Thần Y Lâm Cứu Em Đi

Chương 136: Chương 136




Lý Cảnh Điềm và Tiền Nhã ngồi sau vẫn len lén nhìn xem.

Mặc dù hai người không biết Lâm Trác Úy và Trần Nhược Liễu nói gì nhưng cảm giác được...

Quan hệ của Lâm Trác Úy và Trần Nhược Liễu tuyệt đối không đơn giản!

Lý Cảnh Điềm khoanh tay trước ngực, cười lạnh nói: "Hừ! Lâm Trác Úy có chị mình rồi mà vẫn ở ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, đúng là đồ tồi! Anh chết chắc rồi!"

Nghĩ tới đây cô ta cầm túi của mình lên, nhanh chóng đứng dậy: "Tiền Nhã, cứ vậy nhé. Mình về trước, lần sau chúng ta nói chuyện tiếp."

"Được! Cậu đi đường cẩn thận." Tiền Nhã chào một tiếng, nhìn Lý Cảnh Điềm rời đi.

Đến bây giờ cô ta cực kì mong chờ vào chuyện sắp xảy ra!

Ha ha...

Con rể đến ở nhà họ Lý lại còn dám ở bên ngoài có nhân tình, đúng là hiếm thấy!

Thùng thùng thùng... Thùng thùng thùng...Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!

Lâm Trác Úy đạp xe ba gác của mình trở về nhà họ Lý, thanh âm chói tai kia vang vọng cả quãng đường.

Anh buồn bực, lúc mua không phải ông chủ bảo đây là xe mới sao?

Âm thanh này sánh ngang với máy kéo được rồi đó!

Đến lúc dừng xe trước cổng biệt thự thì một chiếc BMW lao vụt qua, càng khiến xe ba gác của anh lạc lõng hơn.

Nhất là một chiếc xe màu đỏ trong đó, chỉ cần nhìn thôi Lâm Trác Úy cũng thấy đau đầu.

Chuyện gì đây?

Lý Cảnh Điềm về nhà?

Đối với người em dâu cả ngày xem thường mình này, Lâm Trác Úy chỉ cần nghĩ đến cũng nhức hết đầu. Suốt ngày ăn bám, không làm được gì thì thôi đi, còn cứ thích soi mói anh.

Trước đó đòi bố mua cho một chiếc xe thể thao Porsche, nhưng lại cảm thấy lỗi thời nên bán Porsche chuyển qua BMW.

Ôi...

Có một người bố có tiền thật tốt.

Lâm Trác Úy đi đến cửa gõ gõ, không lâu sau vợ anh Lý Vân Tịch ra mở cửa.

Anh cười cười nói: "Tôi đã về! Tôi còn mang tin tốt về nữa."

Kết quả câu còn chưa dứt thì Lâm Trác Úy đã ngẩn người.

Anh dùng ánh mắt quái dị nhìn mọi người trong nhà đang dùng khuôn mặt lạnh lẽo nhìn mình.

Rất rõ ràng, bầu không khí trong nhà có chút lạ, có chuyện lớn xảy ra.

Lý Cảnh Điềm ngồi trên sô pha, vẻ mặt chuẩn bị cười trên nỗi đau của người khác.

Cô ta đi BMW, Lâm Trác Úy đi xe ba gác sao có thể nhanh bằng cô ta được?

Mọi người như vậy là do cô ta đã nhanh chóng nói hết chuyện mình thấy được trong quán trà ra.

Mọi người không ai nói chuyện, đặc biệt là sắc mặt cực kì khó coi của Lý Vân Tịch.

Lâm Trác Úy cảm thấy lạ, quái dị nhìn mấy người này, xấu hổ cười cười: "Sao vậy? Trong nhà có chuyện gì xảy ra sao?"

Mẹ vợ Trương Mẫn đứng dậy chuẩn bị nói gì đó.

Cha vợ Lý Hữu Phúc kéo tay bà, ra hiệu cho vợ đừng nói lung tung.

Không ngờ rằng...

Trương Mẫn trực tiếp hất tay ông ta ra nói: "Mấy người sợ cậu ta nhưng em thì không!"

Bà ấy xoay người lại trừng mắt với Lâm Trác Úy hỏi: "Lâm Trác Úy! Tôi hỏi cậu, rốt cuộc cậu đã làm gì vậy? Vân Tịch nhà chúng tôi không tốt chỗ nào sao? Con bé làm gì có lỗi với cậu sao?"

"Chuyện này..."

Lâm Trác Úy không biết vì sao bà ấy lại hỏi như vậy, vẫn cười nói: "Vân Tịch rất tốt mà! Sao vậy? Ha ha... Mẹ, sao đột nhiên mẹ lại hỏi như vậy?"

"Được! Lâm Trác Úy, đây là do chính anh nói!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.