Thanh Quan

Chương 298: Chương 298: Đêm dị quốc tha hương​




Lưu Đại Hữu còn có chút lo lắng, hắn nói tình huống cho Trương Thúy nghe. Trương Thúy lúc này như nghe được cái gì đó, lại dặn dò Lưu Đại Hữu phải làm chuyện này thỏa đáng, đoán chừng Tần Mục đang bố trí đại cục, chờ Tần Mục trở về chính là thời điểm vạch trần đáp án. Đồng thời Trương Thúy còn bảo Lưu Đại Hữu chú ý vấn đề tác phong, đừng thấy lão bà không bên cạnh thì ngắt hoa ngắt cỏ, Lưu Đại Hữu sợ tới mức đầu đầy mồ hôi lạnh. Hắn đúng là đang quen một người trong cục, nhưng mà hai người còn chưa có tiến triển thực chất gì.

Tần Mục biết rõ, Vương Hải Đào lẩn trốn thì nhất định có liên hệ với người nào đó, nếu không chuyện điều chỉnh trong thường ủy huyện tuyệt đối không động đậy Vương Hải Đào. Trọng Công tư cách xí nghiệp chưởng quản xí nghiệp trọng điểm của thành phố ở huyện Lan Trữ cũng tuyệt đối không khua chiêng giống trống cho hắn rơi đài, trong đó các loại nghiệp vụ, tài chính, nhân sự... không phải tùy tiện một người mới có thể tiếp quản. Bởi vì Tần Mục lần này tới nước Mỹ, cũng không có dựa theo chỉ thị trong tỉnh là muốn Vương Hải Đào trở về, hắn cần thái độ của Vương Hải Đào một.

Có Tần lão gia tử ở kinh thành vận động, Tần Mục làm việc tự nhiên lớn mật hơn rất nhiều. Hắn cũng không yêu cầu Tần lão gia tử dùng lực cho hắn bao nhiêu, chỉ cần khu vực và không gian tự do là được. Rất nhiều tưởng tượng Tần Mục chuẩn bị chậm rãi gieo hạt ở tỉnh Bắc Liêu này.

Tần Mục mang theo suy nghĩ như vậy chậm rãi gõ cửa phòng của Hàn Tuyết Lăng. Ai nghĩ đến mở cửa chính là Anna. Nhìn thấy Anna trên mắt và trên má đỏ ửng, Tần Mục kỳ quái nhìn sang sau lưng Anna, Hàn Tuyết Lăng đang luống cuống tay chân sửa sang quần áo.

Đầu óc của Tần Mục lúc này nổ vang. Mà Hàn Tuyết Lăng khí chất quân nhân bưu hãn, dáng người cao gầy, cho dù như thế nào cũng mang theo hương vị nữ nhân gợi cảm. Mà Anna sinh hoạt ở nước Mỹ có không khí tự do, từ quan niệm vô cùng cởi mở, cộng thêm nàng có phong thái vũ mị mê người, nếu như hai nữ nhân xảy ra quan hệ kiều diễm gì đó, Tần Mục tuyệt đối sẽ không cảm giác ngoài ý muốn.

Nhưng mà chuyện này vô cùng trọng yếu. Dù sao Hàn Tuyết Lăng cũng là vị hôn thê của Tần Mụ, từ tâm lý nam nhân thì Tần Mục khó vượt qua khe nứt này. Sắc mặt của hắn âm trầm, lạnh lùng hừ một tiếng, quay đầu rời đi. Dựa theo tính tình của Tần Mục thì hắn không muốn ở chuyện này có sai lầm gì, không phân tốt xấu vọng đoán kết luận, nhưng hắn nhìn thấy một màn này cũng phỉa nghĩ ngợi lung tung, dù sao Tần Mục biết rõ đây là nước Mỹ, đồng tính đang tồn tại xu thế hiện thực hóa.

Anna nghi hoặc quay đầu, hai tay khoanh lại, nhìn qua Hàn Tuyết Lăng nhún nhún vai hỏi:

- Tần tiên sinh như thế nào, bộ dáng không vui nha.

Hàn Tuyết Lăng cũng là người vô tâm, không có nhiều suy nghĩ gì đó, tự nhiên sẽ không biết suy nghĩ của Tần Mục, cũng nghi hoặc nói ra:

- Quỷ biết hắn xảy ra chuyện gì. Nhanh đóng cửa lại, ta tiếp tục dạy cô cách phòng sắc lang.

Anna cười hì hì, tán dương:

- Cô đừng nói, loại động tác của cô thực dụng như vậy, còn rèn luyện thân thể. Nếu như cô mặc quần áo hoa lệ, khẳng định sẽ hiển lộ tư thái ra ngoài đấy. Cũng không biết cô vì cái gì cả ngày ăn mặc thứ quần áo không vừa người, ngày mai tôi mang cô đi dạo.

Nói xong đóng cửa lại đi tới bên cạnh Hàn Tuyết Lăng, lại kéo quần áo Hàn Tuyết Lăng và mở miệng trêu chọc:

- Thân thể hoàn mỹ như vậy, Tần Mục thật có phúc.

Tần Mục tự nhiên không biết hai nữ nhân đang xảy ra chuyện gì, hắn chỉ cảm thấy buồn bực. Tuy nói hắn cùng với Hàn Tuyết Lăng là hôn thê trên danh nghĩa, lần này xuất hành cũng là hai lão nhân muốn cả hai bồi dưỡng tình cảm, nhưng Tần Mục đúng là không thể tiếp nhận chuyện hai nữ nhân làm tình với nhau. Hắn trở lại phòng, lại hút thuốc, ma xui quỷ khiến điện thoại đi, đợi đến lúc hắn tỉnh ngộ thì giọng nói khàn khàn vang lên:

- Xin chào, tập đoàn Hoa Hạ, tôi là Chu Tiểu Mai.

Tần Mục có chút sững sờ, đây là nữ tử thanh mai trúc mã, trong lòng hắn có địa vị đặc thù. Không có chuẩn bị sẵn sàng thì Tần Mục không dám trêu chọc Chu Tiểu Mai, cũng không có thể diện đối mặt với nàng. Từ khi Tần Mục nói cho Chu Tiểu Mai mình có hôn thê, vẫn chưa từng liên hệ với Chu Tiểu Mai, mà Chu Tiểu Mai cũng biết Tần Mục có đạo khảm, vẫn đau khổ chờ đợi.

Nhưng giữa hai người vẫn có cảm tình, hai người chỉ thận trọng không đi chạm vào. Trong cảnh đêm dị quốc tha hương, Tần Mục điện thoại thì cảm xúc cũng dâng trào tới tận cùng.

Tần Mục không nói gì, chỉ thở dài. Chu Tiểu Mai tâm hữu linh tê cảm giác được tiếng hít thở quen thuộc của Tần Mục, điện thoại đường dài cũng không ngăn cản nhớ mong của nàng. Nước mắt rơi lả tả như hồng thủy, nhanh chóng lan tràn khắp hốc mắt của Chu Tiểu Mai, nàng cắn chặc bờ môi, sợ mình khóc thành tiếng. Nhưng mà cảm tình đến thì làm sao ức chế?

Tần Mục thở dài, cuống họng hơi khô, nhẹ giọng nói:

- Trong khoảng thời gian này em tốt chứ?

Tiếng khóc của Chu Tiểu Mai cũng mở thông đạo cho Tần Mục thổ lộ, tiếng thúc thít thật nhỏ kích thích màng tai của Tần Mục. Trong khoảng thời gian này nàng không ngừng hấp thu tri thức, giống như muốn chế tạo mình thành nữ cường nhân, nhưng mà nàng dấm diếm người khác, không dấu được tâm của mình. Cự tuyệt đến nước Mỹ nhiều lần, nàng đang khóa không gian trong tim của mình lại, nghĩ đến Tần Mục là vượt qua tất cả. Nàng hiểu, ngay từ đầu nàng đã hiểu rồi, nàng đời này chỉ có thể tiếp thu nam nhân là Tần Mục, tuy nhiên nàng đã từng kết hôn.

Hai người trong điện thoại vừa nghe vừa khóc, giống như hai kẻ ngu ngơ. Tần Mục không nói lời an ủi cái gì, hắn giờ phút này thầm nghĩ muốn ôm Chu Tiểu Mai hảo hảo an ủi một phen, nó còn thuyết phục hơn lời nói nhiều lắm.

- Trở về đi!

Tần Mục đợi đến lúc Chu Tiểu Mai khóc nhỏ lại thì kiên định nói ra.

Chu Tiểu Mai nước mắt còn chưa có khô, nghe Tần Mục đề nghị lại chảy ra. Nàng biết rõ Tần Mục nói vậy là có ý gì, đây là muốn biến nàng thành người của mình, đây là chuyện Chu Tiểu Mai hy vọng từ lâu. Nhưng mà sự đáo lâm đầu thì nàng lại sinh ra tâm lý e ngại, cơ hồ vô ý thức cự tuyệt Tần Mục.

Tần Mục cười khổ, hắn làm sao không biết bây giờ chưa phải lúc, hậu quả xúc động là hắn phải thừa nhận, hắn không phải người không dám đảm đương, nói là thực hiện, vì vậy nói cho Chu Tiểu Mai, ngày mai cùng Ông Văn Hoa đi tới Seattle, hắn có kế hoạch muốn áp dụng. Không có tập đoàn Hoa Hạ làm bối cảnh thì chuyện xí nghiệp không làm được.

Chu Tiểu Mai nghe Tần Mục nói trịnh trọng, cũng tam thời mang tình cảm đặt qua một bên, đáp ứng Tần Mục.

Tối đêm nay cũng không biểu hiện bình tĩnh như mặt ngoài. Cho dù là thị trưởng Houston của Seattle hay là thư ký trưởng Warren Hughes, Lạc Minh Huy dã tâm không nhỏ ngưng mà thiếu hậu trường mạnh mẽ, hay là thành phố Đằng Long chênh lệch mười hai giờ cũng đang chuẩn bị cho cơn bão.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.