Thanh Quan

Chương 378: Chương 378: Đau lòng. (2)




Cừu Tiểu Thiền cũng đã uống súp, xuân ý không cách nào ức chế được nữa, cộng thêm nội tâm của nàng thống khổ và khát vọng. Áo khoác và áo sơ mi của nàng rơi lả tả, cũng không quan tâm da thịt bạo lộ rời đi.

- Đứng lại!

Tần Mục giọng run rẩy, ném áo sơ mi cho Cừu Tiểu Thiền:

- Mặc quần áo tử tế rồi đi, thành bộ dáng gì nữa!

Tuy làn da của Tần Mục cũng trắng nhưng mà không trắng được bao nhiêu. Cừu Tiểu Thiền hết sức cắn môi, lưu luyến nhìn Tần Mục, lúc này mới mặc áo sơ mi của Tần Mục đưa, ngửi mùi nam nhân còn sót lại mà nội tâm run rẩy.

Cừu Tiểu Thiền vừa mới rời đi, Tần Mục bùi ngùi thở dài, khoản nợ tình càng ngày càng nhiều, thật không biết nên xử lý thế nào.

Đêm nay hai nam nữ bị thuốc kích thích giày vò khó vượt qua, ngày hôm sau hai người gặp mặt thì sắc mặt đỏ lên, không có nói lời nào.

Buổi sáng trong thường ủy bí thư Trần Đông Thăng cùng phó bí thư Tần Mục lại tiến hành khẩu chiến lần nữa, loại đối chọi về chuyện trùng kiến khu chợ, cuối cùng Trần Đông Thăng bằng vào quyền hành bí thư quyết định phải xem phiên chợ này là đại sự, đại biểu gương mặt của huyện.

Tần Mục sắc mặt khó coi không nói lời nào, tinh quang trong mắt của hắn dễ dàng nhìn thấy được, đang đang nghĩ tâm tư gáng chân Trần Đông Thăng. Nhưng mà Trần bí thư lúc này đã có bố trí, lập tức mang đầu mâu nhắm vào Tần Mục, yêu cầu Tần Mục thả tay toàn bộ công tác, tự mình làm vấn đề này, cũng muốn Tần Mục lập nhiều quân lệnh trạng không tiếc tất cả phải làm tốt chuyện này.

Sau khi tan hợp trong văn phòng Tần Mục truyền ra tiếng gầm gừ, người ở gần phòng đều nói rõ là nghe được tiếng đồ vật rơi vỡ, xem ra Tần phó bí thư nóng tính quá lớn. Xế chiều hôm đó Tần Mục phái thư ký đi ra, trực tiếp đi thẳng tới khu trợ. Bảo nữ nhân nũng nịu dãi nắng dầm sương như vậy, tất cả mọi người hiểu Tần Mục đã bị Trần Đông Thăng kích thích nóng tính rồi, thế cục huyện trở nên u ám, mỗi người đều có thể cảm nhận được áp suất bao phủ. Trong hoàn cảnh này mỗi người đều căm như hến, cẩn thận làm việc, không dám xuất hiện bất kỳ sai lầm, sợ họa sẽ tới người, bọn họ biến thành kẻ chịu tội thay. Trong khoảng thời gian ngắn hiệu suất trong chính quyền tăng cao, do đó kéo tinh thần quan trường cả huyện Lan Trữ lên cao hẳn, điểm này đám người Tần Mục cũng không ngờ

Cừu Tiểu Thiền đi phiên chợ, được đảm nhiệm chức vị chủ nhiệm quản lý và kiến thiết, Quý Chí Cương thuộc về nhân viên làm tạm, được cho làm phó chủ nhiệm, hai người chức vị đều là tạm thời cho nên cũng không ai nói gì. Với chuyện kiến thiết này Quý Chí Cương chuyên môn mở tiệc chiêu đãi toàn bộ quan chức và người trong huyện, Cừu Tiểu Thiền cũng đi tham gia. Mười một gã thường ủy cộng thêm hai chủ nhiệm và trùng hợp là "Mười ba ", lại là số lẻ, điểm này không tốt. Cho nên Quý Chí Cương nghĩ đến tìm thêm mấy người cho sỗ chẵn, trùng hợp nhận được điện thoại từ khu phát triển Đằng Long Lan Trữ, là phó khu trưởng gọi tới.

Phó khu trưởng Trương Bằng nói cho Quý Chí Cương nghe, nói là vừa tới nên mọi người có thời gian thì tụ tập lại. Quý Chí Cương biết rõ đây là bảo hắn ra máu, liền vui vẻ đáp ứng, cũng đưa ra đề nghị, nói cải lương không bằng bạo lực, vừa vặn chính quyền Lan Trữ đang có tụ tập, không bằng tất cả mọi người tới làm quen, về sau hợp tác sẽ dễ nói chuyện.

Đối với Quý Chí Cương đề nghị thì phó khu trưởng tỏ vẻ lý giải, tán thưởng Quý Chí Cương vài câu, bảo Quý Chí Cương chờ điện thoại, hắn muốn thương lượng với khu trưởng mới, kỳ thật ý tứ chính là chuyện này đã được quyết định, chỉ cần Quý Chí Cương chuẩn bị tốt rượu và bao lì xì thì chuyện kiến thiết sẽ xong.

Trong lòng Quý Chí Cương cân nhắc, liền tìm Tần Mục chuyện thương lượng khả thi, dù sao khu liên hợp kia có hai phần ba nằm trong quản hạt của huyện Lan Trữ. Tần Mục cười đáp ứng Quý Chí Cương, tán thưởng hắn làm chuyện này quá tốt, cũng mịt mờ nói chỉ cần Vạn Yến đưa sản phẩm đầu nhập thị trường, chuyện khai phát ở nước ngoài sẽ giao cho Quý Chí Cương.

Thiếu chút nữa Quý Chí Cương nhảy dựng lên, Quý Thu cả đời không ra nước ngoài, nếu như hắn tìm được một đống lớn ngoại tệ đặt trước mặt Quý Thu thì quá hãnh diện rồi.

Vì vậy khí lưu rét lạnh tháng mười, Quý Chí Cương tại huyện Lan Trữ tổ chức một buổi tiệc tại phòng số tám ở quán Long Tộc, mời cả đám người cầm quyền là Trần Đông Thăng, Lý Trung Nguyên, Tần Mục ở huyện Lan Trữ và thường ủy tới tham gia, còn có khu trưởng Hồ Nguyên Minh, phó khu trưởng Ngụy Đông và chủ nhiệm xử lý kinh tế khu Hướng Hải Sinh, mười sáu khách quý tụ tập trong phòng.

Về phần quản lý quán Long Tộc đã đổi phòng này thành phòng khách quý cũng là do biết được thủ đoạn tàn nhẫn của Tần phó bí thư lúc trước đặt phòng số 8 rồi.

Trong nháy mắt Tần Mục cảm thấy chủ nhiệm xử lý kinh tế này nhìn mình với ánh mắt bất thiện, Hồ Nguyên Minh chừng ba mươi lăm tuổi và trầm ổn, Tần Mục thật sự không hiểu địch ý này từ đâu ra. Mà phó khu trưởng Ngụy Đông mời chủ nhiệm xử lý kinh tế Hướng Hải Sinh lại không nhìn ra mánh khóe, nói chuyện cũng phi thường ổn thỏa.

Vì vậy bữa tiệc này Tần Mục có chút không kiên nhẫn, sau khi buổi tiệc chấm dứt thì Tần Mục liền cùng Quý Chí Cương đi ra ngoài nói chuyện, thế mới biết Hồ Nguyên Minh chính là người ở trên tỉnh phái xuống, nghe nói rời đi là nhờ quan hệ. Tần Mục để bụng, dặn dò Quý Chí Cương nên chú ý ngọn nguồn của Hồ Nguyên Minh.

Sau yến hội này Trần Đông Thăng, Lý Trung Nguyên cùng Tần Mục giống như không bằng mặt, hôm nay người lên thành phố, ngày mai ta đi thành phố, làm cho quan trường cả Lan Trữ này rơi vào mây mù, sờ không rõ ba người này làm cái gì. Nhưng mà có tin tức linh thông thì nhận được tin tức, cục giao thông phó cục trưởng hình như thương lượng cái gì đó, trong cục giao thông thành phố đang tạo thành thế chăn vạc, khiêu chiến lẫn nhau. Trong trong đó dây dẫn nổ chính là đường cao tốc có chay qua huyện Lan Trữ hay không.

Liên lạc với Tần Mục ba người không ngừng tiến vào thành phố, ba gã phó cục trưởng chiến đấu tràn ngập hương vị, thời điểm gần cuối năm trong tỉnh và thành phố đều đánh nhịp, sẽ mở thêm đường vào huyện Lan Trữ, nhưng mà phí tổn càn thì huyện Lan Trữ tự mình gom góp. Đừng nhìn đường cao tốc một đường không có bao nhiêu dặm nhưng phí xây dựng đường cao tốc rất đắt. Một quan viên làm đường thâm niên tính toán, xây dựng một đường cao tốc chẳng khác gì dùng số tiền vài trăm vạn xây dựng một km đường, có thể thấy được chi phí đắt đỏ.

Tài chính của huyện Lan Trữ trước mắt căng thẳng, đã tới mức đập nồi bán sắt, nhưng sau khi bọn người Tần Mục biết được tin này thì thở dài, thầm nghĩ cuối cùng cũng xong. Nếu không phải ba người thể hiện đối chọi gay gắt, sau đó mang tai họa tới cục giao thông, chỉ sợ cái tên huyện Lan Trữ đi sửa đường cũng biến mất. Sau khi vận tác thì ai cũng không biết toàn tỉnh ủy bị một phó bí thư huyện dắt mũi dẫn đi chứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.