Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra

Chương 321: Chương 321




Sự thể hiện của Sở Sở hoàn toàn trái ngược với Hoán Vân, cho dù nàng ấy có kể ngược lại câu chuyện, nàng ấy vẫn kể vô cùng trôi chảy, không hề có chút căng thẳng nào.

Hơn nữa khi nhớ lại, lông mày của nàng ấy rũ xuống, không nhìn về bất cứ người nào, giống như đang nghiêm túc hồi tưởng lại những chuyện lúc đó.

Triệu Khương Lan ừ một tiếng, rồi đột nhiên lại nói: “Sở Sở, vừa rồi một a hoàn khác đứng ra nói rằng, lúc ở trong bếp là người đã kéo lấy Hoán Vân không cho nàng ấy rời đi. Chuyện này khác hẳn với những gì người nói trước đó, người giải thích thế nào?“.

Mọi người đều hiểu rằng Triệu Khương Lan không chỉ lừa Hoán Vân. Có lẽ vì để cho công bằng, nàng còn lừa cả y hoàn của chính mình.

Sở Sở cau mày nói: “Không biết là ai nói như vậy, nô tỳ có thể đối mặt với nàng ta đối chấp, tuyệt đối không có chuyện này. Người đó chắc chắn là đã nói dối, chuyện nô tỳ không làm thì nó tỳ nhất định sẽ không thừa nhận” “.

So sánh lúc nãy Hoán Vân vừa bị lừa đã thay đổi câu chuyện, giờ đây ai đúng ai sai có thể nhìn ra trong nháy mắt!

Hoán Vân cũng nhận ra có gì đó không ổn, nàng lo lắng nhìn Thẩm Hi Nguyệt, nước mắt lưng tròng.

Thẩm Hi Nguyệt sắc mặt tái nhợt, ngón tay nắm chặt. Không lâu sau, a hoàn của Liên phu nhân cũng đi ra.

Triệu Khương Lan trực tiếp nghiêm khắc mà chỉ trích nàng tài “Hoán Vân và Thẩm trắc phi đều nhận tội rồi, ngươi còn gì để nói nữa không! Ngươi lại dám bày đặt chuyện hãm hại nô tỳ của bổn cung, người đáng với tội gì!“.

Nô tỳ này nhìn thấy Hoán Vận nước mắt lưng tròng, Thẩm Hi Nguyệt cả mặt tái mét, còn Sở Sở thì lại vẫn bình tĩnh và điềm đạm.

Đột nhiên nghĩ rằng họ thực sự nhận tội. Vì vậy nàng ta liên tục van lạy: “Vương phi tha mạng, có lẽ, có lẽ là do nô tỳ nhìn nhầm rồi, hình như không phải là y phục màu tím. Nô tỳ lúc đó mắt hoa rồi, không nhìn kỹ lắm.”

Nhị công chúa cười khúc khích: “Tuyệt vời, tuyệt vời! Khương Lan, người thực sự tuyệt vời. Cũng không cần phải nói thêm gì nữa. Ai có thể ngờ rằng sự việc này từ đầu đến cuối đều là cố ý hãm hãi. Thẩm Hi Nguyệt thân thể chấn động: “Trong này hẳn là có hiểu lầm nào đó”

Nàng vừa dứt lời, Triệu Khương Lan liền nói với những người ở đó: “Mọi người nghe xem lý do của Thẩm trắc phi, đặc biệt nghĩ lại những gì bổn cung vừa nói về việc quan sát mắt và mũi. Nhất định đừng bỏ qua một tiểu tiết nào cả!“.

Điều này rõ ràng là đang nhắc nhở người khác rằng Thẩm Hi Nguyệt sắp nói dối! Thẩm Hi Nguyệt tức giận đến mức không nói được lời nào. Liên phu nhân vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra. Nàng ta quay trở lại hậu viện và thay quần áo, sau đó phải có người dìu dắt ra. Để giành được sự thông cảm của mọi người, nàng ta vừa đi vừa lấy tay che miệng họ khụ khụ. Triệu Khương Lan nhìn nàng với vẻ thương hại. Sự thật đã bị phanh phui rồi, mà nàng ta vẫn không biết gì và tiếp tục diễn.

Quả nhiên, Lâm Gia Uyển lấy khăn tay lau những giọt nước mắt không hề tồn tại, sau đó nói một cách đau khổ.

“Thôi bỏ đi, vừa rồi thần thiếp cũng nghĩ thông rồi. Nếu Thẩm vương phi nhất quyết không chịu nhận, thì thần thiếp cũng không muốn tính toán làm gì nữa. Chuyện này, khụ khụ, coi như chưa từng xảy ra“.

Nhị công chúa cố nhịn cười, thực sự không thể xem tiếp nữa.

Nàng không nhịn được mà nhắc nhở Lâm Gia Uyển: “Liên phu nhân à, ngươi có điều chưa biết, lúc nãy a hoàn của nàng và a hoàn của Trắc phi đều đã thừa nhận rằng họ nói dối, nên đừng giả vờ nữa, mọi người đều biết chuyện gì đã xảy ra rồi.”

Lâm Gia Uyển sắc mặt thay đổi đột ngột, nàng ấy nhìn Thẩm Hi Nguyệt với vẻ mặt không thể tin được.

Thẩm Hi Nguyệt cũng tức giận liếc lại nàng, tất cả mọi thứ đều im lặng.

“Ôi! Một a hoàn như người làm sao có thể hãm hại vương phi? Ta nói Triệu vương phi thân phận cao quý như vậy làm sao có thể làm ra những chuyện như thế này!“. truyện đam mỹ

Nàng ta bỗng nhiên đem hết tội lỗi đổ cho a hoàn.

Những người xung quanh không ai tin điều đó, tất cả đều nhìn nàng ta với vẻ mặt không còn gì để nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.