“Thực xin lỗi, anh còn tưởng rằng như thế rất buồn cười.”
Đột nhiên cô vùi đầu vào trong lòng của anh, khiến anh kinh ngạc không hiểu gì, nhưng vẫn vội vàng ôm lấy cô.
“Xảo Xảo?”
“Giống.”
“Cái gì?”
Người ở trong lòng ngửa mặt lên. “Khi đó, anh cũng nói với em như vậy, muốn chọc em cười, kết quả là đem em chọc khóc.”
“A? Là như thế sao?”
Cô nhịn không được bật cười. “Em rất vui, anh chính là anh, đến cách nói đùa cũng như vậy, em là yêu điểm này của anh, câu gặp phải kẻ thần kinh thế này, cả thế giới cũng chỉ có anh nghĩ ra.”
“Anh không có nói sai nha, người đàn ông kia không chỉ không biết quý trọng em, mà còn chơi cái trò hai mặt, không phải bệnh thần kinh chứ là gì?”
“Được rồi, em gặp phải bệnh thần kinh.”
“Trong đời người khó tránh gặp phải những kẻ thần kinh, nhìn ra là tốt rồi.”
“Anh cũng vậy nha, người phụ nữ kia đã tái giá cho người khác, cũng xem như là anh gặp phải bệnh thần kinh đi.”
Thực sự, có tình yêu của Xảo Xảo xoa dịu, anh đã sớm thoát khỏi chuyện bi thương, nhưng mà anh vẫn cố ý xoa nhẹ lên ngực, làm ra dáng vẻ đau lòng.
“Anh không còn cách nào, lòng anh đau quá . . .”
Quan Xảo Xảo lại ngơ ngẩn, vốn d chỉ nói đùa, không ngờ anh lại có phản ứng này, còn là đau lòng vì người khác? Lời nói này cũng làm cô đau đớn, ngay lập tức nước mắt như muốn trào ra.
“Gạt em thôi, đồ ngốc.” Anh lại ôm cô, vui vẻ cười nói.
“Em giận thật đó, em cảnh cáo anh, không cho phép anh còn nghĩ tới cô ta, không cho phép —” môi thơm bị khoá kín.
Xảo Xảo thật đáng yêu, khi ghen lại thẳng thắn như vậy, dáng vẻ lúc tức giận làm người ta yêu thương, anh có bao nhiêu là may mắn mới có thể yêu cô bé này, mà cô nhóc cũng yêu anh.
Vành môi nóng bỏng trơn trượt thâm nhập vào cánh môi thơm tho, dùng tình cảm ấm nóng cùng với sự mãnh liệt, dịu dàng giày vò cái lưỡi đinh hương ngọt ngào, bàn tay trượt vào trong quần áo của cô, lòng bàn tay như ngọn lửa đang bùng cháy, nóng hổi phủ lên da thịt bóng loáng của cô.
Quan Xảo Xảo nằm ở trong lồng ngực của anh, chìm đắm trong sóng triều mãnh liệt của anh, cô thích anh dùng sức hôn mình, càng yêu thích khi anh không hề kìm nén dục vọng của mình, bởi vì cô biết nếu như vậy anh sẽ phục hồi nhanh hơn, cho nên cô mới đón ý nói hùa theo anh, thoả mãn anh.
Từ sớm cô đã đặt quan hệ với anh, mặc kệ tương lai người đàn ông này trở nên thế nào, cô cũng muốn làm vợ của anh, cùng anh đến già, nắm tay cả đời.
Bàn tay giống như một luồng điện lướt trên da thịt của cô, cô cảm thấy nút khoá áo ngực của mình bị đẩy ra, bàn tay của anh thay cho vị trí của áo lót, bao phủ lên khuôn ngực mềm mại mượt mà của cô.
“A Hạo . . .”
Giọng nói nỉ non của cô làm cho dục hoạ của anh càng tăng cao, đôi môi đang hôn mút đi xuống hơi trì hoãn, kéo cao quần áo của cô, vùi vào hai bầu ngực của cô, môi hôn qua lại trên sự mềm mại tròn trịa căng đầy của cô.
Hô hấp của cô dồn dập, khuôn ngực phập phồng lên xuống lại thêm gần sát vào cái miệng của anh, cảm nhận anh khi thì dịu dàng, khi thì cuồng dã cắn mút.
Không biết bọn họ đã hôn bao nhiêu lần, mỗi một lần cô lại cảm thấy anh càng thêm linh hoạt, tuy rằng anh không thể chân chính chạm vào cô, nhưng sự vuốt ve như vậy đã làm cô không thể chịu nỗi, cả người gần như muốn tan ra.
Đột nhiên, anh dừng lại.
Xảo Xảo vốn bị anh hôn đến rối loạn, phát hiện anh ngừng tay, không khỏi khó hiểu mở mắt, trên gương mặt vẫn còn nhiễm đỏ bởi tình dục, phát hiện anh đang ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn chằm chằm vào mình.
“Làm sao vậy?”
“Ở phía dưới của anh có phản ứng . . . “
Đôi mắt đẹp mơ màng, sau khi hiểu ra ý tứ của anh, ánh mắt liền sáng rỡ. “Thật sự?”
“Ừ.”
Hôn mê tám tháng, khiến cho rất nhiều chức năng ở trong cơ thể của anh phải được phục hồi, ngoài trừ hai chân không thể đi lại, đương nhiên cũng ảnh hưởng tới khả năng tình dục của anh, cho nên đối với Xảo Xảo, anh chỉ có thể hôn môi và vuốt ve, nhưng hiện tại anh cảm thấy có một sức nóng hừng hực đang dần sống lại.
Xảo Xảo nghe xong vừa sợ vừa mừng lại có chút bán tính bán nghi. “Anh thật sự . . .”
“Không tin em có thể ‘chứng thực’.”
Câu nói mạnh dạn này làm cô càng thêm đỏ mặt, nhưng vì khát vọng tha thiết của anh, cô làm theo, e thẹn đi chứng thực, chạm vào dục vọng đang nóng bừng ở phía dưới người của anh, quả nhiên là đã “thức tỉnh”.
Sự vuốt ve của cô, càng làm cho dục hoả trong đôi mắt anh tăng cao, khiến cho gương mặt tuấn tú cũng ửng hồng vì nhiệt huyết tăng vọt.
Ngay từ đầu cô còn ngượng ngùng sợ sệt, thế nhưng khi phát hiện mình có thể giữ lấy dục vọng của anh ở trong tay thì từ sâu trong đáy lòng của cô rất vui vẻ, nụ cười càng thêm quyến rũ động lòng người, lại hoá thành dáng vẻ của con mèo hoang nhỏ với ý định muốn khiêu khích người.
Anh nhìn ra sự đắc ý của cô, cô nhóc bướng bỉnh này muốn chơi với lửa.
“Cẩn thận, chơi với lửa có ngày chết cháy, anh ăn em.”
Cô chẳng những không sợ, mà còn ghé miệng vào vành tai của anh, lời nói khiêu khích mười phần.
“Có gan thì phóng ngựa đến đây.”
Đôi mắt anh loé sáng, bàn tay vốn đang bao phủ lên khuôn ngực của cô chợt tăng thêm sức lực, hung hăng hôn cô, muốn cởi hết quần áo của cô, lấy hành động để chứng minh rằng anh dám.
Cô khẽ thấp giọng hô lên, không ngờ một người đàn ông ngày thường bình tĩnh, như thế nào lại thật sự muốn phóng ngựa lao đến? Đây dù sao cũng là phòng bệnh, hôn môi gần gũi, giở trò này nọ còn có thể, nhưng cũng không phải là một nơi thích hợp để mây mưa, hơn nữa vạn nhất hộ lý tiến vào thì thảm.
“Không được đâu, đừng ở chỗ này, sẽ có người vào.”
“Cầu xin tha thứ.”
“Được được được, em cầu xin tha thứ, là em không đúng, không nên khiêu khích anh, em nhận lỗi với anh.”
“Thế này còn được, nhưng mà không muốn cứ như vậy mà tha cho em.” Anh còn muốn cởi sạch cô, tiếc rẽ khi phải phanh xe, làm cô bật cười quở trách anh.
“Mau dừng tay, chẳng lẽ anh muốn để người khác nhìn thấy bà xã tương lai của anh khoả thân hay sao?”
Anh đương nhiên là không muốn, nhướng mày, nghĩ thầm có đạo lý, thân thể của cô chỉ có anh được nhìn, nếu bị người khác trông thấy, anh sẽ vô cùng không vui.
Cố gắng đè nén dục hoả vừa mới sống lại, không thể không dừng lại hàng động công chiến, đành phải bày ra vẻ mặt chưa thoả mãn.
“Trước tiên bỏ qua cho em lần này, lần sao nhất định phải tìm cơ hội ăn em.”
Trái tim cô ngọt ngào, đỏ mặt khẽ nói: “Dù sao người ta cũng hạ quyết tâm phải gả cho anh, còn sợ không có cơ hội sao? Anh nhanh khoẻ lên, đến lúc đó . . . Mặc anh muốn thế nào với em cũng được.” Nói xong, ngay cả chính cô cũng ngượng ngùng vùi mặt vào trong lồng ngực của anh.
Tả Thành Hạo ôm cô thật chặt, lại hôn cô một lúc lâu, cảm thấy thân mình mệt mỏi, liền nằm lên giường, còn cô sau khi sửa sang lại quần áo, liền giúp cánh tay của anh nằm ngay ngắn ở bên người.
“Ngủ một chút đi?” Cô vuốt lên gương mặt của anh, phát hiện râu ria vừa mới cạo nay lại mọc lên, phải giúp anh cạo râu thôi.
“Ở lại cạnh anh.” Anh nói.
Cô nhìn anh trìu mến, nhỏ giọng nỉ non ở bên tai: “Em sẽ ở cạnh anh cả đời.”