Thanh Phong Chiếu Vào Đôi Mắt Ta

Chương 72: Chương 72: Chương 71




“Chị!” thanh âm của Kỳ Cảnh Văn từ cửa truyền đến, cậu ta vội vàng vào nhà, nhìn thấy Cố Dịch Đồng thì vọt đến, “Kẹt xe kinh khủng luôn nên em tới trễ, chị không sao chứ? Mẹ đâu? Mẹ có làm khó dễ chị không?“.

Cố Dịch Đồng lui về sau một chút, cách chú Kỳ một khoảng, đưa tay sờ đầu Kỳ Cảnh Văn, nói: “Không phải kêu em khỏi về sao?”Chú Kỳ ở một bên nghe được cuộc nói chuyện của hai người, còn có gì không hiểu đây? Ông nghiêm mặt nhìn về phía Kỳ Cảnh Văn: “Cảnh Văn, con đã biết chuyện này từ lâu đúng không? Sao con không nói cho ba mẹ biết?!”Cố Dịch Đồng thay Kỳ Cảnh Văn nói chuyện: “Chú, là con không cho Cảnh Văn nói với hai người“. Kỳ Cảnh Văn không biết thái độ của ba mình, bây giờ nhìn sắc mặt ông ấy không tốt nên cho rằng ông đang là khó dễ hai người Cố Dịch Đồng.

Cậu tiến lên một bước che ở trước mặt chị mình, sau đó cũng kéo Hạ Lộc Sanh đến sau lưng mình, bộ dạng muốn che chở hai người.

“Cha, chị là người trưởng thành, chị ấy yêu ai, muốn ở cạnh ai là tự do của chị ấy, cha...”

Chú Kỳ đưa tay vỗ đầu Kỳ Cảnh Văn: “Chỉ có con biết đau lòng chị mình sao!”

Kỳ Cảnh Văn bị vỗ đến sửng sốt một chút, một lúc sau mới phản ứng lại: “Ý, là người mình!”

Chú Kỳ nghiêm mặt nhìn Kỳ Cảnh Văn, trong giọng điệu có chút ghét bỏ: “Nhìn thấy con liền bực mình, con đó, đừng có mà lớn giọng trước mặt cha, con nên tự nghĩ coi làm sao để nói với mẹ đi. Có bản lãnh thì chờ cơn giận của mẹ con đổ tới kìa!”

Kỳ Cảnh Văn quay lại nhìn Cố Dịch Đồng, nhìn thấy trên mặt cô mang theo nụ cười gượng gạo, cậu cũng đoán được trước khi cậu về nhà đã có chuyện gì xảy ra. Cậu dụi vào vai Cố Dịch Đồng, lắc lắc, muốn làm chị mình vui: “Chị, chị đừng lo lắng quá, chỉ là mẹ đột nhiên nghe tin này nên chưa kịp chuẩn bị tâm lý, chị cho mẹ thêm một khoảng thời gian, thêm nữa là có em và cha tiếp tay cho chị mà, còn sợ khuyên không được mẹ sao?”

Chú Kỳ ở một bên gật đầu: “Đúng vậy, tính tình mẹ con con còn không rõ sao, mạnh miệng nhưng mềm lòng. Một thời gian nữa là tốt rồi. Dịch Đồng, con cùng Lộc Sanh đi về trước đi, hai ngày nay chú sẽ khuyên nhủ mẹ con, chờ bà ấy bình tĩnh lại thì con hãy về nói chuyện mềm mỏng với bà ấy“.

Dưới sự khuyên bảo của chú Kỳ và Kỳ Cảnh Văn, trong lòng Cố Dịch Đồng cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

Ánh mắt Kỳ Cảnh Văn đảo qua, rơi vào trên người chú Kỳ: “Cha, cha xem mấy tin đồn trên mạng bây giờ đã lan truyền thành cái gì rồi, cha có nghĩ ra biện pháp đè chuyện này xuống không?”

“Chuyện này chắc phải giao cho chú Tần của con, chú Tần đã quen xử lý mấy chuyện này rồi, cha đã gọi cho ông ấy, ông ấy cũng đã đồng ý giúp rồi“.

Nghe vậy, Kỳ Cảnh Văn thở phào nhẹ nhõm.

“Chị, chị cùng Lộc Sanh đi về trước đi, bây giờ mẹ nhìn thấy hai người chỉ càng thêm tức giận, chị cứ chờ điện thoại của em! Em sẽ gọi báo cáo tình hình với chị!”

Cố Dịch Đồng không từ chối mà gật đầu: “Chú Kỳ, Cảnh Văn, vậy nhờ hai người giúp mẹ bớt giận, con sợ mẹ tức giận quá sẽ ảnh hưởng sức khỏe“.

Kỳ Cảnh Văn liên tục đáp ứng, sau đó thúc giục hai người rời đi.

Trở lại thành phố, trong lòng cả hai đều cảm thấy có chút nặng nề.

Cố Dịch Đồng nhìn mấy cuộc gọi nhỡ và tin nhắn chưa đọc trên điện thoại của mình, mở ra xem qua, cuộc gọi là của Tề Điệp cùng mấy người Dương Tuyền gọi tới, tin nhắn cũng là của họ gửi, nhìn từng cái từng cái tin nhắn quan tâm mà trong lòng Cố Dịch Đồng như được tiếp thêm sức mạnh.

Bây giờ đã là giữa trưa, cả hai vẫn chưa ăn cơm, Cố Dịch Đồng nhìn đồng hồ nói với Hạ Lộc Sanh: “Lộc Sanh, em muốn ăn cái gì chị sẽ nấu cho em“.

Hạ Lộc Sanh mở miệng, cuối cùng ủ rũ lắc đầu: “Em không đói, không muốn ăn.”

Cố Dịch Đồng khẽ thở dài một cái, ngồi xổm ở trước mặt Hạ Lộc Sanh, nắm chặt tay em ấy: “Lộc Sanh, em đừng lo lắng, mấy lời hôm nay của mẹ đều là nói trong lúc tức giận mà thôi, mẹ sẽ không cắt đứt quan hệ với chúng ta đâu“.

“Chị Dịch Đồng, đó không phải là điều em lo lắng”, Hạ Lộc Sanh nhẹ giọng mở miệng, cô rút tay khỏi tay Cố Dịch Đồng, sau đó lần mò vòng tay ôm lấy vai Cố Dịch Đồng.

Cô dựa vào vai chị ấy, giọng nói hơi trầm xuống: “Điều làm em buồn là sự ích kỷ của chúng ta. Mấy lời của dì đều là sự thật, sự kiên trì của chúng ta là một loại thương tổn đối với bọn họ“.

“Nhưng em phải làm sao đây, chị Dịch Đồng, em không thể buông tay chị, em...”

Cố Dịch Đồng giơ tay xoa xoa đầu Hạ Lộc Sanh: “Lộc Sanh, em đừng nghĩ nhiều như vậy, em chỉ cần ở bên cạnh chị, những chuyện khác đã có chị rồi. Cứ cho là chị không xử lý được thì chẳng phải còn có chú Kỳ và Cảnh Văn sao? Rồi sẽ có cách mà!”

Hạ Lộc Sanh liên tục gật đầu, không biết là đang đáp lại những lời của Cố Dịch Đồng hay là đang hay là đang động viên chính mình.

Buổi tối, Cố Dịch Đồng lại mở Tieba ra xem, trên Tieba của Hạ Lộc Sanh vẫn luôn có những bình luận khó coi, có người náo loạn muốn thoát fan, cũng có fan biến thành antifan, phần đông là fan đang kiên trì che chở Hạ Lộc Sanh. Reload mấy lần thì Cố Dịch Đồng bỗng nhiên phát hiện những bài đăng mắng mỏ em ấy đang lần lượt biến mất, những bài đăng mới tạo cũng nhanh chóng bị xóa.

Cô suy nghĩ một chút, dùng máy tính mở Weibo ra. Tối hôm qua, số lượng lớn tài khoản marketing đã tạo và chuyển tiếp các bài đăng có nội dung liên quan đến cô cùng Hạ Lộc Sanh giờ đã không tìm thấy, chỉ có thể tìm được một số ít bài đăng. Một nửa bình luận phổ biến bên dưới đều là ủng hộ.

Mặc dù một nửa số bình luận còn lại là mắng mỏ và châm biếm, nhưng so với số bình luận của ngày hôm qua thì quả thực là khác nhau một trời một vực.

Cố Dịch Đồng vô cùng ngạc nhiên, không nhịn được tìm trên công cụ tìm kiếm, cô thật sự tìm được nội dung liên quan đến hai người nhưng không tiêu cực như hôm qua. Nội dung bài viết nói rằng Cố Dịch Đồng cùng Hạ Lộc Sanh hai người họ là lâu ngày sinh tình, cả hai đều độc thân, không ảnh hưởng đến ai cũng không phá hoại gia đình người khác, họ chỉ là yêu thích một người cùng giới mà thôi, sao lại bị kết tội như “thập ác bất xá”? (*)

Bên dưới bài đăng có người tán thành cũng có người chỉ trích.

[Không ảnh hưởng đến người khác? Hai người bọn họ ở cùng nhau đã là chuyện thương thiên hại lí rồi!!! Hạ Lộc Sanh kia vẫn là người của công chúng, tôi có thể nhờ cô ta làm người tốt chút đi, mọi hành động của cô ta đều có thể ảnh hưởng rất nhiều người đó!!! Nghĩ đến con tôi mà thấy tin tức thế này thì tôi liền thấy sợ rồi!!!]

[Nếu tất cả mọi người đều ủng hộ đồng tính luyến ái rồi đều trở thành đồng tính luyến ái thì nhân loại đã diệt vong từ lâu rồi! Đồng tính luyến ái là một thứ đi ngược lại loài người, đi ngược lại quy luật của tự nhiên!! Nên sớm đi chữa bệnh đi!!! Cái kiểu tởm lợm thế này còn để cho mọi người đều biết, thật khâm phục, không biết tư tưởng của những người ủng hộ nó là như thế nào nữa!]

[Mấy người ủng hộ đồng tính luyến ái sao không quay về bụng mẹ đi, không biết cha mẹ họ làm sao lại sinh ra được loại người thế này. Sao không tự suy nghĩ xem các người đến thế giới này bằng cách nào!]

Cố Dịch Đồng lần lượt đọc các bình luận, sau đó nhìn thấy có người trả lời bên dưới bình luận mắng chửi kia:

[Lầu 26 thật buồn cười, hóa ra như thế này là làm chuyện thương thiên hại lí, vậy tôi cũng van cầu thím nhanh mà đi làm người đí!]

[Đại ca, không phải ai cũng là người đồng tính, hiểu không? Từ xưa tới nay người yêu thích người đồng giới nhiều vô số kể nhưng tôi chưa thấy loài người tuyệt chủng. Còn nữa, đại ca, tôi cầu xin anh hãy tìm hiểu về các loài vật trong tự nhiên đi, có hàng trăm loài động vật có xương sống mang xu hướng đồng tính và con người chỉ là một trong số đó mà thôi. Nếu nói là có bệnh vậy mời tự mình đi tìm hiểu đi!]

[Có người sinh ra đã cong, có người là song tính, có người yêu người khác giới nhưng cũng có người chỉ thích người đó, lấy người đó là điều duy nhất mình hướng tới, bất kể giới tính là gì. Nếu nói như vậy là tạo nên phiền phức cho cha mẹ thì phải chăng, cuộc sống của thím là đang copy y hệt từ bố mẹ đúng không?]

Sau khi lướt qua các bình luận, Cố Dịch Đồng gọi điện thoại cho chú Tần.

“Alo, Dịch Đồng!”

“Chú Tần, cảm ơn chú đã giúp cháu đè xuống tin tức trên mạng. Lát nữa cháu sẽ đưa Lộc Sanh đến chào hỏi chú.”

Chú Tần sững sờ một hồi, giọng điệu kinh ngạc: “Cái gì? Đây không phải là do ông Kỳ đè xuống hả? Chú cái gì cũng còn chưa kịp làm. Trưa hôm nay chú bận rộn mà quên mất, lúc xế chiều mới đem việc này phân phó xuống thì cấp dưới đã báo là có người đang khống chế dư luận rồi. Chú còn tưởng là ông Kỳ không kịp chờ nên tự làm, chú còn đang định đi giải thích với ông ấy đây!”

Cố Dịch Đồng cũng sửng sốt, chú Kỳ?

Sau khi cúp điện thoại của chú Tần, Cố Dịch Đồng lại gọi cho chú Kỳ: “Chú Kỳ, tin tức trên mạng là do chú khống chế sao?”

Chú Kỳ: “Không phải chú, là chú Tần của con. Chú vừa nói với ông ấy lúc sáng“.

“Con mới vừa gọi cho chú Tần, không phải chú ấy“.

Chú Kỳ kinh ngạc: “Không phải ông ấy? Vậy là ai?”

Cố Dịch Đồng cũng đang nghĩ xem đó là ai, ai đang giúp mình? Hoặc là đang giúp Lộc Sanh?

Mặc dù nội dung tiêu cực đã bị đè xuống nhưng rốt cuộc vẫn không ngăn được dư luận, chuyện của Cố Dịch Đồng cùng Hạ Lộc Sanh vẫn sẽ có người chú ý tới, những tài khoản marketing kia đã thôi không còn cố ý xuyên tạt này nọ, bôi xấu hai người mà những nội dung được chuyển tiếp về cơ bản đều là thật, sinh hoạt hằng ngày của hai người cũng bị đào ra.

Chỉ là điều này không có nghĩa là đã có nhiều người hiểu và ủng hộ cho họ hơn, những lịch trình đã nhận của Hạ Lộc Sanh lần lượt bị hủy bỏ, thậm chí còn có yêu cầu phải bồi thường hợp đồng, nói rằng Hạ Lộc Sanh mang lại ảnh hưởng không tốt cho bọn họ.

Triệu Nhã Tô cũng gọi điện cho Hạ Lộc Sanh nói rằng tất cả các lịch học sắp xếp trước đó đã tạm thời bị hủy bỏ. Triệu Nhã Tô cảm thấy tiếc cho Hạ Lộc Sanh nhưng cũng không giúp được gì cho cô. Các giảng viên kiên quyết nói rằng họ không có thời gian, tình nguyện bồi thường cũng không đồng ý để cho Hạ Lộc Sanh đến học, cô Triệu cũng không còn cách nào.

May mắn thay, công ty không bị ảnh hưởng lớn.

Hạ Lộc Sanh được rảnh rỗi hoàn toàn, cô không bước ra khỏi cửa. Có lần Cố Dịch Đồng dẫn cô đi siêu thị, kết quả ra ngoài một chuyến thôi mà vừa về nhà Lý Lôi đã gọi điện thoại đến nói những bức ảnh cô cùng Cố Dịch Đồng đi mua sắm trong siêu thị đã được lan truyền trên mạng.

Người đại diện của hoạt động đã ký trước đó bắt đầu không hài lòng, yêu cầu Hạ Lộc Sanh đừng để xảy ra bất kỳ rắc rối nào nữa, nghiêm túc ở trong nhà, ngừng ra ngoài để mọi người bàn tán nhiều hơn.

Khi chú Kỳ biết chuyện vốn muốn nhúng tay vào nhưng sau khi mẹ Cố biết lại nghiêm lệnh cấm ông ấy làm vậy, chú Kỳ sợ làm cho bà ấy càng thêm tức giận nên cuối cùng cũng chỉ có thể từ bỏ không nhúng tay.

Khi mới vừa được rảnh rỗi, Cố Dịch Đồng còn có thể dẫn Hạ Lộc Sanh đi làm cùng, mặc dù nhân viên trong công ty không nói gì ngay mặt nhưng những lời xì xào sau lưng lại làm cho người ta không thể nào không để ý, lại không thể đem toàn bộ người đang bàn tán đuổi đi.

Hơn nữa...... những gì họ đang nói suy cho cùng đều là sự thật.

Nhìn thấy Hạ Lộc Sanh ở trong công ty càng ngày càng trầm mặc, Cố Dịch Đồng cảm thấy thật đau lòng, cuối cùng chỉ đơn giản là không cho Hạ Lộc Sanh cùng đến công ty. Trong thời gian cô đi làm thì để Lý Lôi cùng Dương Tuyền đến ở cùng Hạ Lộc Sanh.

Công việc của hai người Dương Tuyền cùng Lý Lôi chính là theo Lộc Sanh làm việc, hiện tại Lộc Sanh không có việc gì để làm thì hai người họ cũng rảnh rỗi. Ba người ở trong nhà cùng nhau xem ra bầu không khí cũng không tệ lắm nhưng họ đều tự hiểu trong lòng rằng Hạ Lộc Sanh không vui vẻ, Lý Lôi cũng giống như vậy.

Lộc Sanh từng hứa với Lý Lôi sẽ thay cô ấy đứng ở đỉnh cao giới Cello, hiện tại tài nghệ của Lộc Sanh tuy rằng đã có thể gọi là rất xuất sắc nhưng muốn đạt đến đẳng cấp và uy danh như Triệu Nhã Tô vẫn còn một khoảng cách nhất định. Giờ cô bị vây ở nhà, dù cho ngày ngày vẫn chăm chỉ luyện tập nhưng trình độ hiện tại của cô đã đạt đến ngưỡng bão hoà, cô cần không ngừng học hỏi những kỹ năng, phương pháp và kiến ​​thức mới để bứt phá bản thân.

Nhưng bây giờ cô chỉ có thể ngày ngày luyện tập ...

Về hoàn cảnh hiện tại của Hạ Lộc Sanh Lý Lôi hiểu rằng điều mà Hạ Lộc Sanh cần lúc này là sự ủng hộ và động viên. Đối với mong muốn của mẹ cô, Lộc Sanh có thể thay cô thực hiện tâm nguyện của bà đã là may mắn của cô, nếu cậu ấy không làm được cũng không phải là trách nhiệm của cậu ấy, không thể trách Lộc Sanh. Những đạo lý này cô đều hiểu nhưng cũng phải thừa nhận rằng trong lòng cô có chút mất mát.

Trong khoảng thời gian đó, chú Kỳ cùng Kỳ Cảnh Văn liên tục báo cáo với Cố Dịch Đồng về tình hình của mẹ Cố. Mẹ Cố càng biết tình hình của hai người họ thì càng kiên quyết không đồng ý cho hai người ở cùng nhau.

Vào ngày này, điện thoại của Tiêu Thư gọi tới.

“Alo“.

“Bé cưng, chị nói cưng quá vô tình rồi! Chị đây giúp cưng nhiều thế mà cưng cũng không cảm ơn lấy một lời. Chị chờ cưng nhiều ngày như vậy cũng không nhận được điện thoại của cưng!”

Cố Dịch Đồng nhíu nhíu mày: “Chị giúp em cái gì?”

Sau khi nói xong, chợt nhớ ra điều gì đó, Cố Dịch Đồng lập tức bổ sung: “Khoảng thời gian trước đè ép tin tức, khống chế dư luận trên mạng là chị làm?”

Tiêu Thư nhất thời không vui: “Hừ, Cố Dịch Đồng, cưng có ý gì? Ngoại trừ chị đây còn có thể là ai? Chị còn đang chờ cưng tới cảm ơn mà không ngờ căn bản cưng còn không biết người đó là chị!”

Cố Dịch Đồng bật cười, cô thật sự không nghĩ tới người đó là Tiêu Thư.

“Quên đi, ai bảo em là bé cưng của chị kia chứ! Chúng ta đừng nhắc đến chuyện này nữa, em cùng Lộc Sanh bây giờ sao rồi?”

Cố Dịch Đồng trên mặt nở nụ cười: “Cũng còn tốt, không ảnh hưởng gì đến em, Lộc Sanh thì ....”

Tiêu Thư hiểu ý của Cố Dịch Đồng, cô bật cười: “Đừng lo lắng, cô gái nhỏ đó chị hiểu mà, tâm tình cô bé có thể sẽ bị ảnh hưởng bởi chuyện này, nhưng em ấy sẽ không bị đánh gục đâu, cô gái nhỏ nhà em nhìn thì có vẻ yếu ớt nhưng trong xương tuỷ chính là cỏ dại, diệt hoài không hết, diệt đi lại tiếp tục mọc ra“.

Thật ra, như Tiêu Thư nói, tuy Hạ Lộc Sanh không vui và đôi khi im lặng, nhưng thái độ từ đầu tới cuối không có thay đổi, cái em ấy chú ý chính là không thể thay Lý Lôi hoàn thành tâm nguyện của mẹ cô bé chứ không phải là áp lực từ dư luận ngoài kia.

Em ấy từ trong xương không chỉ là ngọn cỏ dại liên tục tái sinh mà còn dũng cảm và kiên định. Điều mà em ấy kiên trì là Cố Dịch Đồng, chỉ cần Cố Dịch Đồng còn kiên định ở bên em ấy thì mấy chuyện như hoạt động bị huỷ bỏ, các giờ học cũng bị huỷ đối với em ấy mà nói chỉ là có ít việc để làm hơn mà thôi.

Thế giới của em ấy không quá phức tạp, nó rất đơn giản và ngay thẳng.

“Ồ? Hiểu Lộc Sanh như vậy? Mấy lời vừa nãy của chị chỉ nên để em nghe thôi, nếu như bị học bá nhà chị nghe được, sợ là sẽ ăn giấm đó!”

Tiêu Thư chế nhạo cô một tiếng, nói tới việc chính: “Chị nghe Tề điệp nói, dì không đồng ý chuyện em và Lộc Sanh?”

Cố Dịch Đồng: “Uhm“.

Tiêu Thư cười haha, sau khi cười một lúc, cô mới mở miệng nói bằng giọng quyến rũ: “Này, có muốn tiểu kiều nương của chị đây đến thuyết phục dì không?”

Tiểu kiều nương trong miệng của Tiêu Thư không phải ai khác mà chính là mẹ của cô ấy.

“Để dì tới thuyết phục?”

Tiêu Thư vội vàng gật đầu giải thích: “Bé cưng, nghĩ một chút đi, tiểu kiều nương cùng dì đều có con gái thích đồng giới, hoàn cảnh giống nhau! Để cho bà ấy đi thuyết phục là vô cùng thích hợp, hoàn toàn có tư cách! Sẽ không làm cho dì cảm thấy người tới khuyên đều là kẻ hóng hớt, không hiểu chuyện“.

Cố Dịch Đồng đã từng tiếp xúc với mẹ của Tiêu Thư, bà ấy là một người phụ nữa rất hấp dẫn, cái gương mặt kia của Tiêu Thư là được thừa hưởng từ mẹ chị ấy, chỉ có điều là hơi khác một chút, mẹ chị ấy sở hữu khuôn mặt kinh diễm nhưng Tiêu Thư lại có khuôn mặt hồ ly yêu nghiệt.

Suy nghĩ này vừa nảy ra, Cố Dịch Đồng mới đồng ý: “Được rồi, vậy làm sao để dì gặp mẹ em?”

Nếu như là trực tiếp đến gặp với thân phận thuyết khách thì chỉ sợ là còn chưa bắt đầu trò chuyện mẹ cô đã nảy sinh bài xích rồi.

Tiêu Thư “Suỵt!” một tiếng: “Em không cần lo lắng! Chỉ cần em đồng ý là được rồi! Tiểu kiều nương nhà chị đây là ai cơ chứ! Là thiên tài xã giao đó! Bà ấy quen biết rộng như vậy, luôn có thể tìm đề tài để bắt chuyện với dì mà, tiểu kiều nương vô cùng lợi hại, bà ấy sẽ mặt không biến sắc mà tiếp cận dì Cố, bé cưng cứ yên tâm đi!”

Sau khi Tiêu Thư cúp điện thoại, cô liền ở WeChat nhắn cho “Tiểu kiều nương”: [Tiểu kiều nương, người đã thành công được trao quyền hành động. Xin hãy bắt đầu phát huy ạ!]

Tên ghi chú là [Tiểu kiều nương] rất nhanh đã nhắn lại: [Mẹ cô đã chuẩn bị từ lâu]

Cố Dịch Đồng biết Tiêu Thư luôn làm việc hiệu quả, nhưng cô không nghĩ tới mẹ của Tiêu Thư cũng giống vậy. Sau khi đồng ý còn chưa tới hai ngày thì điện thoại của Tiêu Thư đã gọi tới, giọng điệu nghiêm túc hiếm thấy: “Bé cưng, chị đây có hai chuyện muốn nói với cưng”

“Có chuyện gì vậy?”

Tiêu Thư: “Tiểu kiều nương đã thành công thiết lập mối quan hệ bạn tốt với dì, cũng đã biết hai người đều có đứa con gái thích đồng giới, hơn nữa còn nói chuyện rất hòa hợp với nhau“.

Cố Dịch Đồng sững sờ, truy hỏi: “Sau đó thì sao?”

Tiêu Thư dừng một chút: “Dịch Đồng, dì đối với em và Lộc Sanh là có ý tốt, cưng không thể hiểu lầm dì ấy được!”

---------

(*) Thập ác bất xá: là 10 tội ác không thể tha thứ. Vào năm thứ ba của Bắc Tề Vũ Thành Đế, Thượng Thư Lệnh và Lý Hiếu Cung dâng tấu “Bộ luật Tề 12 chương” (Luật Bắc Tề), trong đó có liệt kê mười loại tội ác nghiêm trọng nhất:· Mưu phản: Âm mưu hãm hại đất nước

· Mưu đại nghịch: Phá hoại đền đài, lăng tẩm, cung điện

· Mưu bạn: Mưu đồ phản bội tổ quốc, đi theo giặc.

· Ác nghịch: Âm mưu giết hay đánh đập ông bà, cha mẹ, người thân trong nhà

· Bất đạo: giết nhiều người một nhà, độc chết gia súc, yểm ma hại người

· Đại bất kính: Có những hành vi bất kính với nhà vua (Bao gồm: trộm cắp đồ cúng tế, quần áo của hoàng đế, trộm cắp và đánh tráo quốc bảo; chế ra thuốc mới nhưng không niêm phong đề phòng có sai sót; không được tự ý đụng và đồ ăn cho hoàng đế)

· Bất hiếu: làm trái với đạo hiếu, vô lễ với ông bà, cha mẹ, không phụng dưỡng ông bà cha mẹ, trong thời gian cha mẹ chết mà lại tổ chức hôn lễ, hưởng vui, không tiếc thương.

· Bất mục: Mưu giết hay bán những người thân thuộc (Trong 5 đời)

· Bất nghĩa: Giữa già và trẻ, bề dưới đối với bề trên gây thương tổn, ngoài ra còn nói đến vợ đối với chồng bất nghĩa. (Bao gồm: giết quan phủ, Thứ Sử, Huyện lệnh, thầy giáo, quan Ngũ phẩm trở lên, người vợ đang chịu tang chồng mà lại đi tái hôn)

· Loạn luân: Tội loạn luân

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.