- Doãn tiểu thư, đối với nhân sĩ nước ngoài hữu hảo với chúng tôi, chúng tôi đều duy trì thái độ hoan nghênh.
Tần Mục không đoán được Doãn Chiếu Cơ gọi điện cho mình có việc gì, liền kéo ra một câu nói quanh co mặt ngoài.
- Tần chủ tịch, hiện tại anh thăng chức, chuyện bên này ném bỏ mặc kệ sao?
Trong lời nói của Doãn Chiếu Cơ mang theo một tia phẫn uất, thanh âm càng thêm cứng rắn.
- Doãn tiểu thư, hiện tại Song Biên tập thị đang vững vàng phát triển, chuyện bên kia vẫn tốt thôi. Đúng rồi, bây giờ tôi là chủ tịch huyện Thanh Thao, huyện Lan Trữ đã do bí thư Lý Trung Nguyên tiếp nhận.
Tần Mục cười ha ha, trực tiếp đem chuyện này đẩy đi ra.
Doãn Chiếu Cơ đã mặc kệ chuyện tại Song Biên tập thị, hiện giờ lại gọi điện thoại nói chuyện này với Tần Mục, rõ ràng là tìm đề tài đẩy Tần Mục đi ra. Tần Mục tự nhiên sẽ không để Doãn Chiếu Cơ dẫn dắt mình đi theo, trực tiếp ngăn chặn khả năng này.
Doãn Chiếu Cơ không nghĩ tới Tần Mục nói rõ ràng như vậy, nói thế nào bọn họ cũng từng là lão đối thủ tại Song Biên tập thị, tuy rằng Doãn Chiếu Cơ luôn bị Tần Mục áp chế, nhưng nàng phải thừa nhận một ít ý nghĩ của Tần Mục tùy theo thủy triều thời đại bên đại lục, thậm chí còn đi xa hơn không ít, nếu không phải Tần Mục giải thích ý nghĩa của Song Biên tập thị với nàng, dù là nhóm phụ tá của Lý tướng quân đều sẽ đem tư tưởng dừng lại ở đại lục đang tìm kiếm thị trường. Nhưng Tần Mục thật dễ dàng đã đem cả nước Nga kéo vào, với tình thế trước mắt mà xem, rất có thể sẽ rơi vào một vòng luẩn quẩn cạm bẫy của chính quốc gia Trung Hoa này.
Bất kỳ cạm bẫy nào trên thế giới chỉ cần lộ ra manh mối, cũng chỉ có thể xem như là dương mưu. Nhưng dương mưu của Tần Mục trong Song Biên tập thị lại làm cho nước Nga không có được bao nhiêu lực chống cự, điều này làm Doãn Chiếu Cơ phải bắt đầu cẩn thận phân tích thái độ làm người của Tần Mục. Trong buổi hôn lễ của Tần Mục tại thủ đô, Doãn Chiếu Cơ cũng từng đến tham gia, bởi vậy nàng suy đoán được một ít bối cảnh của Tần Mục, hoàn toàn có thể đẩy Tần Mục đi ra làm đại sứ hữu nghị.
- Tần chủ tịch, anh nói chuyện như vậy thật khách khí. Hiện tại tôi đang ở thủ đô làm một cuộc phỏng vấn thăm viếng hữu hảo, có một vụ làm ăn không tệ không biết anh có hứng thú hay không.
Doãn Chiếu Cơ cười khúc khích một tiếng, hai loại thanh âm hoàn toàn bất đồng do một người phụ nữ biểu diễn đi ra, thật sự làm người ta có cảm giác kinh diễm.
Tần Mục nhất thời bị gợi lên hứng thú, hắn đưa cho Triều Tiên một Song Biên tập thị, thật hiển nhiên Doãn Chiếu Cơ nếm được không ít ngon ngọt bên trong, phỏng chừng vừa có ý tưởng liền nghĩ đến Tần Mục. Tần Mục châm điếu thuốc, thanh âm bật lửa làm trong lòng Doãn Chiếu Cơ buông lỏng. Tư tưởng của Tần Mục nếu đã bị điều động lên, dưới tình huống bình thường đều sẽ châm điếu thuốc, mà sau khi hút hết điếu thuốc rất có thể sự tình đã giải quyết xong.
Vì vậy Doãn Chiếu Cơ lập tức nói:
- Không biết Tần chủ tịch có nguyện ý vận dụng tài chính trong tay của anh trợ giúp bạn bè xã hội chủ nghĩa kiến tạo một khách sạn cấp thế giới hay không?
Đến sớm như vậy? Tần Mục nhướng mày, ở kiếp trước Triều Tiên muốn kiến tạo khách sạn năm sao xa hoa nhất Châu Á, nhưng giữa đường chết yểu, hình như là năm 97 hay 98 gì đó, nguyên lai hiện tại bọn họ đã có kế hoạch này? Tần Mục biết rõ, kế hoạch này chỉ là kế hoạch, bởi vì không còn tài chính để tiếp tục xây dựng, cho nên hắn cười một tiếng nói:
- Doãn tiểu thư, theo tôi được biết quý phương luôn được tôn xưng là cần cù khó khăn gian khổ mộc mạc, hoàn toàn dựa theo năng lực của mình thực hiện chủ nghĩa xã hội, vì sao cũng bị loại tinh thần tư bản chủ nghĩa ăn mòn đây?
Doãn Chiếu Cơ bật cười khanh khách, trong thanh âm tràn ngập vẻ mị hoặc, nghe được khiến trong lòng Tần Mục nóng lên, thầm hô một tiếng lợi hại, thay đổi điện thoại sang tai kia, tâm tình lập tức thu liễm, thật nhiều hứng thú chờ đợi.
- Thân là người đứng đầu cao nhất, muốn hưởng thụ chút đãi ngộ đặc thù cũng không quá mức gì đi?
Một câu này của Doãn Chiếu Cơ đã đem người quyết sách cuối cùng của kế hoạch kia nói ra.
- Doãn tiểu thư, đối với người đứng đầu cao nhất Triều Tiên, tôi phi thường tôn kính.
Tần Mục thừa nhận danh tự của người trong lịch sử kia quả thật gây cho hắn rung động, nhưng hiện tại đứng ở bên phía phải bỏ tiền, hắn không muốn làm đầu tư của tập đoàn Hoa Hạ đánh thành bọt nước. Nhưng Doãn Chiếu Cơ dời ra vị tôn đại thần này, nói rõ ý đồ hợp tác thật rõ ràng, rất có điểm hương vị nhất định thành công, nếu Tần Mục trực tiếp cự tuyệt, chỉ sợ sẽ làm tổn thương cảm tình hai quốc gia huynh đệ. Việc này thấy thế nào cũng lộ vẻ quỷ dị, quả thật có điểm giống không trâu bắt chó đi cày.
Hiện tại Doãn Chiếu Cơ đang làm khách tại thủ đô, mục đích đến đại lục không nói cũng biết, lần này ý tứ muốn hợp tác với Tần Mục là rõ ràng, muốn bức bách hắn, cho dù hắn đáp ứng cũng vậy, không đồng ý cũng phải đồng ý, nếu không vào lúc này chỉ cần Doãn Chiếu Cơ lộ ra ý tứ bất mãn gì đối với Thanh Thao, bằng cách nhìn của thượng tầng ban lãnh đạo Thanh Thao sẽ bị biếm vào lãnh cung. Người phụ nữ có thể quen thuộc việc thao tác trong chính đàn đại lục như vậy, thoạt nhìn phi thường không đơn giản.
Tần Mục rít sâu một hơi thuốc, chuyển đề tài hỏi:
- Doãn tiểu thư đến đại lục phỏng vấn mấy ngày đây?
Doãn Chiếu Cơ cười một tiếng, che điện thoại nói gì với người bên cạnh, sau đó nói ra:
- Ngày mốt chúng tôi đến Đằng Long, sau đó trực tiếp quay về Triều Tiên.
Tần Mục lập tức đề nghị:
- Như vậy chúng ta có thể vừa thưởng thức trà vừa thương lượng chi tiết?
Doãn Chiếu Cơ cất tiếng cười như chuông bạc, ám chỉ nói:
- Tôi cũng nghĩ như vậy, trà của Vân lão bản rất có ý nhị. A, đúng rồi, nghe nói phong cảnh Hải Điện Tử hương bên Lan Trữ thật không sai, có thời gian cũng phải đi xem một chút.
Ánh mắt Tần Mục có chút phát đen, người đàn bà này làm bài học rất đủ ah, ngay cả ba trăm vạn của nàng bị ném vào nơi nào cũng điều tra được rõ ràng. Tần Mục đau đầu, dùng ngữ khí thật chậm nói:
- Trà của Vân lão bản chẳng những ngon, nghe nói còn có một chút vật phẩm trang sức trân quý, không phải tùy tiện thì có thể mua được trên thị trường!
- Nga? Như vậy tôi cũng phải tìm hiểu một chút mới được, hi vọng đến lúc đó Tần chủ tịch không làm cho tôi thất vọng.
Nói xong lên tiếng cười sau đó cúp điện thoại, không giống như một phu nhân của người đứng thứ ba trong một quốc gia, lại giống như một nữ cường nhân thương giới thủ đoạn đanh đá chua ngoa, tùy thời đều chuẩn bị tốt lợi thế cho chính mình.
Tần Mục chậm rãi cúp điện thoại, điếu thuốc cũng đã hút xong. Hột đào cứng rắn này nói thế nào hắn cũng phải đập vỡ ra, nhưng số tài chính bỏ xuống thì phải nhìn xem có đạt được lợi ích đầu tư gấp mười hay không.