- Nghe nói Thiên Yêu tông còn có đồ giữ lại, mới dẫn tới không ít cường giả.
Ánh mắt Xích Kình nhìn Tô Dật càng thêm hứng thú, lại hỏi hắn:
- Tiểu hữu là Tông chủ mới của Thiên Yêu tông, không biết Thiên Yêu tông lưu lại bảo vật gì mà khiến cho nhóm cường giả suốt mấy nghìn năm vẫn không chịu buông tha, đến tận đây tìm kiếm vậy?
Tô Dật thầm run rẩy. Đây mới là mục đích của Yêu Hoàng Xích Kình này, không trách được hắn muốn tìm đệ tử Thiên Yêu tông, thì ra cũng là vì thứ Thiên Yêu tông còn giữ lại.
- Nếu Thiên Yêu tông có lưu lại bảo vật gì, làm sao có thể rơi vào tình trạng trốn đông trốn tây như bây giờ được, làm sao có thể để người tàn sát đẫm máu như vậy. Xem ra Yêu Hoàng cũng chỉ vì dự đoán Thiên Yêu tông còn giữ lại. Ta thấy Yêu Hoàng có thể ra tay được rồi. Lấy thực lực của chúng ta ở trước mặt Yêu Hoàng không đủ để nhắc tới, Yêu Hoàng có thể ra tay luôn cũng được!
Ánh mắt Tô Dật nhìn thẳng vào Xích Kình, trong mắt có tia sáng màu đỏ dao động nói:
- Có điều bản thân ta là Tông chủ mới của Thiên Yêu tông, không thể lấy lại công bằng cho tiền bối Thiên Yêu tông để báo thù rửa hận, không thể bảo vệ chu đáo cho đệ tử Thiên Yêu tông nên trong lòng thấy thẹn. Nam nhi thân cao bảy thước, không thể lấy lại công đạo công đạo cho mình, không thể sống ngông cuồng một lần, trong lòng thấy đáng tiếc!
Tô Dật nói những lời này đầy hùng hồn, giọng nói, sắc mặt đều vừa đúng, lời nói ra cũng là lời nói thật. Nếu hôm nay đúng là dữ nhiều lành ít, vậy trong lòng cũng thấy đáng tiếc, cũng phụ sự nhờ vả của Yêu tôn.
Xích Kình vẫn bình tĩnh nhìn vẻ mặt Tô Dật, ánh mắt thâm thúy khiến người ta không thể nhìn thấu.
- Ta có tò mò về Thiên Yêu tông nhưng không đến mức không phân biệt thật giả, vì cái gọi là Thiên Yêu tông còn giữ lại mà giết ân nhân cứu con trai ta, ngược lại, ta nên cảm ơn ngươi hậu hĩnh mới đúng.
Sau đó, Xích Kình thoáng cười, nhìn Tô Dật, nói:
- Bây giờ gần đây tương đối náo nhiệt, có không ít cường giả Yêu tộc đang đi tìm đám người các ngươi, ta tin tưởng ngươi, nhưng những cường giả Yêu tộc khác đang tìm các ngươi thì không biết có thể tin tưởng ngươi hay không. Nói chính xác thì chỗ đặt chân của các ngươi không phải là nơi ta có khả năng quản được. Ta tin tưởng không bao lâu nữa sẽ có cường giả Yêu tộc khác phát hiện ra nơi đó, đây là địa phương hiểm yếu, ngươi đã cứu con trai ta thì có thể ở trong Thương Lan thành của ta một thời gian, coi như là ta báo đáp ân tình ngươi đã cứu Xích Nô con ta. Chờ qua một thời gian để chuyện này lắng xuống, ta sẽ thu xếp đưa các ngươi rời khỏi Man Yêu Lâm!
- Ở lại Thương Lan thành!
Mắt Tô Dật chuyển động, hắn và Tô Thiên Tước ngơ ngác nhìn nhau.
Tô Dật đang suy nghĩ, nếu như lời Yêu Hoàng Xích Kình này nói, bọn họ có thể ở lại Thương Lan thành thật sự an toàn hơn.
Tạm thời không nói Yêu Hoàng Xích Kình này có thật sự đáng tin hay không, dù sao bây giờ khắp nơi đều là cường giả Yêu tộc đang tìm kiếm đệ tử Thiên Yêu tông. Với những gì nghe được, thấy được trước mắt, lựa chọn giữa bọn họ ở lại Thương Lan thành hay bị rơi vào trong tay cường giả Yêu tộc khác thì ở lại Thương Lan thành thật sự an toàn hơn.
Tô Dật cân nhắc một lúc cũng biết lời Yêu Hoàng Xích Kình nói có vài phần đáng tin.
Nơi đệ tử Thiên Yêu tông đang ở không hoàn toàn là địa bàn của Xích Kình. Nếu không, trước đây Xích Nô đã không bị Kim Văn Cổ Hạt đánh lén chặn giết.
Ngày hôm nay cho dù Thiên Yêu tông có thể tránh được một kiếp, nhưng rất nhanh sẽ bị cường giả Yêu tộc khác phát hiện. Cho dù bọn họ có muốn tránh, ở trong Man Yêu Lâm, một đám người yếu ớt này có thể đi được tới đâu chứ?
Xích Kình dường như nhìn ra được lo lắng của Tô Dật nên không ép hắn ở lại, vẫy tay nói:
- Ngươi tự do, nếu ngươi không muốn ở lại thì bây giờ có thể rời đi. Nể mặt ngươi, ta sẽ không động tới đệ tử Thiên Yêu tông của ngươi, xem như cảm ơn ngươi đã cứu Xích Nô – con ta.
- Đi thôi!
Tô Thiên Tước nghe vậy thì vểnh đuôi lên, đôi mắt ti hí ngầm chuyển động, lại muốn dẫn theo Tô Dật rời đi.