Xích Kình nhận lời che chở cho đệ tử Thiên Yêu tông hai mươi năm, Tô Dật cảm giác Xích Kình ngay thẳng, hi vọng mình có thể thành công.
- Ngươi không cần trở về, ta sẽ an bài xong xuôi, đưa loại người của Thiên Yêu tông ngươi tới Thương Lan thành.
Xích Kình nói.
- Chuyện này...
Tô Dật cười gượng, nói cho Xích Kình biết mình phải trở về một chuyến đón người, nếu không đừng nói là đón người, thời gian hơi lâu, sợ rằng đám ba vị trưởng lão Thượng Quan Hư, Hùng Lục sẽ đánh một trận cuối cùng.
Xích Kình biết được thì âm thầm xúc động, trong mắt chợt lóe sáng rồi biến mất.
Sau đó, dưới sự an bài của Xích Kình, Tô Thiên Tước vẫn cùng Hắc Minh Phi Tích quay về.
Dọc đường đi, Hắc Minh Phi Tích rất kinh ngạc, lại càng khách sáo hơn với Tô Dật. Yêu Hoàng đã ra mạng, bảo nó đón đám nhân loại kia đi tới Thương Lan thành, tuy trong lòng nó có rất nhiều nghi ngờ nhưng không hỏi nhiều.
Ngược lại trên đường đi, Tô Thiên Tước cũng rất kinh ngạc, hình như muốn hỏi Tô Dật gì đó, nhưng có Hắc Minh Phi Tích ở đây nên nó cũng không hỏi nhiều.
Trong đại điện ở Thương Lan thành.
Sau khi Tô Dật, Tô Thiên Tước rời đi, Xích Kình lại lấy ra bình ngọc mà Tô Dật đưa tặng, vẻ mặt chấn động.
- Đại ca, tiểu tử nhân loại này miệng còn hôi sữa, đại ca sẽ không thật tin tưởng lời hắn nói mà đi che chở một đám nhân loại chứ?
Một bóng dáng cao gầy lặng lẽ xuất hiện. Đó là một lão gì nhìn khoảng sáu mươi tuổi mặc một bộ áo bào màu vàng, ánh mắt sáng ngời, nhìn tuổi tác có vẻ già hơn Xích Kình rất nhiều lại gọi Xích Kình là đại ca.
- Miệng còn hôi sữa nhưng lại khác hẳn bình thường, nếu Xích Nô nói không sai, ngươi cho rằng Tô Dật có thể bắt sống con bò cạp nhỏ kia sẽ đơn giản sao?
Xích Kình cười nhạt, nhìn lão già áo bào màu hoàng và nói:
- Tông chủ mới của Thiên Yêu tông, không ngờ được Thiên Yêu tông vẫn còn tồn tại, Thiên Yêu tông trước đây mạnh tới mức nào!
- Nếu tiểu tử kia thật sự là Tông chủ mới của Thiên Yêu tông, trên người làm sao có thể không có đồ của Thiên Yêu tông để lại được. Đây là ông trời cũng muốn giúp chúng ta . Không bằng chúng ta trực tiếp giết những nhân loại đó, đến lúc đó lợi ích lại không phải là của chúng ta sao?
Lão già áo bào màu hoàng mở miệng, có chút không hiểu. Bọn họ chỉ là một ít nhân loại, trực tiếp giết chết là được, hơn nữa còn liên quan tới bảo vật do Thiên Yêu tông lưu lại.
- Tiểu tử kia nói Thiên Yêu tông không để lại lợi ích.
Hổ Kình vừa cười vừa nói.
- Không thể nào. Nhân loại từ trước đến nay đều giảo hoạt, nếu Thiên Yêu tông không lưu lại bảo vật, làm sao có thể dẫn tới nhiều cường giả như vậy không ngừng truy đuổi suốt mấy nghìn năm, theo lời đồn Thiên Yêu tông trước đây rất mạnh mẽ, chấn động đại lục, danh chấn thiên hạ, làm sao có thể không lưu lại bảo vật được chứ?
Lão già áo bào màu vàng không tin, xác định Thiên Yêu tông nhất định có lưu lại bảo vật, nhân loại kia cũng tuyệt đối không đáng tin cậy, tiểu tử kia nhất định là nói dối.
Xích Kình nhìn bình ngọc trong tay, ánh mắt thoáng hiện ra thâm ý, nói:
- Nếu bảo vật của Thiên Yêu tông lưu lại thật sự dễ dàng lấy như vậy, sợ rằng đã sớm bị người khác cướp mất rồi, còn có thể đến phiên chúng ta sao? Về phần Thiên Yêu tông có lưu lại bảo vật hay không, điều này cũng không quan trọng, ngược lại Tô Dật còn trẻ tuổi này mới làm cho ta thật sự bất ngờ.
- Lẽ nào đại ca nhìn ra được điều gì?
Lão già áo bào màu vàng hỏi. Hắn biết tính cách của đại ca Xích Kình bằng không sẽ không an bài như vậy.
- Hắn chỉ là Nguyên Linh cảnh mà thôi, nhưng khí tức trên người quá kỳ quái, kẻ gan dạ sáng suốt, phong độ như vậy, ở trong nhân loại cũng là cả vạn người hiếm thấy được một người.
Xích Kình dường như đang trầm tư suy nghĩ gì đó, lại nói với lão già áo bào màu vàng:
- Còn có một con gà kia nữa, thậm chí ngay cả ta cũng nhìn không thấu được lai lịch của nó, kỳ lạ, rất kỳ lạ...
- Đại ca, nếu như lúc này bị những kẻ khác biết người của Thiên Yêu tông ở trong tay chúng ta, đến lúc đó sợ rằng sẽ chọc ra vô tận phiền phức.
Lão già áo bào màu vàng nói với Xích Kình, hắn rất lo lắng, bây giờ không ít cường giả Yêu tộc đều đang tìm kiếm tung tích của những người Thiên Yêu tông còn sót lại. Lúc đầu có người từng tận mắt nhìn thấy được Thiên Yêu tông chạy thoát không ít người, đang tìm kiếm khắp nơi.
- Chuyện này ta tự có sắp xếp.
Xích Kình nhìn lão già áo bào màu vàng nói.