Thần Y Lâm Cứu Em Đi

Chương 68: Chương 68




Không không không...

Anh ta nhất định là nghe nhầm rồi!

Chắc chăn là nghe nhầm rồi.

Tên nghèo thối tha Lâm Trác Úy đó, đồ phế vật bị anh ta ức hiếp đến mức không có năng lực chống đỡ, vậy mà lại có thể cưới được nữ thần Lý Vân Tịch của thành phố Lâm Giang?

Đúng là con mẹ nó đùa giỡn thật mà!

Dường như có những cú đánh liên tục đập lên mặt anh ta, trong tiếng nhạc du dương của "Khúc nhạc hôn lễ", hai bóng người lần lượt bước ra.

Một người là Lý Vân Tịch cực kỳ xinh đẹp.

Mọi người đều nói lúc người con gái đẹp nhất chính là thời khắc khoác lên mình bộ váy cô dâu...

Cô ấy vốn đã rất đẹp, sau khi mặc bộ váy cưới trắng thuần khiết thì lại càng rực rỡ đến mức khiến ánh mắt của tất cả mọi người đều trở nên mù lòa.

Lại nhìn đến Lâm Trác Úy...

Mấy người đàn ông thật sự muốn bóp chết tên khốn này!

Mỗi một người đều oán trách không thôi, đúng là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu!

Ngoại hình bình thường, gia đình lại còn nghèo khó, rốt cuộc anh ta có đức hạnh và năng lực gì mà lại có thể vào ở rể nhà họ Lý thế cơ chứ? Quả đúng là người so với người có mà so đến lúc chết, hàng hóa so với hàng hóa có mà so đến lúc bỏ đi.

Thời khắc này...

Kẻ bị bẽ mặt nhất cũng chính là Trương Dương.

Anh ta xiết chặt nắm đấm, tức tối đến mức sắc mặt đỏ rực, hai hằm răng cắn chặt gần như sắp nát.

Mẹ kiếp!

Thật đúng là Lâm Trác Úy.

Anh ta cướp bạn gái của Lâm Trác Úy, kết quả thì sao, tên khốn đó lại cưới một cô vợ vừa có nhan sắc mà gia thế lại giàu có? Bản thân mình thì nhặt về một con đàn bà rách nát!

Trương Dương quả thật là sắp điên rồi, ông trời sao lại đối xử không công bằng với anh ta như vậy? Tại sao lại nâng đỡ tên phế vật kia đến thế?

Nghĩ đến đây, nhìn thấy hôn lễ của hai người kia đang cử hành bình thường, mỗi một khoảnh khắc phảng phất như đều đang hung hăng đánh lên mặt anh ta!

Trương Dương chỉ cảm thấy mặt mình đã vô cùng nóng bỏng, hừ lạnh một tiếng, xem lễ? Xem cái rắm!

Quay đầu lại, anh ta dẫn theo Lý Tịnh bước đi.

Ở trên sân khấu, Lâm Trác Úy từ đầu đến cuối đều hệt như tên ngốc cứ cười mãi vậy.

Lý Vân Tịch thở dài. Thành thật mà nói, lúc trước cô đã nói ra lời thề son sắt, quyết định gả cho Lâm Trác Úy.

Nhưng hiện tại...

Thật sự đã đi đến bước này rồi, nếu như nói trong lòng không hối hận thì đúng là nói dối!

Dù sao đi nữa thì kết hôn cũng là chuyện cả đời của người con gái, cô trong lúc mơ hồ lại đem bản thân tặng cho người ta luôn rồi.

"Mời cô dâu và chú rể hãy tiến đến bên cạnh tôi!"

MC vẫn tiếp tục chủ trì buổi lễ.

Lâm Trác Úy nắm tay Lý Vân Tịch bước đến bên cạnh MC, theo như truyền thống thì anh ta còn phải hỏi một câu:

"Anh Lâm Trác Úy, anh có bằng lòng cưới cô Lý Vân Tịch làm vợ, sau này cho dù nghèo khó, ốm đau, sinh lão bệnh tử cũng sẽ không rời xa nhau không?"

Lâm Trác Úy nhìn cô dâu duyên dáng bên cạnh mình, mỉm cười gật đầu nói: "Tôi bằng lòng!"

"Cô Lý Vân Tịch, cô có bằng lòng gả cho anh Lâm Trác Úy, sau này cho dù nghèo khó, ốm đau, sinh lão bệnh tử cũng sẽ không rời xa nhau không?"

MC lại nhìn về phía Lý Vân Tịch, tiếp tục hỏi một câu giống như vậy.

Cô lại thấy hơi do dự...

Lâm Trác Úy nhìn chằm chằm vào cô, người nhà họ Lý cũng lo lắng nhìn Lý Vân Tịch.

Nếu như cô đổi ý vào thời khắc này, người nhà bọn họ vẫn sẵn lòng ủng hộ quyết định của cô.

Nội tâm Lý Vân Tịch liền nảy sinh mâu thuẫn.

Trong lòng cô đấu tranh không thôi, mọi thứ cứ cuồn cuộn tựa như dời sông lấp biển, một khi cô đã nói ra lời này thì hết thảy liền trở thành kết cục đã định.

Thế nhưng người đàn ông trước mặt này thật sự là người mà cô mong muốn, là người mà cô lựa chọn sao?

Những ngày tháng sau này, cô liệu có hối hận không?

Giây phút này, Lâm Trác Úy liền trở nên căng thẳng vô cùng, trái tim điên cuồng đập mạnh.

Chuyện này so với lúc quyết đấu sinh tử với những người ở trong tù kia còn đáng sợ hơn, còn kinh khủng hơn.

Quay đầu lại, Lý Vân Tịch cắn chặt răng nhìn Lâm Trác Úy, cuối cùng thản nhiên thốt ra một câu: "Đúng vậy! Tôi bằng lòng!"

Chỉ một câu "Tôi bằng lòng" này đã bao hàm rất nhiều thứ.

Lâm Trác Úy nhìn người con gái trước mắt, trong lòng âm thầm lập ra lời thề, anh nhất định sẽ che chở và yêu thương cô, nhất định sẽ bảo vệ cô cả đời này.

"Vậy thì tôi xin tuyên bố! Anh Lâm Trác Úy và cô Lý Vân Tịch chính thức trở thành vợ chồng!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.