Thần Vương Vạn Giới

Chương 28: Chương 28: Đột phá




Phía trước mặt Lăng Thần là cậu bé hồi nãy trò chuyện cùng với Đại Sư.Nhưng cũng không thể phủ nhận được tên này hơi giống con gái, nước da trắng nõn đôi mắt long lanh.Nếu như không phải biết Đường Tam là con trai thì có khi nhận nhầm thành con gái rồi.Tiểu Vũ nghe thấy có chuyện vui mỉm cười nói

“Lão đại sao.Ta cũng muốn được làm.”

Cậu bé cao to đằng sau Đường Tam thấy nàng trong mắt hiện lên hình trái tim đỏ mặt nói

“Được thôi nhưng ngươi phải đánh bại được lão đại trước đã.”

“Lăng Thần ca ca cầm giúp muội.”

Nàng quăng hành lý của mình về phía Lăng Thần.Hắn cũng không ngại giận dữ gì cả ai lại đi so đo với một đứa con nít chứ.Vui vẻ cầm lấy hành lý của nàng.Đường Tam thấy Tiểu Vũ xuất thủ cũng bắt đầu đáp trả lại.Chỉ một lúc sau, nàng đã bắt đầu vận dụng võ kỹ của mình cùng với Tân Taekwondo.Quả nhiên Đường Tam vẫn không thể nào đánh bại được nàng chấp nhận thua cuộc của mình.

Lăng Thần thừa biết kết quả như vậy nhưng cũng khá hài lòng.Nếu như thua thì hắn có thể thay nàng hành hạ cũng được.Tên nhóc kia thấy lão đại của mình không khỏi khiếp sợ không ngờ thiếu nữ này lại mạnh đến vậy vui vẻ nói

“Ngươi sẽ trở thành lão đại của bọn ta nếu đánh bại được người bên cạnh ngươi.”

“Là Lăng Thần ca ca sao.”

Tiểu Vũ có chút buồn bã vì bản thân nàng biết sức mạnh thực sự của hắn.Người có thể đánh bại yêu thú vạn năm mà không cần sử dụng võ hồn của mình bây giờ lại thức tỉnh được võ hồn vậy thì cơ hội thắng gần như bằng không.Hắn biết hết mọi ý nghĩ trong đầu nàng mỉm cười sờ đầu nàng nói

“Ta yếu hơn muội ấy.Để cho nàng ấy làm lão đại đi hơn nữa ta không có hứng thú với việc này.”

“Thật sao.”

Nàng hớn hở khi thấy hắn đã tha cho nàng vui vẻ ôm lấy cánh tay hắn.Cảnh tượng này khiến cho mấy đứa nhóc này mặt đen như tro khi vừa được ăn cẩu lương.Đường Tam không nói gì nhiều đem hành lý của mình hướng về phía giường của mình.

Lăng Thần cùng Tiểu Vũ quyết định sẽ kéo hai cái giường này làm một.Để có gì tối có thể mò mẫm cô nàng nhỏ bé này không để người khác xâm hại lão bà tương lai của mình.Mọi chuyện vẫn diễn ra giống như trong nguyên tác Đường Tam chuẩn bị cho việc ngày mai đi thu thập hồn hoàn.Tối đến hắn nằm trên giường triệu hồi hệ thống hỏi

“Hệ thống ngươi cho ta học thần

“Được thôi thưa ngài.”

Hệ thống bình tĩnh đáp.Trong đầu có vô số động tác tấn công hiện lên, từng động tác đều mang một huyền cơ có thể tùy ý thay đổi quỹ đạo tấn công của mình.Giống như mọi lần hắn đã tiếp thu đượcn công pháp của mình rất muốn đi test thử nhưng Tiểu Vũ ôm cánh tay hắn cực kì chặt không cách nào thoát ra được.Hệ thống lúc này lên tiếng nói

“Sao ngài không nâng cao sức mạnh của mình lên một tý đi.”

“Ý ngươi là sao.”

Hắn nghi hoặc hỏi.Bản thân hiện tại như vậy cũng đã mạnh rồi nhưng hệ thống lại yêu cầu nâng cao sức mạnh lên.Hệ thống lạnh lùng nói

“Trong cơ thể của ngài có chứa một sức mạnh tiềm ẩn chưa được khai phá.Nếu ngài mua Tiềm ẩn đan thì sẽ khai phá được toàn bộ sức mạnh đó.”

“Thật không.”

Hắn sung sướng nói khuôn mặt đầy sự mong chờ từ hệ thống.Lúc này hệ thống đáp lại với giọng điệu cực kì nghiêm túc

“Ký chủ sẽ nhận được nguồn sức mạnh khổng lồ đổi lại ngài sẽ chịu một cơn đau dữ dội.”

“Ta mặc kệ chỉ cần mạnh hơn tất cả là được.”

Lăng Thần sắc mặt nghiêm túc.Đối với hắn thế giới này không hề giống với kiếp trước chỉ phân chia kẻ mạnh yếu giàu nghèo các kiểu.Hệ thống nghe vậy không nói gì nhiều cả liền nói

“Đã hiểu.Tiêu 50 vạn điểm mua Tiềm Ẩn đan.Ngài còn 200 vạn điểm.”

Trên tay lập tức xuất hiện viên đan dược màu đỏ có những nét hoa văn kì lạ chèn lên đó.Hắn không muốn gây động tĩnh quá lớn đành phải buông tay Tiểu Vũ ra rời đi.Chỉ một lúc sau đã tới nơi vắng vẻ không hề có bóng người hắn có chút run sợ nhưng như vậy còn gì là nam nhi nữa liền nuốt viên đan dược xuống.

Ực.

Hắn không cảm thấy cơn đau nào cả định phàn nàn hàng pha ke.Trong cơ thể xuất hiện cơn đau hắn lấy tay trái của mình ôm ngực của mình.Từng bộ phận cứ như bị hàng vạn con kiến cắn xé, khoé miệng chảy dòng huyết.Một tiếng sau, cơn đau đã bớt đi hắn nằm gục xuống đất nói

“Hệ thống rốt cuộc ngươi cho ta ăn cái gì.”

“Ký chủ nên chuẩn bị cho đợt tiếp theo đi.”

Hệ thống lạnh lùng đáp.Lăng Thần nghe xong trong lòng khiếp sợ cơn đau ấy dữ dội bạo phát ra.

Áaaaaaaaa

Hắn hét to lên.Cơn đau này đã vượt xa lúc nãy nếu như không lầm thì cường độ đã gia tăng gấp 10 lần.Lúc này trong đầu một giọng nói vang lên

“Mau dùng Hỗn Độn Đế Vương Quyết.”

“Ai.”

Hắn vừa nói vừa chịu đựng cơn đau.Âm thanh vẫn cứ vang vẳng trong đầu

“Dùng Hỗn Độn Đế Vương Quyết để linh khí bao quanh cơ thể của ngươi, cảm nhận dòng chảy linh khí như một phần cơ thể của ngươi.”

Hắn nghi hoặc nhưng nếu đối phương đã cố giúp như vậy chi bằng làm theo.Vật vã ngồi dậy vận dụng công pháp của mình.Không ngờ các vết thương đã khép lại cơ thể cũng cảm thấy thoái mái hơn ngạc nhiên nói

“Cảm ơn ngươi đã giúp đỡ ta.Không biết ngươi là ai.”

Bất quá không một ai lên tiếng cả.Lăng Thần nghi hoặc khi thấy đôi phương không trả lời đành im lặng rời đi.Thời gian trôi qua ngày nhanh hơn mới đó đã hết một học kì qua đó đã hiểu được thuộc tính của từng võ hồn khác nhau.Lúc này Đường Tam chuẩn bị hành lí của mình rời khỏi Nặc Đinh học viện.Lăng Thần thấy vậy bình tĩnh nói

“Ngươi tính rời đi sao Đường Tam.”

“Tất nhiên.Ta đi lâu như vậy chắc chắn phụ thân lo cho ta lắm.”

Đường Tam nghe hỏi vậy liền quay sang điềm tỉnh trả lời.Hắn thực sự rất lo phụ thân của mình nên muốn tranh thủ về nhà sớm nhất có thể nhưng hắn nào biết được Đường Hạo đã không còn ở nhà nữa mà đã rời khỏi nơi đây rồi.

“6 năm sau cả hai bọn ta tính đi Sử Lai Khắc ngươi có muốn đi cùng không.”

Lăng Thần lạnh lùng nói.Tiểu Vũ thì còn mơ hồ không biết chuyện gì đang xảy ra cả nhưng Đường Tam ngạc nhiên vui vẻ nói

“Trùng hợp quá lão sư của ta cũng kêu ta đến đó.Vậy 6 năm sau chúng ta gặp nhau đi.”

“Được thôi hi vọng đến lúc đó ngươi mạnh hơn chút.”

Hắn dắt Tiểu Vũ đi ra Nặc Đinh học viện trở về Võ hồn điện đi nghỉ dưỡng chút.Hơn nữa tu vi dừng lại ở Phân Thần hơi lâu rất muốn đột phá đến cảnh giới tiếp theo thầm nghĩ

“Không biết các nàng đã đến tu vi nào rồi nhỉ.”

Từ phía xa có một bóng người đang ở trong hang động bên cạnh có chiếc gậy.Người này cực kì cổ quái có ba con mắt trên đầu.Nếu như Lăng Thần ở đây thì chắc chắn sẽ biết được tên này là Ngọc Hoàng.Chỉ một lúc sau, Ngọc Hoàng mở mắt ra lẩm bẩm nói

“Không ngờ ngươi lại ở đây đấy Tôn Ngộ Không.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.