Thần Đế

Chương 275: Chương 275: Oan gia gặp nhau (1)




Nhưng bọn họ đã vòng vo ở Yêu La sơn vài ngày rồi, ngoại trừ gặp chút nguy hiểm ra thì ngay cả bóng dáng người của Linh Cổ Thôn cũng chưa từng gặp.

-Coi như vận may của tiểu tử kia tốt, chúng ta chuẩn bị trở về thôi!

Hổ Độc cảm thấy rất phiền muộn, chuyến này đi về tay không, chỉ có thể tìm cơ hội lần sau thôi.

Bang bang...

Ngao ô...

Có Man thú rít gào, tiếng giao thủ kịch liệt truyền tới, động tĩnh không nhỏ.

Thân ảnh của Tô Dật xuất hiện trên một khối đá lớn trên núi, mát nhìn sơn cốc phía dưới.

Lúc này có một con phi cầm giương cánh vĩ đại chừng hơn mười trượng đang đấu tay đôi với một con Tích Dịch (rắn mối) Man Yêu thú.

Con phi cầm cùng Tích Dịch Man Yêu thú đều có khí tức khoảng Yêu Huyền cảnh ngũ trọng.

Hai móng của phi cầm sắc bén, lợi trảo bén nhọn, toàn thân tràn ngập ánh sáng, linh vũ trên người phát sáng, mỗi một lần lao xuống đều vô cùng nhanh, lợi trảo đó có thể bóp nát cự thạch.

Tích Dịch Man Yêu thú không có cách nào phi hành, nhưng cũng rất linh mẫn, phòng ngự cũng cực kỳ cường hãn. Trên người được bao một lớp vảy thịt áo giáp thật dày tràn ngập ánh sáng màu đen, rõ ràng thể hiện là một con Man Yêu thú thuộc tính thổ. Cái đuôi lớn thật dài cũng cực kỳ bén nhọn, tràn ngập hàn quang, trong trạng thái phòng thủ làm trong phi cầm căn bản không tìm được bất cứ cơ hội nào.

- Liệp Phong Yêu Điêu.

Tô Dật biết phi cầm là Liệp Phong Yêu Điêu, nhưng Tích Dịch Man Yêu thú lại không biết.

Chuyện này cũng rất bình thường, cõi đời này có rất nhiều Man Yêu thú, đa phần Man Yêu thú cũng là biến dị, tạp giao hỗn huyết, không thể nào có ai có thể nhận ra được hết giống loài của Man Yêu thú trên đời.

Nhưng đối với cường giả thì, Man Yêu thú có huyết mạch, cấp bậc ra sao thì lại dễ dàng phán đoán được.

- Hí hí...

Có tiếng ngựa hí truyền tới, ở trên sơn cốc, trên một vách đá dựng đứng có một sào huyệt hang núi.

Hai con Liệp Phong Yêu Điêu nho nhỏ, ánh mắt đang sáng lên nhìn cuộc chiến kịch liệt giữa Tích Dịch Yêu thú và Liệp Phong Yêu Điêu đã thành niên.

- Con tiểu Tích Dịch kia đang nhằm vào hai con Liệp Phong Yêu Điêu nhỏ, không ngờ lại bị Liệp Phong Yêu Điêu lớn đuổi kịp.

Tô Thiên Tước ngẩng cái đầu nhỏ, nói.

- Tích Dịch rất thông minh, con Liệp Phong Yêu Điêu kia sợ là cũng không làm gì được nó.

Mắt Tô Dật hơi động, phán đoán cuộc chiến kịch liệt giữa Tích Dịch Yêu thú và Liệp Phong Yêu Điêu phía xa. Tuy Liệp Phong Yêu Điêu là Man Yêu thú phi hành, chiếm cứ không ít ưu thế.

Nhưng con Tích Dịch lại rất thông minh, phòng ngự tới một giọt nước cũng không lọt.

Nếu cứ kéo dài lâu, một khi Liệp Phong Yêu Điêu mệt mỏi còn có thể bị rơi vào thế hạ phong.

- Tiểu Tích Dịch hiện tại sợ là đang muốn nuốt sống con Liệp Phong Yêu Điêu lớn hơn, muốn có được lợi ích.

Tô Thiên Tước nói.

- Chúng ta xuống dưới, nói không chừng có thể thương lượng với Liệp Phong Yêu Điêu một chút.

Bỗng dưng, Tô Dật mỉm cười, tìm trên đường xuống núi đã nửa ngày cũng không tìm được một con Man Yêu thú có thể phi hành, lúc này Liệp Phong Yêu Điêu lại khá thích hợp.

Rầm rầm rầm...

Ánh mắt của Liệp Phong Yêu Điêu lợi hại, không ngừng đáp xuống, thế tiến công sắc bén nhưng mỗi lần tấn công đều không làm gì được, hiệu quả quá nhỏ.

Con Tích Dịch kia chuyên tâm phòng ngự, một giọt nước cũng không thể lọt, căn bản không có cách nào đối phó. Nó đã đang dần tiêu hao nhiều hơn.

Híz-khà zz Hí-zzz...

Cái lưỡi tinh hồng của Tích Dịch Man Yêu thú phun ra hút vào, tràn ngập mùi máu tanh, cảm giác được khí tức trên người Liệp Phong Yêu Điêu đang càng ngày càng yếu thì âm thầm lóe lên sự vui mừng trong hung đồng.

- Liệp Phong Yêu Điêu, ta giúp ngươi giết con Tích Dịch này, ngươi hỗ trợ trở ta một đoạn đường, thế nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.