Trong thường ủy huyện, Trần Đông Thăng vỗ bàn ra lệnh liều mạng, cơ hồ tất cả cơ quan đơn vị không còn cảnh nhân viên uống trà xem báo, toàn bộ đều hành động. Mỗi ngày trong đại viện chỉ để lại nhân viên làm trách nhiệm, lên tới bí thư huyện cũng như cán bộ thường, trong đầu mỗi người tính toán nên làm thế nào kéo tài trợ. Ngân hàng cho vay lãi suất cao Tần Mục không tán thành sử dụng, biết rằng làm vậy trong huyện sẽ lưu lại lỗ thủng lớn, sẽ gánh cái danh tiêu cực. Còn không bằng tìm chút thương nhân yêu quê hương vận động, lại tìm vài chỗ cho chính sách tốt là được.
Nhất thời trong chính quyền huyện rối loạn, mỗi người đều dồn hết sức làm việc để bí thư nhìn thấy, một khi làm cho bí thư cảm thấy không tệ thì cơ hội thăng chức tới thật nhanh.
Tần Mục không có đi Vạn Yến bên kia, nếu như mọi thứ đều cần tập đoàn Hoa Hạ thì toàn bộ bằng vào quan hệ của hắn, như vậy vĩnh viễn sẽ không phải là biện pháp, muốn cho cán bộ phía dưới suy nghĩ và hành động, chỉ như vậy nhân viên mới chịu làm việc. Hắn cũng chạy tới mấy nơi, bởi vì Tần Mục trong huyện Lan Trữ chiếm được nhân duyên không tệ, nhất là cảnh phun máu ở trước cửa huyện ủy đã triệt để thu nạp dân tâm của huyện Lan Trữ. Mấy thương nhân không nói hai lời, ngươi năm vạn ta tám vạn khiến Tần Mục gom góp bốn mươi vạn, lúc ấy Tần Mục đầu nóng lên, trực tiếp nói cho mấy thương nhân kia biết sẽ lưu vài cửa hàng trong chợ cho họ. Đợi đến lúc Tần Mục đi về thì hối hận, vạn nhất mấy thương nhân kia buôn bán không thành thật... Tần Mục qua đi tìm Lưu Đại Hữu điều tra một chút, nhưng đều là những thương nhân thành công làm việc uy tín cho nên hắn mới yên lòng.
Sau khi tiến hành đâu vào đấy, về phía tỉnh Bắc Liêu cũng thông báo tin tức đường cao tốc cho toàn tỉnh, cũng xác định sang xuân sẽ thi công. Đường cao tốc sẽ xuyên qua toàn bộ tỉnh Bắc Liêu, đây là đường cao tốc dài nhất cả nước. Tần Mục xem qua TV thì thở phào nhẹ nhõm.
Tin tức này còn chưa xong, chuông điện thoại liền vội vã truyền tới, Quý Chí Cương thở hồng hộc nói:
- Tần ca, anh ruột, anh mau tới xem một chút, ở lãnh thổ bên phía Triều Tiên có mười mấy người cầm súng tiểu liên đấy, đám người chúng tôi không dám động chút nào cả.
Lần trước gặp mặt Duẫn Chiếu Cơ đã là chuyện một tháng trước, hiện tại thời gian đã sắp qua tháng mười hai. Thời tiết Bắc Liêu đã lạnh xuống, nhưng năm nay vẫn chưa có tuyết rơi, công nhân kiến thiết được thông báo một khi tuyết lên thì phải dừng công tác đợi qua năm. Nhận được điện thoại của Quý Chí Cương thì Tần Mục cười nhạt một tiếng, phương châm trùng kiến chợ phiên chính là Trung Quốc bên này tạm dừng bán hàng, với Duẫn Chiếu Cơ cuồng mua sắm mà nói không thể nghi ngờ là khó chịu hơn chết. Cộng thêm động tác huyện Lan Trữ không nhỏ, rõ ràng muốn biến phiên chợ Triều Tiên thành cửa sổ buôn bán, Duẫn Chiếu Cơ nghe được rõ ràng.
Tần Mục bảo Quý Chí Cương cho công nhân dừng làm việc, sau lễ mừng năm mới thì tiến hành tiếp. Lại phải nói chuyện với bên phía Triều Tiên, nhưng mà bàn thế nào thì phải suy nghĩ.
Duẫn Chiếu Cơ mang theo quân nhân Triều Tiên, súng vác vai, đạn lên nòng nhìn qua công nhân đối diện và đốc công không ngừng điện thoại, nhìn thấy nữ nhân xinh xắn lúc trước đang khinh thường nhìn mình, ơ, còn dám ưỡn ngực? Duẫn Chiếu Cơ không tự giác lúc này nhỏ giọng với nữ quân nhân bên cạnh:
- Cô ta nhìn tôi à?
Nữ binh cúi chào, nói:
- Báo cáo thủ trưởng, nhìn ngài!
Duẫn Chiếu Cơ oán hận trừng nàng, chợt cảm thấy không nói gì, hai mắt nhìn chằm chằm vào Cừu Tiểu Thiền, cao giọng hô:
- Tần Mục chẳng lẽ anh cam lòng cho cô ta phơi nắng ở đây sao?
Cừu Tiểu Thiền nghe Tần Mục đã từng nói qua, Duẫn Chiếu Cơ chỉ là đại nhân vật, vì vậy Duẫn Chiếu Cơ nói thế thì Cừu Tiểu Thiền phản kích:
- Chẳng lẽ người lớn nhà cô không nói cho cô biết không nên cầm súng tiểu liên chạy loạn khắp nơi sao?
Miệng lưỡi nữ nhân không quan hệ tới biên giới, chỉ cần cãi nhau thì không cần biết tới lễ nghi ngoại giao gì cả. Duẫn Chiếu Cơ lúc này cười lạnh như con mèo nhỏ, thì thào nói ra:
- Chuyện này bắt đầu thú vị rồi!
Tần Mục tự nhiên sẽ không biết chuyện xảy ra ở công trường, hắn hút thuốc, đột nhiên nhớ tới Chu Tiểu Mai dặn dò mình không nên hút thuốc, liền ném nó vào gạt tàn, cầm lấy điện thoại thông tri Cừu Tiểu Bằng đi vào trong nhà lấy hai chai rượu. Vì thuận tiện ra vào nên Cừu Tiểu Bằng cũng có chìa khóa nhà Tần Mục.
Sau khi chuẩn bị xong thì Tần Mục bảo Cừu Tiểu Bằng lái xe đi tới chính quyền Lục Triêu Hương. Chiêu thức ấy Cừu Tiểu Bằng cũng không hiểu, Tần Mục cười nói với Cừu Tiểu Bằng:
- Anh đừng nghĩ nhiều, tới khi gặp Chí Cương và chị của anh, chúng ta lại uống với nhau.
Cừu Tiểu Bằng vội vàng khởi động ô tô. Cừu Tiểu Thiền lái xe Lam Điểu tới, Tần Mục cũng thay bằng chiếc Santana của huyện. Một phó bí thư huyện ủy không thể đi xe bus hay đi nhờ được, bao nhiêu cũng phải bày ra tư thế, về phần Cừu Tiểu Thiền chạy xe Lam Điểu có ảnh hưởng gì thì Tần Mục bất chấp, ai bảo Cừu Tiểu Thiền buổi tối hôm đó mạnh mẽ như vậy, làm cho Tần Mục mỗi lần nhớ lại đều cảm thấy nóng bỏng, mang theo cảm giác khác thường. Hắn nghiêng đầu nhìn qua Cừu Tiểu Bằng, lại thầm thở ra một hơi.
Santana đến chính quyền Lục Triêu Hương, người ở đây chẳng lạ gì xe cộ. Chuyện toàn huyện biết Tần Mục đã từng tới Lục Triêu Hương một lần, đối với công tác của Lục Triêu Hương rất không hài lòng. Trông coi một phiên chợ và giữ nhiều tài nguyên như vậy, chính quyền Lục Triêu Hương vẫn ở trong phòng ngói cũ nát, ngay cả lầu nhỏ tầng hai cũng nát, thật sự không ra thể thống gì. Nếu như bên ngoài có đầu tư tới chỉ cần nhìn thấy đại viện chính quyền tàn tạ như thế sẽ quay đầu rời đi ngay. Đại viện chính quyền chính là bộ mặt đại diện cho toàn hương lại tàn tạ như thế, dựa vào cái gì dẫn mọi người làm giàu, dựa vào cái gì khiến người ta đầu tư kết sù? Tần Mục trong một lần thị sát đã chửi ầm lên, lúc này đột nhiên phát hiện diện mạo nhân viên công tác trong hương này không sai, từ trong xe nhìn qua thì thấy người ra vào trong chính quyền hương khẩn trương, rất có quan niệm thời gian, Tần Mục gật đầu nói:
- Người đều có tính trơ, không quất vài roi thì không xuất lực.
Nói xong lời này Tần Mục dặn dò Cừu Tiểu Bằng chạy tới quán rượu lâu năm trong hương mua hai chai rượu, hắn hôm nay muốn khai khiếu đầu óc lãnh đạo hương. Tả Bình An đoán chừng sau lễ mừng năm mới sẽ quay về, vì nhiệt liệt chào mừng cán bộ lão thành quay về, sao không khiến Tả Bình An móc túi ra ít tiền chứ?
Phó bí thư huyện ủy bày rượu mời khách, chuyện này không tầm thường. Thường ủy Lục Triêu Hương nhận được thông tri của Cừu Tiểu Bằng cũng có chút ít nơm nớp lo sợ. Không biết đây là hồng môn yến hay là đào hoa yến đây, không có người nào muốn chọc Tần bí thư cả, Tần Mục ngày đó đập bàn ở Lục Triêu Hương còn rõ mồn một trong mắt của bọn họ.