Xe việt xuyên qua đại lộ kinh thành chạy vội tới ngoại ô, lúc này Tần Mục rút điếu thuốc ra, nghĩ đến nên nói rõ với lão gia tử chuyện này quan trọng thế nào, hơn nữa không khiến lão gia tử hoài nghi. Dựa theo trình độ trong nước thì hi thổ không ai phát hiện ra, cho dù ở nước ngoài cũng dừng lại ở giai đoạn thí nghiệm, còn không có vi phạm công ước gì, Tần Mục có thể đưa ra kết luận như vậy, không bị người hoài nghi tuyệt đối không có khả năng.
Ngoại ô phía tây tuyết rơi nhiều, trước mắt toàn màu trắng. Đột nhiên Tần Mục nhớ tới một người quen gần đây, chậm rãi vui vẻ, Phinney Douglas, cái tên này cũng không phải sử dụng ở mỗi khu vực xã hội đen.
Nhưng mà vượt qua Tần Mục dự kiến, ở ngoại ô phía tây không chỉ có Tần lão gia tử ở đó, còn có mấy lão nhân mặc quân trang khác. Sau đó hắn dùng lễ vãn bối mới hiểu rõ, những người trước mặt đều là đại lão bộ tổng tham mưu, lập tức hiểu dụng ý của lão gia tử.
Đã từng nói qua, người cùng chiến hào là chiến hữu. Đây là đạo lý không thay đổi, trong tay có quân đội, nói chuyện cũng mạnh hơn, lưng cũng cứng hơn. Tần lão gia tử nhạy cảm phát giác được Tần Mục làm người ổn trọng lại đột nhiên từ nước Mỹ quay về, chuyện này tuyệt đối không giống bình thường, cũng đồng thời giới thiệu cháu mình cho chiến hữu, hắn cũng đang trải đường cho Tần Mục, chỉ cần Tần Mục biểu hiện đầy đủ thì các lão nhân tổng tham mưu cũng cho mình chút tình mọn, phe phái địa phương của bọn họ hoặc nhiều hoặc ít sẽ chiếu cố Tần Mục. Lão gia tử không thể tự mình ra mặt cũng không có nghĩa người trong quân đội không thể ra mặt, quân đội tự thành hệ thống, Tần Mục có rễ hay không sẽ bị người ta nhìn thấu.
Nói là muốn quan sát biểu hiện của Tần Mục, nhưng rốt cuộc vẫn là cháu trai của hắn, Tần lão gia tử tuyệt đối sẽ không vô tình, huống chi Tần Mục biểu hiện biết tròn biết méo, càng không vi phạm quy tắc của mình, trong nội tâm đang nghiêng qua Tần Mục.
Đối mặt nhiều đại lão như vậy, Tần Mục nói không khẩn trương chính là không thể nào, nhưng càng khẩn trương thì càng dễ sai lầm, cho nên hắn hít thật sâu, cố gắng cho mình trấn tĩnh lại. Mấy hô hấp qua đi hắn khôi phục bình thường, hai mắt càng thâm thúy.
Người ngồi ở đây đều là nhân tinh, trong lòng cũng nhìn thấu biểu hiện của Tần Mục, nhưng mà không có nói ra, sáu bảy ánh mắt nhìn vào Tần Mục.
Tần Mục cũng không nói nhảm, trực tiếp nói vào chủ đề, mang chuyện ở nước Mỹ cùng Vương Hải Đào nói rõ ràng trật tự. Sau đó nói tới Vương Hải Đào và công ty ô tô, một vị trong đó vỗ bàn, dùng giọng nói âm vang to lớn trong quân đội rống lên:
- Địa phương làm ăn như vậy thì cho người bắn đi, xử bắn! Xử bắn mười lần cũng không đủ!
Giang sơn do đám người này đánh hạ, kẻ như Vương Hải Đào chà đạp thành quả bằng máu của bọn họ, tự nhiên khiến bọn họ giận tím mặt.
Tần Mục cười khổ nói:
- Vương gia gia, nếu như xử bắn hắn ta thì cháu cũng không kéo hắn từ nước Mỹ quay về, đến bây giờ đã sắp cả ngày rồi, ngay cả nước còn chưa uống đấy
Tần Mục nói ra lời này rất lớn gan, trực tiếp phản bá lời của Vương Tướng quân, lão gia tử ngạc nhiên trừng mắt hắn, Tần Mục không có né tránh ánh mắt này. Mang theo tôn kính của tiểu bối, Tần Mục biểu hiện quả nhiên không kiêu ngạo không xiêng nịnh.
Vương tướng quân trừng Tần Mục cả buổi, đột nhiên cười lên ha hả, duỗi tay phải ra đập vai Tần lão gia tử một cái, cũng không nói chuyện, duỗi ngón cái với hắn.
Tần lão gia tử hung dữ trừng Tần Mục, tức giận nói:
- Ranh con, phản ròi, dám ăn nói như thế đấy hả?
Kỳ thật trong mắt vui vẻ không che dấu được.
Quân nhân chính là như thế, có sao nói vậy, không có nhiều lời lẽ quan trường, cũng không có quá nhiều cong cong quấn quấn.
Tần Mục cười hì hì, trong ổn trọng mang theo một tia nghịch ngợm, chuyện này làm đám lão nhân nhớ tới thời kháng chiến, khi đó bọn họ chỉ là đám tiểu quỷ cảnh vệ, không phải không có vẻ mặt như Tần Mục sao. Hào khí ngưng trọng vì Tần Mục chọc phá nên hòa hoãn lại, mấy lão nhân cũng không cổ khủ, Tần lão gia tử mắng:
- Ranh con, có rắm còn không mau phóng!
Đều là lão chiến hữu, lão gia tử cũng không mang theo cái giá đỡ gì, điều này nói rõ Tần Mục biểu hiện được lão gia tử xem trọng. Tần Mục cao hứng trong lòng, nhanh chóng mang công dụng trọng yếu của hi thổ trong tương lai nói ra
Hi thổ cũng không phải cấu tạo từ đất đai, mà là tên gọi chung của 17 nguyên tố. Công dụng của nó rất rộng, dùng trong nhiều lĩnh vực, nhất là vũ khí, trong công nghệ kỹ thuật sau này nó chiếm địa vị rất trọng yếu.
Tần Mục giải thích phi thường không rõ ràng, tầm quan trọng của hi thổ không nói nhiều như thế, mà là xảo diệu nói cho mọi người biết, Vương Hải Đào tại nước Mỹ mấy ngày đã thám thính được các trung tâm nghiên cứu của nước Mỹ đang nhập khẩu hi thổ từ các nước khác, hơn nữa giá cả rất thấp.
Tin tức này làm mấy lão hồ ly châu đầu ghé tai, Tần lão gia tử nhìn Tần Mục uy nghiêm nói ra:
- Đi, chút tin tức này cũng khiến cho cháu như ngồi trên đống lửa, một chút kiên nhẫn cũng không có, nhanh đi ăn cơm đi.
Lão gia tử càng giáng chức Tần Mục, Tần Mục càng cao hứng, sau đó cáo biệt mấy lão nhân, liền đi tới phòng bếp ăn cơm.
Tuy Tần lão gia tử nói là chuyện nhỏ, nhưng mà khi Tần Mục đi rồi sắc mặt mấy lão gia hỏa nghiêm trọng lại. Tần lão gia tử trực tiếp cầm lấy điện thoại gọi tới Trung Nam Hải, bắt đầu nói tính nghiêm trọng Tần Mục vừa nói.
Trong cuộc sống gió tuyết, Tần Mục ăn bát mì nấu cho lão gia tử, Vương Hải Đào và ba quân nhân đang chịu lạnh ở sân bay, Trung Nam Hải nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh, yêu cầu trung khoa viện tỉnh Bắc Liêu thành phố Đằng Long huyện Lan Trữ tiến hành khảo sát địa chất toàn bộ huyện, sau đó đình chỉ toàn bộ các công trình đang thi công hoặc định khởi công, tất cả nhà xưởng ngừng sản xuất, cơ hồ tất cả lộ tuyến xuất nhập cảng cũng dừng lại, cơ hồ tất cả chức năng của chính phủ đều bật đèn xanh cho viện khoa học khảo sát, mọi người phải dùng khảo sát làm tiên quyết.
Vài tên lão tướng quân liên danh lên lớp nói chuyện thì cao tầng rất xem trọng, bên trung khoa viện nhận được lệnh khảo sát không lâu, trong kinh thành phái đoàn xe bảo hộ nghiêm ngặt các lão tướng quân rời đi. Bọn hắn nói chuyện gì Tần Mục không thể nào biết được, nhưng mà nghĩ không bao lâu Tần lão gia tử mới mặt mũi tràn đầy trầm trọng về nhà.
Tần Mục đã điện thoại cho sân bay, thông tri Vương Hải Đào ở lại đó, cũng nói cho hắn biết chuyện này đã giải quyết xong, chỉ còn lại xuất lực sau đó mà thôi. Chọc ra chuyện lớn như vậy, Vương Hải Đào vốn ôm chuẩn bị xử bắn hoặc ngồi tù vô thời hạn, tin tức này giống như mở tảng đá trong lòng của hắn đi, hô hấp của hắn dễ dàng hơn nhiều, thở dài trong lòng rằng mình quá may mắn, nếu như phái người khác đi nước Mỹ, kết cục thế nào còn chưa biết được.
- Tiểu Mục ah, hôm nay cháu bảo vệ tên Vương...