn phía.

- Chúng ta hẳn là đã trì hoãn ba ngày, bọn họ chắc là đã đi về rồi, bây giờ chúng ta đi đâu?

Tô Thiên Tước hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.