Thanh Quan

Chương 359: Chương 359: Hai nữ giao phong lần thứ hai




Chu Tiểu Mai thật vất vả mới bắt được cơ hội tâm sự với Tần Mục, làm sao buông tha cơ hội tốt chiếu cố Tần Mục sinh bệnh cơ chứ, nghe vậy thì cười tươi, hơi có chút sắc bén nói ra:

- Để cho chị trông đi, em là phóng viên phải chạy ngược chạy xuôi, làm gì có nhiều thời gian rãnh.

Hà Tinh cũng là nữ nhân trải qua không ít chuyện, không còn là nữ hài như trẻ con ở thôn Tây Sơn nữa, lập tức phản kích:

- Chị Tiểu Mai, em đâu có vội cái gì, không phải chỉ cầm microphone nói vài lời sao. Ngược lại chị nha, chủ tịch tập đoàn Vạn Yến đó mới là ngày kiếm bạc tỷ. Nếu chị mệt chết thì mới có người đau lòng.

Nói xong lời này Hà Tinh trừng mắt nhìn Tần Mục, trong lời nói đố kị đã phi thường rõ ràng.

Tần Mục không nói gì nhắm mắt lại, hai nữ nhân giao phong lần đầu tiên hắn chẳng xen vào được, hiện tại vừa thấy mặt lại véo nhau. Hắn là người khởi xướng nhưng lại không có giác ngộ nào, nhìn Hà Tinh nói ra:

- Tiểu Hà, em tới đúng lúc, anh có chuyện hỏi em.

Hiện tại Tần Mục vẫn có thói quen bảo lưu xưng hô như lúc ở thôn Tây Sơn với Hà Tinh, Hà Tinh vui vẻ, nếu là trước kia thì Chu Tiểu Mai sẽ tức giận đấy. Nhưng lần này nàng không phát giận, mà là ôn nhu ngồi ở bên cạnh Tần Mục, Hà Tinh vươn tay vuốt trán Tần Mục, trong miệng ân cần nói ra:

- Anh có chóng mặt hay không, em thấy anh chắc sốt rồi!

Tần Mục bất đắc dĩ nhắm mắt lại, Hà Tinh cùng Chu Tiểu Mai ám chiến đã mở ra, Hà Tinh đầu tiên mang chiến tranh thăng cấp, bắt đầu bạo lộ lời lẽ bằng động tác, Chu Tiểu Mai hiện tại trải qua rèn luyện cẩn thận, khẳng định còn có hạ chiêu. Vì không để thân thể mình thành chiến trường của hai nữ nhân, Tần Mục có chút tránh né, lại hỏi:

- Tiểu Hà ah, nam phóng viên ngày đó là ai?

Hà Tinh bị Tần Mục tránh thoát động tác ân cần thì trong lòng cũng có chút không vui, nhìn thấy Chu Tiểu Mai đang nắm tay Tần Mục thì trong nội tâm càng không thoải mái, nói chuyện cũng đâm ngang:

- Chẳng là ai cả, em chẳng thèm quản chuyện này!

Tính tình thấp thỏm lo âu của nàng trong sơn thôn đã chẳng còn gì, bây giờ phần tư thái tiểu nữ tử đã hiện ra rõ rãng. Thời điểm Chu Tiểu Mai trong thôn thì bị người ta khinh bỉ, nhưng mà nàng rất quật cường, nàng thấy Hà Tinh đang tức giận Tần Mục thì vừa cười vừa nói:

- Chậc chậc chậc, Hà đại muội tử đang trèo cành cây cao, thật sự xa cách người khác nha, như vậy chính là phóng viên không hợp cách đâu.

Những lời này mang theo tính tiến công, vừa rồi Hà Tinh sờ trán Tần Mục thì Chu Tiểu Mai đã không thoải mái, lúc này bứt được câu chuyện của Hà Tinh thì đáp trả ngay. Ba người cùng ở trong phòng, lại giống như trở lại trong phòng Tần Mục ở thôn Tây Sơn, tràng diện hai nữ giao phong cuối năm.

Tần Mục triệt để im lặng, hai người chiến tranh lại tăng lên rồi, hắn muốn nghe được tin tức tên phóng viên kia đã thất bại. Nếu là lúc trước biện pháp nhanh nhất là trùm chăn kín đầu hoặc chạy nhanh, hoặc nhét bông vào tai, sau đó lấy tay che tai và nhắm mắt làm ngơ.

Đã khơi mào chiến hỏa thì Hà Tinh tự nhiên không cam lòng yếu thế. Nhưng mà nàng lựa chọn thủ đoạn quanh co vòng vèo, vũ mị cười rộ lên, bàn tay như ngọc che đôi môi hồng nhạt, ôn nhu nói:

- Chị Tiểu Mai, chị còn phải nói, em đúng là quen mấy đại nhân vật ở kinh thành. Trong đó có mấy người vừa ly hôn hoặc chết vợ, đang xem xét tái giá đấy. Em thấy phong độ tư thái của chị Tiểu Mai rất tốt, nếu không em giới thiệu cho nhé?

Ngụ ý chính là nói thân phận của Chu Tiểu Mai, nói cho nàng biết đừng không biết địa vị của mình, nếu nàng muốn xảy ra chuyện gì đó với Tần Mục thì phải xem mình có xứng hay không. Đây vĩnh viễn là đau nhức trong lòng Chu Tiểu Mai, chính là vì chuyện này nên nàng phải trốn trong góc phòng nhìn Tần Mục nhưng Hà Tinh nói ra lời này quá đả thương người, nàng nhất thời hiếu thắng lập tức buông tay Tần Mục sau đó cầm một trí Bình Quả lên, móc trong tay con dao nhỏ ra chậm rãi gọt da Bình Quả. Nàng động tác ưu nhã lưu loát, giống như không bị Hà Tinh nói ảnh hưởng.

Hà Tinh một quyền như đánh vào bị bông, căn bản không có lực. Mắt của nàng hơi híp lại, nhìn qua con dao nhỏ trong tay Chu Tiểu Mai và chờ đợi Chu Tiểu Mai phản kích.

Tần Mục bất đắc dĩ nhún nhún vai, trong trí nhớ của hắn thì một khi Chu Tiểu Mai đối mặt với châm chọc của người khác mà trầm mặc thì đang chuẩn bị núi lửa, vì giảm chiến hỏa của hai nữ nhân xuống, hắn thừa cơ hỏi Hà Tinh tên nam phóng viên kia.

Nghe được Tần Mục nói chuyện với mình, Hà Tinh thị uy nhìn Chu Tiểu Mai dương dương tự đắc, quay đầu nói rõ với Tần Mục, tên nam phóng viên kia tên là Chu Kiến, cũng là người kinh thành. Trong đám phóng viên cũng có chút địa vị, bao nhiêu cũng có người trong kinh thành, cha mẹ tên này làm trong bộ ngoại giao, cấp bậc còn cao hơn cha mẹ Hà Tinh một chút, vì vậy đang dò xét vị trí của Hà Tinh, nếu không phải hắn nhớ nhung sắc đẹp củ Hà Tinh thì đã sớm minh đao minh thương đánh nhau với Hà Tinh.

Tần Mục gật gật đầu, tên cha mẹ Chu Kiến hắn đã nghe qua lúc nói chuyện phiếm với Cao Phái, là phần tử trung kiên của phe khác, dự tính hai năm sau sẽ phái đi nước ngoài làm đại sứ, vài năm sau về nước địa vị tăng lên, có lẽ sẽ tiến vào cấp bộ. Những mà khoảng cách Tần Mục rất xa xôi, hắn không có nghĩ nhiều, chỉ cần nhớ tới cảnh Chu Kiến dội thùng dầu vào lúc lửa giận của quần chúng giảm xuống thì hắn không thích rồi. Nếu như cố ý chọc ra thế khó của Tần Mục thì Tần Mục có thể xác định đối đầu trong huyện Lan Trữ này còn không muốn buông tha Tần Mục, muốn tìm chuyện gì đó cho Tần hệ khó chịu.

Đây cũng phù hợp quy tắc quan trường. Lãnh đạo địa phương không thể trấn trụ tràng diện, không thể cho quần chúng thỏa mãn, cho dù có hậu trường hay không cũng sẽ sai quy tắc chính trị. Các đại lão lục đục với nhau và hao tâm tổn trí vì cân bằng, nhưng mà có những nhân vật ẩn nấp chen vào, khi đó Tần Mục bị cách chức là chuyện bình thường, cho dù ở ẩn vào năm sau nhậm chức thì trên lý lịch đã có vết đen, nếu muốn bước vào danh sách cán bộ trung cấp là khó càng thêm khó.

Đối phương đâyđang muốn đoạn quan lộ của Tần Mục ah. Trong mắt Tần Mục hàn quang lóe lên, nhưng mà trong giọng nói không mang theo sát khí, chậm rãi cười rộ lên nhưng không có cong miệng lên. Hà Tinh nhìn Tần Mục biểu lộ như vậy thì nội tâm lạnh lẽo, oán trách nói:

- Nhìn anh xem, cười thành cái dạng gì rồi?

Tần Mục lắc đầu, ngón tay theo thói quen gõ bàn, hắn quên tay của Hà Tinh đang ở gần, lúc này gõ xuống mu bàn tay Hà Tinh, nhắm trúng Hà Tinh khẽ kêu một tiếng, Tần Mục đầu ngón tay tê rần cũng rút lại.

Chu Tiểu Mai ở bên cạnh nhìn thấy và cắt lớp da cuối cùng của Bình Quả, cái miệng nhỏ nhắn cắn đôi môi đỏ mộng, ánh mắt có chút nhếch lên, cười rộ lên:

- Hà đại muội tử, em nhìn xem, Tần Mục tiểu gia hỏa này từ nhỏ tiện tay chân không thành thật một chút nào, con mắt cũng không thành thật, không có việc gì thì thích chiếm tiện nghi nhỏ, em đừng để ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.