Thanh Quan

Chương 377: Chương 377: Đau lòng. (1)




Cừu Tiểu Thiền thấy hắn ho khan đỏ cả mặt, vội vàng đau lòng dùng bàn tay nhỏ bé vỗ lưng Tần Mục. Hiện tại thời tiết còn không lạnh, Tần Mục chỉ mặc áo mỏng, lòng bàn tay Cừu Tiểu Thiền nóng ấm truyền vào lưng, hơn nữa trên người còn có hương khí dễ ngửi, Tần Mục cảm thấy bụng dưới nóng rực đốt sạch lý trí.

Tần Mục lắc lắc đầu, chỉ cảm thấy trước mặt đầy diễm lệ, tự giễu nói ra:

- Hôm nay rượu này vì sao nặng vậy, hình như mình uống hơi nhiều.

Trên mặt Cừu Tiểu Thiền càng hồng nhuận và thẹn thùng, ánh mắt lại lộ ra vài phần kiên quyết, nói:

- Tần Mục, anh đã nói tôi là người một nhà!

- Đúng vậy.

Tần Mục gật gật đầu, cố gắng làm cho đầu óc thanh tỉnh một chút, chậm rãi nói:

- Đúng vậy, chúng ta đều từ huyện Tây Bình đi ra, đến lúc đó quan chức tăng lên, chúng ta cũng là từ Tây Bình giúp nhau.

Hắn rượu vào nói chuyện liều lĩnh nhưng vẫn tiến thoái có độ, ngược lại không có bộ dáng thiếu niên phát cuồng, Cừu Tiểu Thiền trong nháy mắt tâm tinh dao động, cắn cắn bờ môi, nàng cầm bát súp trên bàn và uống cạn.

- Vì sao cô...

Chén chính mình dùng qua đã bị Cừu Tiểu Thiền dùng không cố kỵ, chung quy có chút không ổn. Tần Mục vừa định ngănCừu Tiểu Thiền, đã cảm thấy đầu óc choáng váng, thân thể vô lực, hắn vội vàng đưa tay đỡ, nhưng mà tay cảu Cừu Tiểu Thiền khoác qua vai. Xuyên thấu qua áo sơ mi hơi mỏng của Cừu Tiểu Thiền Tần Mục rõ ràng cảm thấy cảm giác nhẵn mịn, dục hỏa dâng lên, nhìn qua Cừu Tiểu Thiền quát:

- Làm việc xong thì cô nhanh đi nghỉ ngơi đi.

Tần Mục dị thường nằm trong dự liệu của Cừu Tiểu Thiền, nàng nhẹ nhàng ôm sườn Tần Mục, ôn nhu nói:

- Đi, anh bảo em đi chỗ nào?

Nói xong cánh tay hơi dùng sức, dắt díu Tần Mục vào phòng ngủ.

Tần Mục đã cảm giác chuyện này không bình thường, tửu lượng của hắn lớn, vì sao cảm thấy mềm tay chân, tà hỏa trong lòng khó dằn? Cảm nhận được ngực của Cừu Tiểu Thiền mềm mại truyền tới thì trong ánh mắt Tần Mục nóng lên.

Phòng ngủ của Tần Mục không có quá nhiều bố trí, nhưng lại ngắn gọn sạch sẽ. Cừu Tiểu Thiền vịn Tần Mục tiến lên và nhiệt độ trong phòng tăng lên.

Cừu Tiểu Thiền nhu hòa đỡ Tần Mục nằm xuống, giọng nói run rẩy:

- Anh nên nghỉ ngơi đi.

Ánh mắt Tần Mục tràn ngập đau lòng, lạnh lùng nói ra:

- Cừu Tiểu Thiền, cô làm tôi thất vọng rồi!

Cừu Tiểu Thiền như bị sét đánh, thân thể lập tức cứng ngắc, trong mắt che kín sương mù, bờ môi trắng bệch run nhẹ, nói:

- Anh cũng biết!

Tần Mục hừ lạnh một tiếng, cố gắng đè nén dục hỏa trong lòng, giọng nói khàn khàn chậm rãi nói ra.

- Dù tôi có ngốc cũng nhìn ra hôm nay khác thường.

Thân thể Cừu Tiểu Thiền khẽ run lên, nước mắt rơi xuống ướt áo sơ mi, nàng cố gắng thở sâu vài cái, tình cảm bị trói buộc bộc phát. Nàng mong gạo nấu thành cơm với Tần Mục, cho dù trong thập niên 90 thì tư tưởng này sẽ bị phản đối dữ dội, nhưng mà vì đối tượng trong lòng nên nàng cũng bất cứ giá nào. Hôm nay nàng lén bỏ thuốc kích dục vào trong súp, đã bị Tần Mục vạch trần, nàng triệt để buông tâm tư, nhìn Tần Mục la lớn:

- Tần Mục, anh nhìn xem, chẳng lẽ tôi có chỗ nào không vừa mắt, không đáng giá cho anh yêu thương?

Nói xong nàng tức giận kéo cổ áo dùng sức xé, hai cúc áo rơi xuống nẩy vài cái trên đất, lăn vào trong ngăn tủ.

Cừu Tiểu Thiền kích động nên quên đi rụt rè của nữ nhân, da thịt bóng loáng hiện ra dưới ánh đèn, khe rãnh trước ngực biểu thị Cừu Tiểu Thiền còn chưa từng bị bao nhiêu nam nhân tẩy lễ, thân thể tỏa ra hào quang thiếu nữ. Trong mắt của nàng đầy nước, từng bước một tới gần Tần Mục, nói như nói mê:

- Không quan tâm thiên trường địa cửu, chỉ để ý đã từng. Tần Mục, tôi sẽ không quấn quít anh đâu, cũng không lấy anh, tôi chỉ muốn tìm chỗ nghỉ ngơi một lát mà thôi, tôi thật sự hơi mệt, mỗi ngày nhìn anh tôi đều mệt mỏi.

Trong mứt Tần Mục đầy đau lòng, Cừu Tiểu Thiền là thành viên hắn mang từ huyện Tây Bình tới, cho dù như thế nào Tần Mục cũng không muốn phát sinh cái gì với Cừu Tiểu Thiền, hắn thà tìm người thích hợp gả Cừu Tiểu Thiền đi. Tần Mục làm trái tư tưởng, một chút cũng không biết nữ nhân từng mất chồng thèm muốn chân ái như thế nào, nhưng mà hắn cũng không muốn vì mình hại cả đời Cừu Tiểu Thiền, như vậy đối với Cừu Tiểu Thiền mà nói quá không công bình.

Trong lòng hiện ra nhiều suy nghĩ trong đầu, Tần Mục cắn đầu lưỡi, nhìn Cừu Tiểu Thiền lúc này mới lạnh lùng nói:

- Camera ở đâu? Vừa rồi cô thừa dịp chúng ta say rượu đem camera giấu ở nơi nào?

Thân thể Cừu Tiểu Thiền đột nhiên dừng lại, hai mắt mở sâu sắc, không dám tin nhìn qua Tần Mục. Những lời này phi thường đả thương người, Cừu Tiểu Thiền cho rằng Tần Mục đã quên chuyện đó đi, ai nghĩ tới hắn lại nói vài lúc này. Đây chẳng khác gì đao cùn cắt vào lòng Cừu Tiểu Thiền, mang theo máu và nước mắt. Cừu Tiểu Thiền vong ngã cười rộ lên, nàng như bệnh tâm thần nói:

- Trong mắt anh tôi là dạng nữ nhân này sao?

Tần Mục hừ lạnh nói:

- Bằng không cô cho rằng là cái gì?

Cừu Tiểu Thiền giống như nghe chuyện buồn cười nhất, cười ha ha ha, chậm rãi biến thành cười lạnh, cuối cùng biến thành thút thít nỉ non, nàng chậm rãi cởi áo ra, lộ áo lót màu vàng, hai tay đảo qua da thịt bóng loáng, trong thanh âm mang theo mị hoặc mê say, sâu kín nói ra:

- Cho dù tôi làm chuyện xấu hổ nào thì Tần Mục, kỳ thật anh rất không hiểu lòng nữ nhân.

Nói xong hai tay đặt lên hông, xem ra rất có bộ dáng xúc động.

Tần Mục nhất thời dùng khí lực toàn thân, đột nhiên nhảy dựng lên, tay phải đảo qua và nghe tiếng vang thanh thúy, Trên gương mặt phấn nộn của Cừu Tiểu Thiền mang theo dấu tay hồng hồng. Tần Mục uống rượu cộng thêm thuốc, toàn thân đã mềm nhũn, dùng hắn dùng toàn lực không biết lực đạo bao nhiêu.

Nhìn thấy trên mặt Cừu Tiểu Thiền có dấu tay, Tần Mục cảm thấy trong nội tâm run rẩy, sắc mặt vẫn lạnh lùng chỉ vào cửa phòng quát:

- Cút, cô cút đi cho tôi!

Cừu Tiểu Thiền căn bản không nghĩ tới Tần Mục sẽ đánh nàng. Nàng nhìn tháy Chu Tiểu Mai, cũng gặp Lưu Đan, càng biết rõ Hàn Tuyết Lăng tồn tại nhưng mà trong tư tưởng của nàng nam nhân chỉ cần tmaa lớn sẽ có nhiều nữ nhân, nàng không ngại ở cùng Tần Mục, nàng đã là nữ nhân đã có chồng, tìm được người tri kỷ là không tồi, căn bản không hy vọng xa vời có thể tìm được đối tượng thỏa mãn tái hôn. Huống chi tái hôn cũng không nhất định phù hợp. Nhưng mà nàng thật không ngờ Tần Mục lại dùng phương thức cực đoan đẩy mình đi, trong khoảng thời gian ngắn nàng không dám tin nhìn qua Tần Mục, một tay xoa gò má nóng, trong mắt u oán dù mù lòa cũng nhìn ra.

Đánh xong một tát này, khí lực toàn thân của Tần Mục không còn, thở hồng hộc quát:

- Còn chưa cút!

Tần Mục biểu hiện như thế, Cừu Tiểu Thiền cho dù không biết liêm sỉ cũng sẽ không ngừng ở chỗ này. Nàng cắn răng, nói từng chữ:

- Tần Mục, anh sẽ hối hận!

- Tôi cho tới bây giờ chưa từng hối hận!

Tần Mục lạnh như băng trả lời nàng, khí nóng dâng trào, sắc mặt đỏ bừng, khí nóng như xé da chui ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.