Cũng không biết tông môn rốt cuộc nghĩ như thế nào, Triệu Yên Nhiên
cũng là người hiểu biết, lông mày nhíu chặt một lát, sau đó lại nhìn
Tông Thủ nói:
- Tông Thủ ngươi cũng biết lần này chúng ta đối mặt đối thủ chính thức là ai?
Tông Thủ nghe vậy khẽ giật mình, cẩn thận hồi tưởng trí nhơ về cái chết của Nguyên Cửu Thần. Rồi sau đó nhíu mày nói:
- Dường như là Thái Linh Tông?
Nhớ rõ trong trận chiến của trò chơi Thần Hoàng, người chơi tham dự
nhiệm vụ trừ nhân vật chính Thương Sinh Đạo ra, nhiều nhất chính là Thái Linh Tông, chết tổn thương cũng không ít. Ngược lại so với trung ương
thiên triều còn tích cực hơn không ít.
- Chính là đứng đầu Đạo Môn chư tông, mười đại thánh địa, vị trí đệ nhất Thái Linh Tông!
Triệu Yên Nhiên chỉ cho rằng Tông Thủ là từ trưởng bối biết được, cũng
không thấy ngoài ý muốn. Chân mày lá liễu nháy một cái, con mắt mở
ra.
- Ngươi cũng biết lúc trước chuyện phản loạn của Ngạn
Thành Quan thì Nguyên Cửu Thần cố nhiên là nhân vật chính, nhưng mà Thái Linh Tông cũng là một trong những bàn tay phía sau màn? Chính là tông
này dàn dựng ra chuyện phản loạn của Ngạn Thành Quan! Cũng mượn việc này vào hai mươi năm trước khiến cho Thương Sinh Đạo chúng ta vẫn lạc hai
trăm cường giả lục giai, trong đó còn có hai vị thất giai...
Trong nội tâm Tông Thủ lập tức hơi trầm xuống, nghĩ ngợi nói Nguyên Cửu
Thần và Hách Liên Thiết Sơn đoán chừng cũng là Thái Linh Tông biến thành đốm lửa đấy, hấp dẫn Thương Sinh Đạo bọn họ như thiêu thân lao đầu vào
lửa.
Nói như vậy lúc này đây Thái Linh Tông cũng sẽ nhúng tay vào việc này. Thậm chí rất có thể đã sớm giăng thiên la địa võng chờ
bọn họ chui đầu vào lưới rồi.
- Theo ta được biết thì ba
tháng trước Thái Linh Tông cũng đã phái hơn mười đệ tử tinh anh tới,
tính cả sáu trăm đạo binh đóng ở Ngạn Thành Quan hộ vệ Nguyên Cửu Thần.
Sắc mặt Triệu Yên Nhiên tái nhợt nói ra:
- Trong đó Mộc Linh, Long Linh, Thái Linh ba người, đều đã bước vào
thất giai. Mà cần chú ý nhất chính là Quý Linh Tử. Bôn kẻ này trong hậu
bối Thái Linh Tông là xuất chúng nhất. Trong đó dùng Quý Linh Tử cầm
đầu, chẳng những đã nhanh tiến vào bát giai, tâm kế càng hơn người, đúng là đáng sợ.
Tông Thủ nhíu mày, cẩn thận lắng nghe Triệu Yên Nhiên, cũng đánh giá trí nhớ về mấy người này.
- Quý Linh Tử này lúc ở lục giai Linh Sư Hoàn Dương đã dùng sức một
mình chiến thắng mười Huyền Vũ tông sư. Được xưng là phù pháp thiên tài, là nhân vật trong tam tuyệt kiếm của Vân Giới. Nghe nói lúc này người
này đang cố ý áp chế tu vi không để chính mình đột phá bát giai. Chạy
tới Ngạn Thành Quan chủ trì sự vụ. Hơn nữa ở bên kia chờ không chỉ có
một mình Thái Linh Tông đâu...
Nghe đến đó Tông Thủ cảm thấy
nội tâm rét lạnh. Hắn biết được nhiệm vụ tông môn lần này cực kỳ gian
nan, thế nhưng không có khó tới mức độ này nha.
Mà những cái tên Triệu Yên Nhiên đề cập tới thì có bốn là thất gaii. Bản thân Nguyên Cửu Thần cũng xem là một người.
Ngạn Thành Quan càng là hùng quan ở tây nam của trung ương hoàng triều, đóng quân trăm vạn. Cao thủ thất giai tuyệt đối không chỉ có mình
Nguyên Cửu Thần, mà còn có đạo môn nho gia cũng phái cường giả tới đây.
Chỗ đó sẽ biến thành nơi Thái Linh Tông cùng Thương Sinh Đạo đấu pháp.
Trong nội tâm Tông Thủ lập tức có xúc động bay ra ngoài chạy trốn.
Hoặc như Hàn Phương nói như vậy, chỉ cần cứu ba trăm vạn người là được rồi.
Lần này ám sát Nguyên Cửu Thần cũng không cần thiết, đợi vài chục năm nữa cũng được.
Hắn nhíu mày, Tông Thủ lại than nhẹ một tiếng.
Hắn đúng là không cách nào khoanh tay đứng nhìn được, Thương Sinh Đạo
đối với đúng là rất coi trọng, chỉ nói Tàng kinh lâu khổng lồ kia, đối
với hắn không hề giấu diếm mở ra, chuyện này đã làm cho người ta cảm
kích rồi. Cũng bởi vì như thế hắn mới càng ra sức nhiều hơn.
Nếu có khả năng thì Tông Thủ cũng muốn thử xem xem chính mình có thể vãn hồi vận mệnh tương lai của Thương Sinh Đạo hay không.
Khiến cho tông môn này tránh suy sụp, đi về hướng cường thịnh.
Dùng ngón tay xoa xoa mi tâm, suy nghĩ nửa ngày không được gì.
Tông Thủ lúc này nhịn không được cười lên, Trần Nhu có một câu nói
không sai, biết mình biết người mới có thể bách chiến bách thắng.
Việc này chính mình biểu thì trừ Thái Linh Tông đã sai người nhúng tay
ra, còn lại vẫn không biết gì, nếu vậy chỉ cần biết là hiểu ra đủ nguyên do.
Chợt trong nội tâm khẽ nhúc nhích nhìn qua nữ hài khác đang lo lắng.
- Vận Lan, ta biết Khinh Âm Môn các ngươi ở Vân Giới nổi tiếng tinh tức linh thông. Có thể giúp ta cẩn thận tra một chút tất cả chi tiết của
Nguyên Cửu Thân hay không, người nhà của hắn ở nơi nào, tại Ngạn Thành
Quan giao hảo với ai, có thù với ai, thăng chức nơi nào. Đô thống tiếp
nhận Ngạn Thành Quan tiếp theo sẽ là ai. Còn có ân chủ Hán vương của kẻ này và Liêu Vương đầy đủ mọi thứ. Đúng rồi, còn có bản đồ địa hình gần Ngạn Thành Quan cùng Hách Liên Thiết Sơn nữa...
Hiên Vận Lan nghe vậy lại ngơ ngẩn. Hán vương cùng Liêu Vương cho đến nay đều là
hoàng tử trung ương thiên triều, bị phái ra ngoài trấn thủ một phương.
Mà Hán vương cùng bản đồ địa hình cũng bỏ đi, hai thứ này ắt không thể
thiếu, người phía trước là lãnh đạo trực tiếp của Nguyên Cửu Thần. Nhưng mà vì sao lại tìm hiểu Liêu Vương ở cách xa mấy vạn dặm, đất phong ở
đông bắc Vân Giới, có quan hệ gì với việc này.
Cẩn thận suy nghĩ một lát Hiên Vận Lan nghi hoặc trong lòng, nhưng vẫn không nói ra.
Tất nhiên vị điện hạ này có suy nghĩ gì đó, mình làm theo là được, dù
sao đối với các nàng Khinh Âm Môn mà nói cũng không phải việc khó gì.
Người này kế vị không đến một năm đã khuếch trương thổ địa vạn dặm, hắn
là thiếu niên thiên tài, là vị vua hiếm có, phân phó như thế tất cả thâm y.
Tông Thủ lúc này lại thổn thức, nhớ rõ nguyện vọng của mình trước kia chính là bái nhập vào Thái Linh Tông.
Nhưng hôm nay hắn lại phải xung đột rồi.
- Đúng rồi, Nhược Thủy, hiện tại quốc hiệu trung ương thiên triều là Đại Thương đúng không?
Buồn ngủ mông lung, Nhược Thủy ngồi ở phía sau hắn nhất thời cũng không biết Tông Thủ dụng ý gì, đành phải ‘ Ân ’ một tiếng xem như trả lời.
Tông Thủ lúc này thần sắc yên lặng nhìn ra phương xa.
Hy vọng tư liệu lịch sử mình kiếp trước nhàm chán xem qua đều là thực.
Huyền Thuật kinh nghiệm xác thực phong phú. Dẫn theo năm trăm người
xuyên thẳng qua núi hoang trùng điệp. Chuyện ăn ở an bài thỏa đáng,
không có chuyện gì cần Tông Thủ nhúng tay.
Cho dù Tông Nguyên là người trong nghề, bằng ánh mắt bắt bẻ cũng không tìm ra sơ hở nào
cả. Càng nhìn không ra cái gì có khả năng tiết lộ sơ hở.
Tông Thủ thoả mãn cũng dứt khoát buông tay với chuyện bên ngoài, tùy ý cho
Huyền Thuật đi làm. Năm trăm người này có kẻ quản lý cũng thật dễ dàng.
Bản thân mình nên ở trong vân xa củng cố tu vi đi.
Tuy đã
dung hợp mạch luân thứ sáu nhưng vẫn có chút bất ổn. Dùng thời gian sáu
ngày mới trấn an được linh mạch, lúc này mới xem như tuần hoàn thông
thuận trong người.