Vù vù...
Loan đao vạch qua hư không, đao quang dày đặc, nháy mắt lướt đến, tận mấy trăm đạo đao quang tấn tốc cuốn thốc về phía Tô Dật.
Đao mang đồng loạt lao đến, mỗi đạo đao quang đều có thể trảm phá hư không.
Đao mang ùn ùn, cảnh tượng hãi nhiên, tưởng như chém vụn hết thảy.
Ánh sáng bốn phía chợt ảm đạm, trong mảnh không gian này, dường như chỉ còn lại mấy trăm đạo đao quang kia xen kẽ ngang dọc.
- Oanh!
Kiếm quang và đao mang đụng nhau, kiếm quang của Tô Dật chỉ có một đạo, nhìn như đơn bạc, nhưng chỉ trong nháy mắt lại phóng thích lực lượng ngập trời, lúc đụng tới đao mang lập tức hóa thành kiếm khí vô tận, nương theo đó là sát ý đáng sợ bao phủ, chém giết tứ phương.
Quang mang kiếm khí đáng sợ tựa như hồng thủy trút xuống, căn bản không còn là một đạo, mà là một vầng mặt trời kiếm quang,, phủ kín mảnh tiểu không gian này.
Va chạm kịch liệt, kim qua giao kích.
Giờ khắc này, lão giả loan đao hãi nhiên, cách đó không xa trong mắt trung niên cầm thương trung niên cũng tuôn ra vẻ kinh hãi.
Rất nhanh, đao quang của lão giả loan đao vỡ nát ra thành từng khúc.
Kiếm quang ẩn chứa sát ý phủ xuống, lan đến trước mặt lão giả loan đao.
Lão giả loan đao hoảng hốt chống cự, loan đao trong tay hoành không bạo phát, phát ra ánh sáng vàng chóe. Đột nhiên, trên loan đao xuất hiện vết nứt, thân ảnh hắn lảo đảo lùi ra sau.
Có máu tươi chảy ra từ cổ tay lão giả loan đao, loan đao trong tay cũng xuất hiện lỗ hổng, mắt trợn trừng nhìn Tô Dật, kinh hãi khó mà tưởng tượng.
Ngoại lực mạnh quá, sát khí mạnh quá!
Lão giả loan đao ngấm ngầm kinh thán.
Một kiếm vừa nãy, sát khí ngập trời vượt quá dự liệu của hắn.
Hắn đã xuất hết toàn lực không chút bảo lưu, nhưng cuối cùng vẫn cứ bị thương không nhẹ.
Thân hình Tô Dật cũng bị đẩy lui, đúng lúc này, một cỗ sát ý lạnh lẽo bức đến từ sau lưng, sắc bén mà vô tình.
- Tới đi!
Khí tức trên thân cuồng tuôn, năng lượng nóng rực bạo phát.
Tô Dật biết phía sau là trung niên cầm thương, khí tức phóng thích đến cực hạn, thậm chí vài nơi ngoài da nổ ra vết nứt, máu thịt be bét, giống như một huyết nhân, máu chảy tung tóe, trở tay chém ra một kiếm.
Oanh!
Giờ phút này, lực lượng thần bí tương dung với phá kiếm, sát khí và khí tức uy nghiêm hủy diệt hợp lại cùng nhau, hình thành một luồng phong bạo đáng sợ, cuốn thốc hết thảy.
Từng thân ảnh quen thuộc bị đồ sát.
Thượng Quan nãi nãi chết ở trước mắt, Thượng Quan Thần Phong chết ở trước mắt.
Lúc này Tô Dật giận không thể át, bi thương khó nhịn, hắn bất chấp hết thảy, sát ý phun trào bạo phát từ trong lòng, muốn chém giết tất cả đại địch trước mắt.
Xoẹt!
Kiếm quang và thương đụng nhau, lập tức có ánh sáng tuôn trào, nhanh như thiểm điện.
Có điều cũng chỉ trong chớp mắt, mũi thương uốn khúc, rạn nứt, chấn ngược ra sau.
Thân thể trung niên cầm thương bị đánh bay, đụng vào vách đá sau lưng, miệng thổ huyết.
Ánh mắt Tô Dật đỏ ngầu như máu, phá kiếm trong tay sáng chói, mái tóc cuồng vũ, giống như sát thần.
Mấy cường giả phụ cận chú ý tới diễn biến bên này, một con cự thú và hai đạo thân ảnh loá mắt xuất hiện, mắt nhìn chằm chằm về phía Tô Dật.
- Các ngươi đều tới à!
Trọng kiếm sáng chói trong tay Tô Dật đảo chỉ mặt đất, bốn phía đổ sụp, khe nứt tràn khắp, mắt nhìn thẳng ánh mắt bốn phía đang chăm chú về tay, toàn thân ngập đầy sát khí, uy nghiêm hủy diệt.
- Tiểu tử này rất quỷ dị, cùng lúc đánh chết nó, có lẽ trên thân nó có di lưu của Thiên Yêu Tông!
Một cường giả tuổi chừng ngũ tuần, mặc áo bào, tóc chải búi, khí tức kinh người, quanh thân lưu động hoa quang, ánh mắt băng lãnh, bước nhanh hoành không, từ trên cao nhìn xuống, phất tay phủ xuống Tô Dật, trực tiếp nghiền ép mà đến.
- Hôm nay nếu ta không chết, ngày sau các ngươi đừng hòng sống nổi, ta sẽ trả lại gấp trăm!
Tô Dật nộ hống, sát khí thiêu đốt, mái tóc tung bay theo gió, cự thạch bốn phía ầm ầm rung động. Hắn rút kiếm mà ra, trực tiếp chém về phía cường giả kia.
- Ngoại lực mạnh quá, cùng nhanh đánh chết nó, kẻ này không thể lưu!
Lại có một hung thú và một cường giả đồng thời ra tay, muốn trấn áp Tô Dật.
Trên thực tế, bọn họ chỉ suy đoán, thiếu niên này không tầm thường, quỷ dị vô cùng, như vậy di lưu Thiên Yêu Tông có lẽ ở ngay trên thân thiếu niên.
Sâu trên trời cao, đại chiến càng kịch liệt, kiếm ảnh tung hoành, có máu tươi vẩy xuống, cực kỳ kinh người.
Yêu Tôn phát cuồng, lóe lên ánh sáng sau cùng, đại chiến tứ phương!
Giờ phút này, Yêu Tôn đã dốc hết toàn lực.
Mấy siêu cấp cường giả kia cũng bạo phát, nguyên khí đủ các loại thuộc tính hình thành năng lượng khủng bố, khí tức tung trào.
- Rống
Thân thể già nua của Yêu Tôn biến lớn, che rợp bầu trời, tự có lấy một cỗ yêu khí xung thiên, như là Thần Hổ viễn cổ!
Loại yêu khí này không phải yêu khí bình thường, mà là uy áp đến từ Yêu tộc, đến từ thiên địa, yêu mà không tà!
Trong tay cường giả Thánh Sơn có kiếm quang sáng chói như tinh hà, chiếu rọi đêm tối, phóng xuất thần huy, trảm phá hư không.
Thân thể hung hổ cũng cấp tốc khuếch đại, quanh thân đan chéo ánh sáng, hổ trảo như câu, tưởng như có thể bẻ vụn sao trời.
Một con hung cầm giương cánh, mắt sáng quắc như nhật nguyệt chiếu xuống.
Mấy đạo thân ảnh cũng toát ra quang mang lộng lẫy, cường đại vô cùng.
Mắt thân ảnh già nua kia cũng sáng bừng lên, hắn và hung hổ muốn trấn sát Yêu Tôn.
Quang mang quanh thân ảnh già nua loá mắt phủ kín nửa bầu trời, khí tức trên thân vô cùng khủng bố, như một tôn thần linh sừng sững giữa hư không, phát ra một chưởng, chưởng ấn đan chéo quang mang, như Tinh Vân rủ xuống, đập vào thân thể Yêu Tôn.
Trên thân Yêu Tôn có máu tươi vẩy xuống, nhưng vẫn tiếp tục khổ chiến cùng cường giả bốn phía, dường như đã quên mất sinh tử bản thân, yêu uy không thể ngăn cản.
- Giết!
Mấy tên siêu cấp cường giả vây công, tận hết khả năng muốn hợp lực trấn sát Yêu Tôn.
Nhưng mấy tên siêu cấp cường giả này lại không khỏi kinh hãi trong lòng, con hổ kia không hổ là Yêu Tôn được Thiên Yêu Tông giữ lại, không ngờ cường hãn đến vậy, đã sức cùng lực kiệt rồi mà vẫn có thể lấy sức một mình chống lại vây công từ mấy người bọn họ.
- Đến đường cùng còn ngoan cố!
Hung hổ hét lớn, nó nhìn ra Yêu Tôn đã càng lúc càng yếu.
Quả nhiên, Yêu Tôn liên tiếp bị thương, thân thể to lớn giật lùi ra sau.
- Rống
Yêu Tôn gào thét, hai mắt sáng ngời, yêu khí trên thân càng hừng hực, yêu uy ngút trời, mắt thấy đại địch vờn quanh bốn phía, ánh sáng trên người càng lúc càng sáng chói, hình thành từng đạo từng đạo gợn sóng, như thiên la địa võng bao phủ bầu trời.
Thiên la địa võng này đan xen lẫn nhau, phát ra tiếng vang “ông ông”, hào quang rực rỡ, lấp lóe phù văn, vây mấy tên siêu cấp cường giả lại, giống như muốn trói buộc mấy tên siêu cấp cường giả này.
- Yêu Minh Thiên Võng, đây là thủ đoạn sau cùng của ngươi rồi đúng không? Ngươi tưởng như thế là có thể đồng thời đối phó với đám đông chúng ta!
Thân ảnh già nua mở miệng, quang mang rực rỡ, như là thần linh, từ bốn phía hào quang ẩn ẩn có thể nhìn thấy rất nhiều thú ảnh chiếu rọi.