Tuy đám Hỏa Tình Man Hổ, Bạch Ngọc Huyền Điểu đều đã nhận được truyền thừa và không còn tầm thường nữa.
Nhưng Tô Dật suy nghĩ một lát, vẫn quyết định chờ sau này gặp được Man thú thích hợp lại xem thử.
Dù sao bây giờ hắn muốn tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ, nếu như có thể tu luyện nó đến đại thành ngưng tụ ra cánh, cũng đủ để tốt hơn so vứoi ngưng tụ ra hình thú rồi.
Cuối cùng, Tô Dật đặt tất cả tâm tư lên Phù Diêu Bách Biến Bộ, hy vọng có thể tiến thêm một bước.
Trong đầu cẩn thận tìm hiểu tin tức tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ, Tô Dật đã sớm đả thông mười chỗ kinh mạch đặc biệt phía sau, muốn ngưng tụ ra cánh thì hơn mười kinh mạch đặc biệt trên lưng chính là cơ sở.
Nguyên khí tập trung vào trong mười chỗ kinh mạch tuôn ra rồi quay lại trùng kích, cuối cùng ngưng tụ thành đôi cánh.
Quá trình này có rất nhiều điều sâu xa khó hiểu, cũng cần có nguyên khí dồi dào để chống đỡ.
Nhưng những điều này lại không thành vấn đề đối với Tô Dật, cái hắn cần chính là thời gian.
- Vù vù...
Phía sau có ánh sáng đỏ chớp hiện, ở sau lưng hắn xuất hiện một vòng xoáy nguyên khí.
Vòng xoáy này giống như cánh quạt xoay tròn của máy bay trực thăng, mang theo lực bay lên, làm cho đầu ngón chân của Tô Dật rời khỏi mặt đất, cơ thể lảo đảo.
- Rầm!
Tô Dật đập thẳng vào trên một cây đại thụ, mặt và thân cây tiếp xúc thân mật làm mặt mũi hắn lập tức bầm dập.
- Không đúng, tuyến đường nguyên khí di chuyển ở trong kinh mạch xuất hiện vấn đề!
Tô Dật không để ý tới mặt mũi sưng vù mà suy nghĩ về vấn đề vừa xuất hiện.
Nguyên khí tràn ra khỏi mười kinh mạch, sai một kinh mạch cũng không được, phía sau chắc hẳn phải ngưng tụ là cánh chứ không phải vòng xoáy.
- Tiếp tục!
Rất nhanh, Tô Dật lại tiếp tục tìm hiểu tu luyện, nếu có thể tu luyện Phù Diêu Bách Biến Bộ ra cánh là hắn có thể bay.
Điều này có trợ giúp rất lớn đối với hắn, bất luận là khi giao đấu với kẻ địch hay đối mặt với nguy cơ cũng có trợ giúp rất quan trọng.
Điều này làm cho Tô Dật càng hạ quyết tâm, nhất định phải tu luyện hoàn chỉnh Phù Diêu Bách Biến Bộ.
- Nóng vội thì không thành công, ta phải khống chế nguyên khí, miễn cưỡng ngưng tụ và trùng kích sẽ thất bại.
Bóng dáng của Tô Thiên Tước xuất hiện, dựa nghiêng vào trên thân cây khô.
Đôi cánh ngắn được lông tơ bao phủ giống như chắp tay sau người, con ngươi thản nhiên nhìn Tô Dật nói không ngừng ngã trước ngã sau.
- Ngươi hiểu về võ kỹ thân pháp à?
Tô Dật bò người dậy, nhìn Tô Thiên Tước với ánh mắt đầy chờ mong.
- Ta không hiểu, nhưng trong ấn tượng dường như ta đã từng nhìn thấy người khác thi triển qua các loại võ kỹ thân pháp, vạn pháp quy tông, đạo lý này bao giờ cũng sai.
Tô Thiên Tước bĩu miệng, ra vẻ ta đây là đại nhân chỉ đạo Tô Dật.
Tô Dật dường như suy nghĩ tới điều gì. Tô Thiên Tước nói có đạo lý.
Một ngày sau.
Trong một buổi chiều tuyệt với, ánh nắng chiều giống như một chiếc lá đỏ rụng xuống che khuất bầu trời và rơi xuống mặt đất, che phủ cả dãy núi yên bình.
Ánh nắng hoàng hôn, Thương Lan thành biến thành màu tím sẫm, giống như một con mãnh thú viễn cổ đang đứng giữa núi đồi mênh mông này.
Mặt trời lặn xuống phía tây, theo tia nắng cuối cùng biến mất, trời dần dần tối xuống.
Từ phía xa nhìn qua đỉnh núi, chỉ thấy một ánh sáng màu đỏ giống như là ngọn lửa đang chớp hiện và bay lên.
Nhìn gần thì thấy ánh sáng màu đỏ bay lên rực rỡ như màu son chì.
Từ sau lưng Tô Dật hiện ra một đôi cánh màu đỏ tuy vẫn tương đối mỏng manh, nhưng đã thật sự ngưng tụ thành công rồi!
Đôi cánh màu đỏ đó là do nguyên khí trong cơ thể tập trung thành, giang rộng ra được khoảng một trượng và có ánh sáng rực rỡ di chuyển, mỏng như cánh ve, cong lên tuyệt đẹp.
- Vù vù vù...
Hai cánh vỗ mạnh, cơ thể của Tô Dật bay lên, bụi cát xung quanh cũng bị cuốn lên, nhưng cơ thể lại càng lúc càng cao.
- Thành công, thành công rồi!
Tô Dật niềm vui bất ngờ kích động, đây là lần đầu tiên hắn thành công, cuối cùng hắn đã ngưng tụ ra đôi cánh.
- Ầm!
Nhưng hắn chỉ kịp ngầu trong ba giây, trong sự kích động và vui mừng bất ngờ, nguyên khí trong cơ thể hắn đã bị ảnh hưởng.
Chỉ một chút sơ sẩy, Tô Dật lập tức rơi thẳng xuống, còn chưa kịp phản ứng thì đã ngã chổng vó xuống đất.
- Ha ha ha...
Cách đó không xa, Tô Thiên Tước thấy thế liền cười ha ha, chỉ còn thiếu có vỗ tay.
- Ngươi muốn đẻ trứng sao?
Tô Dật đứng lên, hung hăng trừng mắt nhìn Tô Thiên Tước, nhưng trong lòng lại rất cao hứng, ít nhất xem như hắn đã thành công.
- Ngươi mới đẻ trứng!
Tô Thiên Tước trừng mắt nhìn Tô Dật, vẻ mặt cố nhẫn nhịn.
Tô Dật không để ý đến Tô Thiên Tước mà tiếp tục luyện tập.
Hắn thật vất vả mới đạt được thành quả thực tế nên không thể bỏ qua, phải rèn sắt khi còn nóng.
Qua một đêm, khi tia nắng ban mai đầu tiên chiếu xuống, Tô Dật lơ lửng giữ không trung, đôi cánh màu đỏ thẫm sau lưng đang chậm rãi vỗ, tản ra ánh sáng rực rỡ cùng độ cong linh hoạt.
- Ầm...
Tô Dật giang hai cánh ra và tự nhiên lướt qua khoảng không, thật sự là giang cánh bay, lúc cao lúc thấp, lúc trái lúc phải giống như một con chim bay vào buổi sáng sớm.
- Cuối cùng đã thành công rồi!
Một lát sau, đôi cánh phía sau lưng Tô Dật vỗ nhẹ để cơ thể lơ lửng trên không trung, trong mắt đầy vẻ vui mừng và kinh hãi không sao tả xiết.
Không ngờ hắn lại có thể thật sự bay được, ở trong trí nhớ kiếp trước, đây là điều khó có thể tưởng tượng được, nhưng lúc này hắn đã thật sự làm được, hắn dường như vẫn có cảm giác không tin nổi.
- Võ kỹ thân pháp này hình như không đơn giản, nhưng dường như còn thiếu chút gì đó nữa...
Tô Thiên Tước híp mắt, nhìn Tô Dật bay lượn trên không trung phía xa và nói, trong mắt cũng lộ vẻ kinh ngạc.
- Thật không...
Tô Dật nhìn đôi cánh được ngưng tụ ra phía sau lưng, cẩn thận cảm giác.
Tuy đã ngưng tụ ra thành cánh nhưng Phù Diêu Bách Biến Bộ có biến hóa thất thường, biến hóa vô cùng, dường như còn thiếu chút gì đó.
Dù sao đây cũng là võ kỹ thân pháp Hoàng phẩm, tuy bản thân nó rất đặc biệt, nhưng phải biết rằng Tật Phong Thập Tam Kiếm cũng là trình độ Hoàng phẩm mà cho tới bây giờ hắn thậm chí vẫn không có cách nào tu luyện được.
Nhưng Tô Dật nghĩ, chắc mình mới vừa ngưng tụ cánh thành công nên sức lực không đủ.
Mình cũng chỉ là tu vi Nguyên Linh cảnh tam trọng, có thể miễn cưỡng tu luyện thành Phù Diêu Bách Biến Bộ đã không tệ rồi, sợ rằng còn không có cách nào cho thấy được uy năng thật sự của võ kỹ thân pháp Hoàng phẩm - Phù Diêu Bách Biến Bộ.
Tô Dật ngồi xuống xếp bằng, thổ nạp điều tức mấy canh giờ lại tiếp tục tập trung tu luyện.
Lấy trình độ tu vi của Tô Dật bây giờ, cho dù là mấy tháng không ăn uống cũng không có vấn đề gì đáng ngại.
Bên ngoài có cường giả Man Yêu thú đang đi khắp nơi tìm kiếm người của Thiên Yêu tông lại không biết bọn họ đang ở trong Thương Lan thành. Trong khoảng thời gian này, Tô Dật trái lại có thể ẩn tu thoải mái.
Cho nên, Tô Dật tranh thủ thời gian này để tu luyện một vài võ kỹ chưa tu luyện xong.
Phù Diêu Bách Biến Bộ xem như đã thật sự có chút thành tựu, tiếp theo, Tô Dật muốn tu luyện Cuồng Long Tam Đao.
Trước đây, Tô Dật đồng thời đoạt được Cuồng Long Tam Đao và Tật Phong Thập Tam Kiếm,.
Cuồng Long Tam Đao là võ kỹ Soái phẩm thuộc tính hỏa, Tật Phong Thập Tam Kiếm là thuộc tính phong, lại đạt đến trình độ võ kỹ Hoàng phẩm.
Mặc dù Tật Phong Thập Tam Kiếm là thuộc tính phong đặc biệt. Trên người Tô Dật lại vừa vặn mang thuộc tính phong, nhưng ban đầu vẫn không có cách nào tu luyện.
'Tật Phong Thập Tam Kiếm' có tốc độ sắc bén, uy năng đáng sợ, nhưng yêu cầu tu luyện lại rất hà khắc.