Trở lại đại viện chính phủ, Từ Hồng Thanh cũng xem như hiểu rõ, xem cả
buổi thì ra Tần Mục cùng Dương Ngọc Tân hai người ở chỗ này chơi trò
thần tiên đánh nhau? Tuy hắn không biết Tần Mục cùng Dương Ngọc Tân cuối cùng có quan hệ thế nào, nhưng Tần Dương hai họ khiến tư tưởng của hắn
cơ linh, trong nội tâm có suy nghĩ, dứt khoát dứt khoát bịt tay không
nghe chuyện ngoài cửa, cho chuyện này ổn mấy ngày, đợi đến lúc chuyện
công ty Australia chấm dứt đã, hắn có tâm nhúng chàm Cửu Giang, tự nhiên ngóng trông Cửu Giang làm ra chút gì đó hiện thực, đợi đến lúc tất cả
chấm dứt có thể dựa vào một phương mà hưởng lợi.
Bàn tính này vô cùng khôn khéo, cho nên tổ điều tra tổ trưởng Từ Hồng
Thanh mang theo nhân viên trực tiếp đi tới huyện Bành Nguyên cắm điểm,
dùng lý do tra xét toàn diện, tuyệt đối không buông tha bất cứ con cá
lọt lưới nào.
Tổ điều tra làm như vậy có chút bao biện làm thay, đây vốn là việc của
tổ hiệp tra, bọn họ bây giờ xông lên trước. Nhưng mà thời điểm này Tần
Mục không nói thì ai dám nói? Tần Mục còn trông mong Từ Hồng Thanh ném
thành phố Cửu Giang thành sạp hàng, khi đó bản thân mình sẽ phát huy
thỏa thích.
Từ Hồng Thanh làm như thế tuy Dương Ngọc Tân tức giận, nhưng cũng vô kế
khả thi, nhưng tâm tư của Hồng Văn Huy cũng có chút sợ. Nếu Từ Hồng
Thanh và Tần Mục va chạm với nhau thì hắn còn có chút hy vọng, hôm nay
Từ Hồng Thanh không ngờ áp chuyện thư nặc danh xuống, trực tiếp lựa chọn trốn tránh, làm cho Hồng Văn Huy nghẹn một bụng tức giận không chỗ phát tiết. Đồng thời, Hồng Văn Huy cũng hiểu kinh thành bên kia hẳn dã quyết tâm tra ra cái nắp ở Cửu Giang này rồi, không cho phép những người khác phản đối.
Chạy! Trong đầu Hồng Văn Huy mang theo suy nghĩ như vậy. Hộ chiếu đô la
hắn đã có chuẩn bị sẵn trong nhà, nếu không thừa dịp hiện tại chưa có
thái sơn áp đỉnh đánh xuống mà đi, về sau chỉ sợ muốn rời khỏi cũng khó
khăn. Lão đầu tử làm việc còn có chút phách lực, cũng không để ý tới
biệt thự của mình giá trị bao nhiêu, càng không mang theo cái gì, hắn
không thể động, khẽ động sẽ đánh rắn động cỏ. Hắn chỉ mang theo CMND hộ
chiếu và một đống tiền vội vã lái xe rời khỏi biệt thự.
Hắn đi được vô thanh vô tức, không có nói cho bất luận kẻ nào.
Ngày hôm sau đại biểu Australia do phó chủ tịch Ngô Cúc dẫn dắt cưỡi
chuyên cơ công ty đi tới sân bay Cửu Giang. Cửu Giang vẫn quảng cáo rùm
ben sẽ xây dựng hình ảnh mới, cho nên vào đầu cải cách đã tìm cách kiến
tạo săn bay dân dụng lớn, tuy hiện tại còn không có khai thông đường
biển, nhưng phương tiện trụ cột đã kiến tạo xong, vì vậy cũng cung cáp
sân bay cho đại biểu Australia này.
Chủ tịch Thi Hữu Phương, phó bí thư Phó Ngọc Bình và một đám thường ủy
tỏ vẻ hoan nghênh nhiệt liệt công ty Australia đầu tư, vốn Phó Ngọc Bình còn bận tâm thực lực công ty này, nhưng mà trên máy bay đánh dấu "Công
ty xxx Australia" khiến nàng cuồng hỉ, nàng cố nén hưng phấn trong lòng, cũng bắt tay với đại biểu Australia.
Tần Mục tự nhiên không có xuất hiện trong nghi thức hoan nghênh này.
Thân phận của hắn không thuộc về Cửu Giang, đi thì danh bất chính, ngôn
bất thuận, thứ hai hắn có quan hệ với Ngô Cúc, đã hơn một năm không gặp
khó bảo toàn sẽ không khiến cho người có ý chí nhìn ra. Huống hồ Ngô Cúc chỉ là phó chủ tịch trên danh nghĩa, kỳ thật chuyện sau đó do đám nhân
tài quản lý đi làm. Bởi vì sự kiện này nên Ông Văn Hoa còn gọi điện
thoại tới nói vài lời với Tần Mục, tuy công ty Australia này là do tập
đoàn Hoa Hạ bỏ vốn khống chế, nhưng trên thực tế mang kỹ thuật về lại
bức thiết với quân đội, bên trong cũng ẩn ẩn có cơ quan quốc gia thúc
đẩy.
Ông Văn Hoa cũng không nói gì thêm, Tần Mục cũng không có hỏi nhiều, dù
sao Tần lão gia tử vì chuyện này đã sớm có chuẩn bị, thời điểm này biết
thời biết thế coi như gián tiếp giúp cháu trai.
Loại hỗ trợ chủ động này không thể nghi ngờ là thừa nhận cách làm củaTần Mục, cũng khẳng định lớn với Tần Mục. Vì thế Tần Mục đã biết rõ mình
bước tiếp theo nên làm thế nào.
Ngô Cúc nhanh chóng đi nghỉ ngơi, sau đó lại tiến hành gặp bí thư thị ủy Phạm Phẩm Đức cầm đầu thành phố Cửu Giang một lần. Nói chuyện rất hòa
hợp, đại biểu Australia đưa ra yêu cầu đi quan sát khu du lịch, cố ý chỉ đích danh Phó Ngọc Bình phó bí thư.
Người thuộc hệ Phó Ngọc Bình cũng phát giác được, Phó Ngọc Bình mượn nhờ chuyện này nâng lên một bước là chuyện trong tầm tay, Vương Tường càng
kiên định trở thành tâm phúc của Phó Ngọc Bình, đảm nhiệm chức trách
giải thích cho đoàn đại biểu. Một tiểu phó cục như hắn cũng có thanh
danh, Phó Ngọc Bình cũng mượn nhờ thời gian này chờ đợi Vương Tường ném
ra quả bom khủng khiếp.
Làm cho Phó Ngọc Bình mừng rỡ là đại biểu Australia lại là người Trung
Quốc, hơn nữa tại quan sát khu du lịch thì rát thích mạch suy nghĩ bảo
vệ môi trường, tỏ vẻ thành phố Cửu Giang phong cảnh vô cùng ưu mỹ, nếu
như chọn dùng cách phát diện bằng sức nước (Không phải nhà máy thủy điện nhé) thì cống hiến cho việc bảo vệ môi trường tốt hơn.
Phó Ngọc Bình buổi tối kích động ôm chồng khóc cười một hồi, chồng của
nàng hoảng sợ nói con trai gọi điện thoại liên hệ bệnh viện.
Dây dẫn nổ ở Cửu Giang đã cháy.
Hạng mục đầu tư của Australia đại bộ phận bày lên mặt bàn, nhưng mà có
kỹ thuật nào thì không tiết lộ với Cửu Giang, đây thuộc về công nghiệp
quân sự cơ mật, vì vậy thông qua tổng tham, mưu trực tiếp do quân đội Ký Nam đảm nhiệm.
Quân đội tỏ thái độ cơ hồ tất cả người có khứu giác linh mẫn đều phát
hiện công ty Australia đầu tư vào Cửu Giang là thế phải làm, căn bản
không cho phép hoài nghi. Chính quyền tỉnh quỷ phái một phó chủ tịch
chuyên môn khống chế toàn bộ chuyện này ở Cửu Giang.
Phó chủ tịch vừa đến, Tần Mục đã biết rõ đại cục đã định, bởi vì Phó
Ngọc Bình thuộc phe phái của người này, mà phó chủ tịch này là người
phái trung gian, cũng có liên quan tới bốn phe phái ở kinh thành, đây
cũng là bảo đảm đàm phán lần này không ai cho phép có biến hóa.
Về phần sau đó cũng không phải phó chủ tịch có thể biết được, tối thiểu
nhất phải thông qua tập thể tỉnh ủy biểu quyết, đây chính là tranh đấu
tầng cao hơn.
Vào lúc công ty Australia yêu cầu muốn xây dựng nhà máy phát điện bằng
sức nước thì cơ hồ tất cả các ngành chức năng vận chuyển, mà Vương Tường tư phó cục trưởng cục thủy lợi thành phố vận sức chờ phát động lập tức
báo cáo thị ủy, xuất ra một phần số liệu tinh vi, hơn nữa cân nhắc các
bản thiết kế ở các nơi.
Bản báo cáo này nhanh chóng được đưa lên tỉnh ủy, cơ hồ tất cả ánh mắt
đều tập trung vào trên này. Bí thư tỉnh ủy chỉ thị phải xử lý chuyện này thật nghiêm, mặc kệ gặp bao hiêu khó khăn cũng phải nghĩ biện pháp vượt qua.
Cấp trên đưa ra chỉ thị, Phạm Phẩm Đức cùng Thi Hữu Phương đã biết rõ,
tra rõ đập lớn sông Mẫu Cửu Giang đã là chuyện phải làm, cong quấn bên
trong khó thoát khỏi mắt mọi người, mà vài ngày trước Hồng Văn Huy đã
mai danh ẩn tích, tỉnh ủy đã ra mật lệnh cho công an vây bắt.