Thần Đế

Chương 271: Chương 271: Phá Kiếm (1)




Man Yêu thú vài thập niên mới có thể từ lúc sinh ra tới Yêu Huyền cảnh, nhưng Đại Bảo và Tiểu Linh mới trong vài tháng ngắn ngủi đã đạt đến rồi, Tô Dật sao có thể không khiếp sợ được!

- Đại nhân, chúng ta đột phá đến Yêu Huyền cảnh rồi, linh tu là bảo vật!

Lúc này Đại Bảo Tiểu Linh cũng nói thú ngữ, lưỡi thò ra rụt vào, thân mật quấn quanh Tô Dật, vui vẻ không ngừng.

Chúng nó ăn linh tu của Bích Huyết Linh Tham, luyện hóa chỗ tốt rồi mới đột phá tới Yêu Huyền cảnh.

- Không sai!

Tô Dật tán thán, nghĩ tới một vài tình huống, lợi ích mà Đại Bảo, Tiểu Linh có được từ linh tu của Bích Huyết Linh Tham, sợ là nguyên nhân lớn nhất có liên quan tới không gian thần bí này.

Trước đây Hoàng Kim Mãng, Xích Hỏa Yêu Điêu, Bạch Ngọc Huyền Điểu... ở trong không gian thần bí nhận được truyền thừa, sau đó đều trở nên không giống trước đây.

Còn Đại Bảo, Tiểu Linh ban đầu lúc còn là một quả trứng đã được không gian thần bí cho lợi ích riêng rồi.

Vì vậy Tô Dật nghĩ Đại Bảo, Tiểu Linh có thể nhanh tới Yêu Huyền cảnh như vậy hẳn là có liên quan tới linh tu của Bích Huyết Linh Tham, nhưng quan trọng nhất vẫn có liên quan tới không gian thần bí này.

Ánh mắt đảo qua, Tô Dật nhìn thấy Bích Huyết Linh Tham vẫn đang ở chỗ cũ, nửa đoạn linh tu đâm vào bên trong đất, trên thân tràn ngập ánh sáng, đỉnh đầu có mấy lá cây cũng tràn ngập ánh sáng rực rỡ.

- Linh dịch...

Tô Dật nhớ lại bảo bối linh dịch của mình, nhất thời tiến lên kiểm tra rồi lại lập tức yên tâm.

Linh dịch tiểu trì sau khi diện tích không gian được mở rộng thì lần thứ hai lớn hơn một chút.

Chỉ có điều về chỉnh thể thì linh dịch trước đây còn lại vẫn ở đó.

Bích Huyết Linh Tham hết lòng tuân thủ hứa hẹn, cũng không hề uống trộm.

Linh dược trong không gian thần bí cũng đều trưởng thành và phát triển mạnh, tràn ngập ánh sáng.

Đan dược mà trước đây Tô Dật đặt trong không gian thần bí này cũng đều tăng cấp rồi, tăng lên rất nhiều.

- Các ngươi tiếp tục bế quan tu hành một thời gian nữa, lúc có thể ra ngoài thì ta sẽ dẫn các ngươi ra.

Sau khi thu thập một phen, lấy ra một thanh Nguyên Binh đại đao từ trong không gian thần bí, Tô Dật giao phó với đám Hỏa Tình Man Hổ.

Lúc này vẫn đang ở nơi thế ngoại đào nguyên này, đám Hỏa Tình Man Hổ còn chưa thích hợp để lộ diện, chỉ có thể tiếp tục ở trong đó tu hành.

Thu hồi không gian thần bí, Tô Dật quan sát bốn phía, nhặt Phá Kiếm nghìn cân rơi không xa lên.

- Ồ, nặng hơn rồi!

Khi nhặt Phá Kiếm lên, Tô Dật nhất thời vô cùng kinh ngạc. Vốn dĩ Phá Kiếm nặng hơn nghìn cân lúc này lại tự nhiên nặng hơn gấp ba lần.

Vốn là Nguyên Huyền cảnh nhị trọng, lúc này đã đến Nguyên Huyền cảnh lục trọng rồi nhưng Tô Dật luôn cảm thấy cho dù dưới tình huống không sử dụng nguyên khí thì lực đạo trên nhục thân tốt xấu gì cũng mạnh hơn không ít.

Nhưng bây giờ cầm Phá Kiếm nghìn cân này, Tô Dật lần thứ hai phải cố sức, giống như trước đây.

Tô Dật đoán lúc này Phá Kiếm nghìn cân chí ít cũng tự nhiên tăng lên thành ba nghìn cân rồi.

Dưới tình huống không dùng đến nguyên khí, cầm trong tay cảm thấy rất cật lực.

- Đây tuyệt đối không phải một thanh Phá Kiếm!

Thanh Phá Kiếm này tự nhiên nặng như thế, Tô Dật không phải quá mức kinh ngạc.

Tô Dật hiểu rõ, lúc chém giết Thiết Giáp Yêu Tê, trong bọc dịch nhờn đáng sợ kia là do thanh Phá Kiếm này đột nhiên bạo phát, kiếm khí ngập trời, kiếm quang rực rỡ chém nát Thiết Giáp Yêu Tê, mình mới có thể sống được từ trong tuyệt cảnh.

Ngay lúc Phá Kiếm bạo phát, Tô Dật còn nhớ có một sức mạnh đáng sợ cùng sát khí cuốn tới, sức mạnh to lớn bơm vào trong cơ thể mình chính là sát khí đáng sợ kia.

Nhớ tới luồng sát khí đó, Tô Dật vẫn cảm thấy sợ hãi trong lòng, vẫn như rõ mồn một ở trước mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.