- Ha ha ha ha...
Một đám người cười vang, Hổ Trì lấy một chiếc áo choàng từ trong túi không gian tùy thân đưa cho Tô Dật.
- Lần này thì quá mất mặt rồi!
Tô Dật hoảng hốt mặc quần áo, nghĩ mình bị nhiều người nhìn thấy hết như vậy, đặc biệt còn có các nữ đệ tử Thiên Yêu tông ở đây, thế nào thì bảo mình sau này làm sao gặp người được nữa.
...
Tất cả lắng xuống, áp lực bao phủ Thương Lan thành cũng biến mất.
Vạn thú ở trong và ngoài Thương Lan thành còn đang ngạc nhiên, hoàn toàn không biết có chuyện gì xảy ra, chỉ có thể suy đoán, sợ rằng thành chủ nhận được ích lợi gì, mới gây ra động tĩnh lớn này.
Trong mấy ngày tiếp theo, Tô Dật đi sớm về trễ, định trốn tránh những nữ đệ tử của Thiên Yêu tông, thật sự xấu hổ không dám gặp người.
Ngược lại Xích Nô cuối cùng không nhịn được, lại một lần nữa tìm tới Tô Dật đòi đại chiến một trận.
Kết quả không cần nói cũng biết, Xích Nô đã thất bại rất thảm.
Tô Dật đã có phần nương tay, dù sao ở đây cũng là trong Thương Lan thành, hắn vẫn phải giữ lại mặt mũi cho Xích Nô, so tài cũng không phải là cuộc chiến sinh tử.
Đêm xuống, mặt trăng sáng ngời treo trên bầu trời.
- Ngao gào...
Xung quanh Thương Lan thành thỉnh thoảng lại vòng tới tiếng rít gào của không ít man thú.
- Vù vù...
Dưới ánh trăng sáng, có một bóng người như quỷ mị di chuyển ở trong núi rừng.
- Phù Diêu Bách Biến Bộ coi trọng ở Bách Biến, hay thay đổi...
Tô Dật thì thào tự nói, bóng dáng biến hóa vô cùng, thật thật giả giả. Hắn đang luyện tập Phù Diêu Bách Biến Bộ, bóng dáng lướt qua làm bụi bặm và cát đá bị cuốn lên, thật sự dẫn đến tình trạng bách biến.
Phù Diêu Bách Biến Bộ là võ kỹ thân pháp Hoàng phẩm, nói một cách nghiêm khắc thì thậm chí võ kỹ Hoàng phẩm bình thường cũng không có khả năng so sánh được.
Trong Phù Diêu Bách Biến Bộ lại phân chỉa ra mấy cấp bậc nhỏ.
Tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ tiểu thành, có thể ép đất thành tấc, tốc độ tăng lên rất nhiều.
Nếu như tiến thêm một bước, có thể biến hóa thất thường, khi giao đấu với đối thủ đủ làm cho người ta hoa cả mắt, thật thật giả giả, giả giả thật thật, làm cho đối thủ căn bản không có cách nào nhìn thấy rõ ràng.
Trước đây Tô Dật tu luyện biến hóa thất thường cũng chỉ mới hiểu được một chút, tu vi thực lực đúng là có ảnh hưởng tới hiệu quả của Phù Diêu Bách Biến Bộ.
Cái này giống như cùng là một thanh bảo kiếm, nhưng trong tay đứa bé và người trưởng thành vung chém lại có hiệu quả khác nhau.
Nếu như có thể tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ đạt tới mức đại thành, có thể tập trung thành cánh nguyên khí, đến lúc đó lại có thể bay trên trời giống như là Đại Bằng, Phù Diêu.
Thân là võ giả, võ giả đến đến mức Nguyên Linh cảnh, nguyên khí dưới chân thành hình lại có thể ngưng tụ ra ảo ảnh hình thú để bay lên không trung.
Còn có một số võ giả mạnh mẽ, ngưng tụ ra ảo ảnh của một vài con man thú, hung cầm bay. Chỉ là làm vậy sẽ khiến bản thân bị tiêu hao cực lớn, cũng khó có thể tiếp tục được quá lâu.
Tô Dật đạt đến Nguyên Linh cảnh, chỉ là khi đột phá Nguyên Linh cảnh lại bị Man Yêu thú Thương Lan thành gây phiền toái, còn chưa từng nghiên cứu xem phải làm thế nào để ngưng tụ nguyên khí ra thành ảo ảnh hình thú.
Mà giờ phút này, khi hắn đã đến Nguyên Linh cảnh tam trọng, cộng thêm gần đây ở trong Thương Lan thành lại có thời gian rảnh rỗi, nên hắn muốn tu luyện về phương diện này.
Nhưng so sánh ra, Tô Dật càng muốn phải thử xem có thể tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ tiến thêm một bước nữa hay không.
Mức độ cuối cùng của Phù Diêu Bách Biến Bộ là có thể ngưng tụ ra hai cánh, vỗ cánh bay lên cao, lướt ngang qua không trung rời đi.
Khi ở dưới vách đá vạn trượng này, Tô Dật muốn tiếp tục luyện tập Phù Diêu Bách Biến Bộ.
Nhưng thật đáng tiếc, lúc đó, Tô Dật trước sau không có cách nào ngưng tụ thành cánh được.
Lão già thần bí cũng đã nói, muốn ngưng tụ ra cánh bay ở trình độ Nguyên Hồn cảnh thì chẳng khác nào người si nói mộng, bởi vậy Tô Dật mới buông tha.
Nhưng bây giờ đã đạt tới Nguyên Linh cảnh tam trọng, Tô Dật lại muốn thử một lần nữa.
Dựa theo tin tức tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ, muốn ngưng tụ ra hai cánh thì phải đả thông hơn mười chỗ kinh mạch đặc biệt phía sau, lấy nguyên khí ở trong mười chỗ kinh mạch này di chuyển quay lại, cuối cùng lấy nguyên khí hình thành hai cánh bay, quá trình trong đó rất sâu xa, còn cần phải có nguyên khí dồi dào để chống đỡ.
Mấy ngày ua, Tô Dật đều đang nghiên cứu Phù Diêu Bách Biến Bộ, ngược lại cũng có chút tiến bộ.
Dù sao Tô Dật đã rất quen thuộc với Phù Diêu Bách Biến Bộ, chỉ là muốn đạt tới trình độ ngưng tụ ra cánh thì vẫn chưa đủ.
Trong mấy ngày qua, Tô Dật vẫn luôn thử ngưng tụ ra hình thú, đây là dấu hiệu của Nguyên Linh cảnh.
Không có sư phụ dạy dỗ, nhưng hắn lại có ba vị trưởng lão Thượng Quan Hư, Hùng Lục, vẫn có Hổ Bộ ở đây.
Mặc dù nói mấy ngày qua Tô Dật không có hứng thú gặp người, nhưng vì tu hành, cũng chỉ đành dày mặt đi tìm ba vị trưởng lão, thỉnh giáo bọn họ về vấn đề ngưng tụ ra hình thú.
Thái độ của ba vị trưởng lão đối với Tô Dật càng lúc càng tốt, mỗi lần nhìn thấy Tô Dật vẫn khó giấu được sự kinh hãi, khi dạy Tô Dật thì không hề che giấu điều gì.
- Muốn ngưng tụ ra hình thú, nhìn như đơn giản nhưng trên thực tế lại có chút phức tạp, càng là hình thú mạnh mẽ thì càng khó có thể tập trung!
- Trước mắt, ngưng tụ ra hình thú có liên quan đến nguyên khí, đả thông mấy chỗ kinh mạch ở bàn chân, hơn nữa còn phải nghiên cứu về Man Yêu thú mới có thể thành công được!
- Muốn ngưng tụ ra hình thú nào đó thì phải hiểu đủ rõ về loại Man Yêu thú đó, quan trọng hơn là ngươi cần phải có một giọt máu của Man Yêu thú này!
Ba vị trưởng lão nói cho Tô Dật biết.
Ví dụ như muốn ngưng tụ ra ảo ảnh của một con Thương Lan Xích Kim thú lại cần phải hiểu rõ về nó.
Quan trọng hơn là nhất định phải có một giọt máu của Thương Lan Xích Kim thú thì mới có thể thành công.
Tô Dật nhớ kỹ trong lòng, khiêm tốn xin chỉ giáo một vài vấn đề tu luyện khác nữa.
Thật vất vả mới tìm được một cơ hội như vậy, Tô Dật tất nhiên không thể bỏ qua.
Thái độ của ba vị trưởng lão đối với Tô Dật vốn có chút mơ hồ và do dự, thân phận của Tông chủ Thiên Yêu tông khiến bọn họ không biết nên lựa chọn thế nào.
Nhưng gần đây Tô Dật lấy ra công pháp Yêu Linh Chân Giải, Man Hoang Kinh, vẫn có Thiên Hổ Quyết hoàn chỉnh, thứ bọn họ nằm mơ cũng muốn có.
Mấy ngày trước hắn còn gây ra động tĩnh đáng sợ như vậy khiến bọn họ càng lúc càng dao động.
Lúc này, không quan tâm bọn họ có thừa nhận hay không, Tô Dật đều có thân phận của Tông chủ Thiên Yêu tông, hắn khiêm tốn xin bọn họ chỉ giáo cũng làm cho ba vị trưởng lão tự nhiên có cảm giác thành tựu.
Điều này cũng co như mình từng có công lao chỉ giáo cho tông chủ này, có moi9s quan hệ trực tiếp với nhau, cho nên cũng xem như là có quan hệ cùng bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng, không thể coi là người ngoài nữa.
Vừa suy nghĩ hắn không phải là người ngoài, vậy việc hắn làm tông chủ của Thiên Yêu tông cũng không khiến cho ba vị Hổ Bộ trưởng lão có cảm giác không ổn nữa.
Tô Dật thỉnh giáo ba vị trưởng lão rất nhiều vấn đề và cũng nhận được giải đáp, đạt được ích lợi không nhỏ.
Ngưng tụ ra hình thú cần phải có máu tươi của Man Yêu thú.
Tô Dật nghĩ về những Man Yêu thú bên cạnh, đặc biệt là Tô Thiên Tước.
Nếu nó đúng là một con chim khổng tước, vậy thì tốt biết bao, nhưng vừa nhìn dáng vẻ của Tô Thiên Tước bây giờ, Tô Dật không thể làm gì khác hơn là buông tha, không suy nghĩ tới nữa.
Tô Dật cũng nghĩ đến Xích Nô, suy nghĩ kỹ lại thấy không thích hợp.
Về phần Hỏa Tình Man Hổ, Bạch Ngọc Huyền Điểu và U Hư Man Thiên Báo lại càng không thích hợp hơn.
Thượng Quan Hư trưởng lão có nói, càng là hình thú mạnh mẽ thì càng khó có thể ngưng tụ ra. Nhưng Tô Dật thật sự muốn ngưng tụ ra một hình thú mạnh mẽ.