Thần Đế

Chương 346: Chương 346: Thủ đoạn sau cùng!




Mấy tên siêu cấp cường giả còn lại đều chẳng hề sợ hãi.

Bọn họ biết đây là thủ đoạn sau cùng của Yêu Tôn kia, nhưng bằng vào thủ đoạn này thì không khả năng vây công được mấy người bọn hắn.

- Thúc giục thủ đoạn này xong, Yêu Tôn hẳn sẽ thực sự sức cùng lực kiệt!

- Muốn muốn giết các ngươi quả thực rất không khả năng, chẳng qua, thế là đã đủ!

Yêu Tôn mở miệng, ánh mắt đột nhiên mang theo ý cười, mở miệng nói:

- Lúc này không xuất hiện thì còn chờ đến khi nào, có thể mang đi bao nhiêu liền mang bấy nhiêu. Nhớ kỹ hứa hẹn của ngươi với ta, ngươi là tân Yêu Tôn của Thiên Yêu Tông, về sau Thiên Yêu Tông giao cho các ngươi!

Tiếng nói vang vọng hư không.

- Phần phật

Bỗng dưng, trên Yêu La Sơn đột nhiên có hỏa diễm cuồn cuộn tràn ngập, đốt cháy hết thảy thành hư vô.

Hỏa diễm nóng rực quá đáng sợ, toàn bộ không gian đều chấn động.

- Không hay, đây là bố trí của Lão Yêu!

- Lão Yêu này muốn bố trí người mang theo dư nghiệt Thiên Yêu Tông bỏ chạy!

Thấy thế, mấy tên siêu cấp cường giả đều biến sắc.

- Xoẹt!

Hung hổ lạnh lùng tung cự trảo xé rách hư không, muốn giãy thoát khỏi trói buộc của Yêu Tôn.

Hung cầm giương cánh, tưởng như bao trùm bầu trời, vặn vẹo hư không.

Bốn phía lão giả già nua có thú ảnh gào thét, vòm trời đều đang run rẩy.

Cường giả Thánh Sơn vung kiếm, kiếm quang ngập trời, chém vụn hết thảy.

Mấy tên cường giả còn lại lúc này đều xuất hết toàn lực, phóng thích khí tức ngập trời, đủ loại thế công ngang dọc xen kẽ, muốn chém đứt trói buộc của Yêu Tôn, ngăn cản dư nghiệt Thiên Yêu Tông chạy trốn.

Chỉ là Yêu Tôn cường đại siêu quá dự liệu bọn họ, nhất thời tất cả bọn họ đều không cách nào thoát được.

Đến lúc này, bọn họ mới biết, đây là Yêu Tôn cố ý dẫn dụ bọn hắn lên không trung, tung bẫy trói buộc cho người khác thừa cơ trốn chạy.

Ầm ầm

Mặt đất bắt đầu vỡ tan, hỏa diễm ngút trời, khí tức nóng bỏng càng lúc càng kịch liệt.

Thanh thế to lớn vô cùng.

Từng vết nứt lan tràn trải dài mặt đất, thiên địa theo đó rung chuyển.

Trên hư không, hỏa diễm gào thét hội tụ lại một chỗ, sôi trào mãnh liệt, khiến cho cường giả tại hiện trường sởn cả da gà, lông tơ dựng thẳng!

- Chuyện gì xảy ra!

Cả đám đại địch biến sắc, khí tức nóng bỏng này tuyệt không tầm thường, khiến bọn hắn bất giác rùng mình, trong lòng dâng lên cảm giác bất an.

- Nhìn xem, trong liệt diễm ngập trời kia hình như có thứ gì đó xuất hiện.

- Ào ào ào

Biển lửa ngập trời ùn ùn kéo đến, nháy mắt đã sắp phủ kín hư không.

Tô Dật như sát thần, lực chiến mấy tên cường giả, kiếm quang sáng chói, sát khí ngập trời, nhưng dưới sự vây công của mấy tên cường giả, cuối cùng vẫn bị bức lui liên tục.

Nhưng trung niên cầm thương, lão giả loan đao lại càng thêm chấn động.

Thiếu niên kia không ngờ lại đáng sợ thế này, tuy rõ ràng là mượn dùng ngoại lực nào đó, nhưng bản thân có thể thừa nhận ngoại lực đáng sợ như vậy, lại cùng mấy người bọn hắn kịch chiến đến mức này, quả thực là hết sức đáng sợ.

Trong lòng bọn họ thực sự động sát niệm, nếu hôm nay để thiếu niên này rời đi, sợ là không bao lâu nữa sẽ trưởng thành đến một cấp độ đáng sợ.

Động tĩnh đột nhiên trên hư không cũng đã khiến Tô Dật cảm giác được.

Thân ảnh lảo đảo giật lui, Tô Dật nhìn về hướng hơi nóng đáng sợ truyền đến, ở trong biển lửa kia, hắn cảm giác được một cỗ khí tức quen thuộc đang cuộn trào.

Oanh!

Trong biển lửa ngập trời, một đạo hư ảnh to lớn xuất hiện, như ẩn như hiện.

Hư ảnh khổng lồ như ẩn như hiện đó, đám cường giả kia cũng cảm giác được.

Từ trong hư ảnh, bọn họ cảm nhận được một loại uy áp khủng bố không cách nào hình dung, khiến sắc mặt ai nấy đều đen lại, thần sắc kinh hãi.

Đặc biệt là cường giả Man Yêu Thú ở hiện trường, cảm giác được khí tức lan tràn ra từ trong biển lửa, trong lòng không khỏi rùng mình.

- Trước giải quyết tiểu tử này!

Trung niên cầm thương trầm giọng quát một tiếng, khẽ cắn môi, trường thương lần nữa tràn ngập tia sáng chói mắt, chỉ thẳng về hướng Tô Dật.

Lão giả loan đao và mấy tên cường giả thấy thế liền lần nữa tập trung về phía Tô Dật, ai cũng không muốn để tiểu tử trước mắt rơi vào tay người khác, mấy đạo thế công cường hãn đồng loạt lướt đến.

Tô Dật mắt đỏ ngầu, sát khí không giảm, kiếm quang trong tay nương theo sát ý đầy trời mà chấn động không nghỉ.

- Gào

Đột nhiên, đúng khắc nãy, từ trên biển lửa giữa trời, một tiếng rít gào vang động thiên địa, một hư ảnh phi điểu bằng liệt diễm như bằng như phượng cấp tốc thành hình, hai cánh khổng lồ giang rộng, bao phủ bởi hỏa diễm phần phật, nguyên một mảnh trời đều chấn động, uy thế kinh hãi tứ phương.

Xoẹt

Liệt diễm óng ánh bao phủ xuống, xung kích bốn phía Tô Dật, bao phủ quanh thân Tô Dật.

Phanh phanh phanh

Mấy đạo thế công vốn nhắm đến Tô Dật rơi vào trong hỏa diễm ngút trời, tiếng trầm đục truyền ra, mấy đạo thân ảnh lập tức bị bắn ngược ra, ầm ầm rơi ở phía xa.

Gào

Hư ảnh rít gào, giương cánh mà động, hỏa diễm hừng hực, chiếu rọi cả bầu trời.

Bốn phía hư không, không gian vặn vẹo sụp đổ, từng đạo từng đạo hỏa diễm lướt đi, ngưng tụ thành hỏa viêm, giống như mọc mắt, rơi trên thân rất nhiều cường địch.

Phanh phanh phanh

Hỏa viêm nổ tung, hư không rung chuyển, có cường địch bị đánh bay, có người thổ huyết, có người rơi xuống, tiếng kêu thảm liên miên không dứt.

- Đi

Hỏa diễm đầy trời rơi rụng, như màn sáng bao phủ lấy đất trời, bọc lấy không ít người Linh Cổ Thôn, bộc lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng hướng vào trong hư không.

Tô Dật và Thượng Quan Hề Vi, Thượng Quan Nham, Thượng Quan Tú ở cách đó không xa cũng bị bọc lại, giống như một bàn tay to lớn vô biên chụp xuống, khiến thiên địa ảm đạm.

- Đi!

Một tiếng quát vang vọng trong tai Tô Dật.

Ẩn ước thấy được trên hư không có không gian bị xé nứt, lộ ra hắc động.

Ánh sáng vặn vẹo, từ bên trong lan tràn ra tia sáng đen thâm thúy, tưởng như có thể cắn nuốt cả linh hồn.

- Phần phật

Hư ảnh hỏa diễm khổng lồ mang theo không ít người Linh Cổ Thôn, bộ lạc Liệp Hổ, bộ lạc Man Hùng hướng tới hắc động mà đi.

- Ai dám nhúng tay!

Trên trời cao, hung hổ, thân ảnh già nua đều không ngờ lại có người nhúng tay mang đi dư nghiệt Thiên Yêu Tông ngay dưới mí mắt bọn họ.

- Ầm ầm

Toàn lực xuất thủ, từng tên siêu cấp cường giả đều không chút bảo lưu, quang mang lộng lẫy oanh nát hư không, năng lượng không ngừng nổ bắn ra, như là vô số vẫn thạch rơi xuống đất, phá hủy mảnh thiên địa này.

Yêu Tôn đã không cách nào kiên trì, thiên la địa võng bị xé tung.

Nhưng lúc này, mắt nhìn hỏa diễm ngút trời biến mất vào trong hắc động, trong ánh mắt Yêu Tôn lại lộ ra ý cười, lẩm bẩm nói:

- Có người kế tục, trời không diệt Thiên Yêu Tông ta, có chết cũng không tiếc!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.