- Sáng sớm nay chưởng môn Triệu của chúng tôi đã hẹn người tên là Kiều tiên sinh của Y thánh vũ tông ra ngoài, mọi người đi tản bộ rồi.
Mấy đệ tử Ỷ Thiên phái thoáng nhìn nhau thành thật trả lời hành động của chưởng môn Triệu Chí Thành.
- Các ông xem, tôi đã nói hôm qua Triệu Chí Thành này tiếp đón những người kia ắt hẳn có ý gì, quả nhiên là dụng tâm kín đáo.
Vị chưởng môn kia hừ lạnh một tiếng sau đó xoay đầu lại nói với mấy vị chưởng môn phía sau.
- Haha, chẳng lẽ cho rằng chúng ta đều là đệ tử của Ỷ Thiên phái bọn họ?
- Đúng thế, để ông ta làm minh chủ của chúng ta là đã cho ông ta thể diện, nhưng ông ta làm vậy lại chẳng giữ thể diện gì cho chúng ta.
- Triệu Chí Thành cũng quá khinh thường Hổ Quyền Tông của chúng ta rồi, cho dù Hổ Quyền Tông của chúng ta chỉ là môn phái nhỏ nhưng cũng không muốn ông ta làm minh chủ của chúng ta.
Mấy chưởng môn đứng phía sau người nọ đều tỏ vẻ tức giận, bọn họ rất bất mãn với hành động của Triệu Chí Thành. Nhất là sau khi nghe thấy Triệu Chí Thành mời người của Y thánh vũ tông, càng khiến họ không chịu được phải nói ra sự bất mãn trong lòng, không bận tâm chút nào.
- Được rồi, chúng ta ở đây nói cũng không có tác dụng gì, không bằng mọi người cũng xem Triệu Chí Thành sẽ xử lý chuyện kia thế nào.
- Được.
- Đi, chúng ta cùng đi xem.
…
Ánh mắt người nói đầu tiên rất lạnh lẽo, rất vừa lòng với thái độ của những chưởng môn đứng phía sau, xoay người ông ta lộ vẻ tươi cười, nhìn mấy đệ tử Ỷ Thiên phái nói:
- Đi thôi, chúng ta sẽ đi cùng các cậu, xem rút cuộc Triệu Chấp Bính và người của Y thánh vũ tông kia có mâu thuẫn gì mà phải động tới đao kiếm.
- Cảm ơn chưởng môn Tạ, cảm ơn chưởng môn Tạ.
Mấy đệ tử này căn bản không biết lúc trước mấy chưởng môn này bàn luận cái gì, tuy nhiên nghe thấy họ đồng ý cùng tới ngăn cản trận đánh nhau này tất cả đều thở phào một hơi, vội vàng dẫn đường đi.
- Đây chẳng phải là chưởng môn của Linh Xà môn, Lăng Thiên Vân đó sao?
Đột nhiên phía sau mọi người truyền tới một giọng nói, mấy vị chưởng môn đang chuẩn bị đi về doanh địa nghe thấy tiếng nói này đều quay lại nhìn, bọn họ dường như không ngờ người này lại đột nhiên hiện ra phía sau họ.
Người nói kia chính là Triệu Chí Thành. Từ xa ông ta đã nhìn thấy mấy chưởng môn, đương nhiên cũng nhìn thấy mấy đệ tử của mình đang nói chuyện với họ, lúc này mới vội vàng lên tiếng gọi họ lại.