Vô luận là nữ
tử, trẻ em, hoặc là nam nhân, ngay cả bang chúng Chu Tước bang cùng Hắc
Hổ bang đều bị tập hợp, bắt đầu đào hầm chung quanh Tư Giang.
Dưới sự nỗ lực của tám ngàn người, hầm sâu tới vài thước được đào ra, ở
trong hầm lớn đều ghim xuống những cây thép vô cùng bén nhọn.
Thú thịt được chế thành thịt hộp ở huyện Trữ Quang cũng được vận chuyển
tới trong SY thị, nguyên bản những người sống sót vốn đại thương nguyên khí vô cùng suy yếu được ăn vào thịt thú biến dị cấp cao đã bắt đầu
nhanh chóng khôi phục lại.
Tới thời gian ăn cơm, ở gần bên Tư Giang trong những nồi cơm lớn đều là
cơm tẻ nóng hầm hập, canh rau dại, còn có từng phần phần thú thịt, vô
luận nam nữ đều nghiến ngấu ăn cơm, vẻ mặt thỏa mãn.
Trịnh Bội Bội cùng nhau đi tới, chứng kiến người sống sót dưới trướng Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện nét kinh ngạc nói:
- Bọn hắn làm sao có thịt ăn? Nhạc Trọng kia cũng thật lợi hại đi? Hắn từ chỗ nào lấy được nhiều thịt tới như thế?
Bên cạnh Trịnh Bội Bội là khuê mật của nàng tên Thái Dịch Yên, trải qua
chuyện Ám Nha tập kích quan hệ giữa Trịnh Bội Bội cùng Thái Dịch Yên đã
trở thành tốt đẹp tới cực điểm. Song phương cơ hồ lúc nào cũng cùng tiến cùng xuất, lần này các nàng tới tìm Nhạc Trọng cùng đi dạo chơi.
Gia thế của Trịnh Bội Bội cùng Thái Dịch Yên ở trong SY thị được xếp
vào bậc thềm đặc quyền có thể tiến vào ở trong đặc khu. Chính bởi vì như thế nên các nàng mới có thể ở trong tận thế còn nhàn hạ thoải mái đi
tìm Nhạc Trọng chơi đùa.
Nhưng cho dù gia thế của Trịnh Bội Bội không tệ nhưng ở nhà của nàng
cũng không dám cam đoan mỗi ngày đều được ăn thịt. Bây giờ nhìn thấy cả
người sống sót bình thường đều ăn uống còn ngon hơn trong nhà nàng, thật làm nàng cảm thấy vô cùng giật mình.
Thái Dịch Yên nhìn những người sống sót kia, khẽ mỉm cười nói:
- Đây là bổn sự của Nhạc Trọng!
Từ trong cơm nước của những người thường kia đã có thể chứng kiến thực lực Nhạc Trọng hùng hậu cỡ nào.
Trịnh Bội Bội khẽ cười nói:
- Hắn quả nhiên rất lợi hại!
Thái Dịch Yên trêu đùa:
- Lúc trước không nhớ ai đã nói chán ghét Nhạc Trọng vô cùng đi, hiện tại đã yêu thích người ta rồi sao!
- Làm gì có!
Trịnh Bội Bội đỏ mặt, lập tức phản bác nói:
- Tôi xem cô mới là ưa thích hắn. Bằng không sẽ không tha thiết mong chờ đi tìm hắn!
[CHARGE=3]
- Tôi đúng là ưa thích hắn, vậy thì sao chứ?
Thái Dịch Yên không hề có chút che giấu trực tiếp nói với khuê mật.
Trịnh Bội Bội nghe vậy thoáng sững sờ, do dự một chút nói:
- Cô không ngại tôi nói thẳng, hiện tại hắn đã có rất nhiều nữ nhân,
ngay cả đại minh tinh Chu Diễm Tuyết cũng đã thành người của hắn. Hơn
nữa tôi nghe nói người này phi thường háo sắc, hàng đêm sênh ca, không
nữ nhân không vui, còn thường xuyên làm những chuyện hoang đường hoang
dâm vô độ!
Chuyện Đại Cẩu Tử yêu cầu Tô Đông Minh giao ba ngàn xử nữ đã không ngừng truyền bá, biến dạng, hiện tại đã biến thành Nhạc Trọng không có nữ
nhân không vui, hàng đêm sênh ca, nhìn thấy nữ tử xinh đẹp liền bắt vào
phòng, là siêu cấp sắc ma. Chẳng qua thực lực cùng thế lực của Nhạc
Trọng đã mạnh tới mức đáng sợ nên không ai dám đi trêu chọc hắn.
Đương nhiên đây cũng chỉ là lời đồn, trên thực tế Nhạc Trọng chỉ lo bề
bộn xử lý công việc, nay cả tuyệt sắc mỹ nữ như Chu Diễm Tuyết mà hắn
còn chưa có thời gian chạm tới thân thể của nàng.
Thái Dịch Yên thản nhiên cười, nói:
- Có chút phản nghịch thì đã sao đâu? Đường Thái Tông Lý Thế Dân chẳng
phải là một tên đại sắc ma hơn nữa tướng ăn cực kỳ khó xem, nhưng cuối
cùng chẳng phải hắn cũng trở thành một vị vua có tài trí mưu lược kiệt
xuất một đời, đã trở thành thiên cổ nhất đế sao! Tôi thích loại nam nhân như thế!
Trịnh Bội Bội có chút bất đắc dĩ nhìn khuê mật, khuê mật của nàng là
người dám yêu dám hận hơn nữa tính khí có chút phản nghịch, chỉ cần
chuyện nàng nhận định chủ yếu sẽ không nghe theo ảnh hưởng của người
khác.
Một gã chiến sĩ dẫn Thái Dịch Yên cùng Trịnh Bội Bội đi tới chỗ trường bắn, Nhạc Trọng đang ở đó tiến hành huấn luyện bắn súng.
- Thật là lợi hại, Nhạc đại ca bắn mười phát đều trúng hồng tâm đâu!
Vẻ mặt Ôn Bội San sùng bái cầm chai nước khoáng đưa cho Nhạc Trọng.
Mấy ngày nay Ôn Bội San vừa có thời gian liền chạy tới chỗ Nhạc Trọng, đã trở thành khách quen của hắn.
Ôn Báo Quốc cũng ngầm đồng ý loại hành vi này của Ôn Bội San. Như vậy có thể giúp cho quan hệ giữa hắn cùng Nhạc Trọng càng gần hơn.
- Cảm ơn!
Nhạc Trọng tiếp lấy chai nước nhìn Ôn Bội San mỉm cười.
Trịnh Bội Bội nhìn Ôn Bội San, có chút mất hứng nói thầm một câu:
- Tiểu hồ ly tinh!
Đêm Ám Nha đột kích, làm quan hệ giữa Trịnh Bội Bội cùng Ôn Bội San sản
sinh vết rách thật sâu. Tuy rằng không đến mức làm hai người trở mặt
thành thù, nhưng cũng làm quan hệ vốn tốt đẹp biến thành xa lạ.
- Nhạc đại ca!
Thái Dịch Yên lộ ra tiếng nói ngọt ngào mỉm cười kêu khẽ, đi tới bên cạnh Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Thái Dịch Yên hỏi:
- Thái tiểu thư có chuyện gì không?
Chân mày Thái Dịch Yên nhíu lại, bộ dáng tức giận nói:
- Nhạc đại ca, anh gọi em là Dịch Yên là được rồi, còn gọi Thái tiểu thư em sẽ tức giận đó!
Nhạc Trọng sửa lời hỏi:
- Dịch Yên, cô tới tìm tôi có chuyện gì sao?
Thái Dịch Yên nhìn chằm chằm Nhạc Trọng hỏi:
- Không có chuyện gì thì không thể tới tìm anh sao?
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn qua Trịnh Bội Bội, nói thẳng:
- Có thể, nhưng tôi có thật nhiều công việc cần làm, chỉ sợ không thể chiêu đãi tốt cho cô cùng Trịnh tiểu thư!
Nhạc Trọng cần xử lý rất nhiều công việc, hắn đã đem không ít việc giao
cho bộ hạ giải quyết, nhưng có một số việc phải do chính hắn đi xử lý
mới xong. Đặc biệt hắn mới tiếp nhận hơn bảy ngàn người sống sót, hắn
cần ổn định tốt cho cuộc sống ngày sau của họ. Dù sao bảy ngàn người kia không khả năng luôn đi đào hố hay làm cạm bẫy.
Thái Dịch Yên nhìn Nhạc Trọng thản nhiên cười nói:
- Em tới là muốn nhờ vả anh, làm thư ký cho anh. Em tốt nghiệp đại học
hành chính chuyên nghiệp tại Harvard, làm thư ký cho anh không dọa người đi?
Nhạc Trọng nhìn Thái Dịch Yên tò mò hỏi:
- Năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi? Lại tốt nghiệp cả đại học Harvard?
Thái Dịch Yên nhìn qua chỉ mới mười mấy tuổi, tuổi này có thể tốt nghiệp được đại học Harvard sao?
Trịnh Bội Bội có chút tự hào nói:
- Là do Dịch Yên thông minh, khi nàng đi học đã nhảy mấy lớp. Nàng thật
sự đã tốt nghiệp đại học Harvard. Còn nữa, Nhạc đại ca, sau này anh gọi
em là Bội Bội đi, đừng gọi em là Trịnh tiểu thư!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn dáng vẻ tự tin của Thái Dịch Yên nói:
- Được rồi, tôi nhận cô. Thử việc trước một tháng nếu như làm tốt thì cô lưu lại!
Mỹ nữ có năng lực lẫn bản lĩnh đảm đương thư ký cũng là sự kiện làm nam nhân thích thú lẫn hưởng thụ.
Đúng lúc này Trương Hòa thở hổn hển chạy vào nói:
- Nhạc lão đại, không tốt, có thật nhiều người tụ tập bên ngoài!
- Đưa tôi đi nhìn xem!
Nhạc Trọng nhướng mày, lập tức để Trương Hòa dẫn hắn đi ra bên ngoài.