Thanh Quan

Chương 278: Chương 278: Không thành lập hữu hảo. (2)​




Mạnh Phụ với tư cách lão làng của huyện Lan Trữ, tự nhiên cũng biết một ít nội tình trong huyện Lan Trữ, Tần Mục trong thường ủy còn không được ủng hộ thì không có đi tới làm thân.

Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Tần Mục gật đầu cười nói:

- Tôi, Tiểu Bằng và cô đều cùng đi tới huyện Tây Bình, nói như thế nào cũng là chiến hữu cùng chiến hào, đi chứ, buổi chiều chúng ta cùng đi, tôi sẽ chuyên trách lái xe cho chị em cô đi.

Cừu Tiểu Thiền tươi cười, làm nũng nói ra:

- Anh đấy!

Nói xong câu đó Cừu Tiểu Thiền phát hiện giọng điệu của mình không quá hợp, cũng quá mị một ít, dẫn tới con mắt Tần Mục lập tức lập lòe, một ngọn lửa ẩn nấp trong mắt Tần Mục.

Tần Mục đã gần nửa năm chưa chạm qua nữ nhân, Cừu Tiểu Thiền trong vũ mị còn mang theo nét ngây thơ, điềm đạm nho nhã mang theo nóng bỏng, cũng không phải nữ nhân không hiểu phong tình, giơ tay nhấc chân mang theo sức hấp dẫn lòng người. Hết lần này tới lần khác dáng người uyển chuyển của nàng được quần áo công sở tôn lên.

Thân thể không tự chủ được sinh ra chút phản ứng, Tần Mục ho khan một tiếng, nhanh chóng cúi đầu đọc văn bản tài liệu trước mắt, đổi ngữ khí nói ra:

- Cừu thư ký, có chuyện cần cô đi chứng thực một chút, nhìn xem bộ giáo dục trong huyện đang làm cái gì, lại đi lệch đường ray với thế giới, còn không cho học sinh tiểu học học tiến Anh, chẳng lẽ còn chờ những đứa trẻ này lên tới cấp hai còn không biết abc đọc như thế nào sao?

Những lời này tuy có dụng ý của Tần Mục nói sang chuyện khác, nhưng cũng biểu hiện lo lắng của Tần Mục. Mọi thứ phải tiến bộ, đây mới là tư tưởng của hắn, đã có thể đi tới thế giới này, như vậy có một số việc nhất định phải phòng ngừa chu đáo.

Cừu Tiểu Thiền lúc này cười lên vui vẻ, vừa rồi trong đáy mắt Tần Mục hiện ra một chút lửa nóng đã lọt vào mắt của nàng. Có lẽ Tần Mục che dấu quá mức không tốt, khiến Cừu Tiểu Thiền cảm giác trong nội tâm rất an tâm. Loại an tâm này mang theo khát vọng, cũng hướng tới ôm ấp bờ vai kiên cố. Nàng mân mân cái miệng nhỏ nhắn của mình, đem hai tay đỡ tại bàn công tác hơi nghiêng, thấp giọng nói:

- Tần Mục, anh không phải thánh nhân, không nên quá nghẹn đấy!

Cừu Tiểu Thiền chưa từng có biểu hiện to gan bày tỏ khát vọng của bản thân, trong văn phòng phó bí thư, nàng thoải mái nói ra ý nghĩ của mình, lập tức cảm thấy khoái cảm buông lỏng và được giải thoát.

Tần Mục sững sờ, Cừu Tiểu Thiền đang biểu thị cỏi lòng với hắn, hắn làm sao không biết. Hắn dùng sức lật văn bản tài liệu xem, lại phát hiện không đọc được một chữ, có chút nảy sinh ý ác độc nói:

- Cừu Tiểu Thiền, cô đang chơi với lửa đấy.

Cừu Tiểu Thiền lắc đầu, xoay thân thể uyển chuyển nửa vòng, bày ra tư thế phải đi, trong giọng nói hiện ra ý kiên quyết:

- Tần Mục, tôi sẽ không làm trở ngại trên con đường anh phải đi, không giải quyết xong chuyện giáo dục thì tôi sẽ từ chức.

Tần Mục thở dài, rút thuốc ra, chậm rãi nói:

- Tôi đã có vị hôn thê, cũng có hai tình nhân, cô không nên tham gia vào.

Cừu Tiểu Thiền tiếp tục cười, nàng cũng không biết lấy dũng khí ở nơi nào nói thẳng với Tần Mục như vậy, nàng cũng biết bằng năng lực của Tần Mục thì một nữ nhân thành thật chẳng thể nào giữ bước hắn lại. Thế nhưng mà nàng dứt khoát ah, nàng cũng muốn kiên quyết bày tỏ cõi lòng, dù chỉ có thể vuốt ve tịch mịch của Tần Mục, nhưng đây là chuyện cả đời của nàng.

- Đêm nay anh đừng khóa cửa.

Nhanh chóng nói xong câu này Cừu Tiểu Thiền mang giày da nhỏ rời đi, lưu lại Tần Mục với khói thuốc.

Thời điểm Tần Mục không biết nên xoắn xuýt thế nào, Lưu Đan gọi điện thoại tới, nói cho Tần Mục mình đã đến thành phố Đằng Long. Ý tứ nói gần nói xa nàng đã đặt một gian phòng ẩn mật trong khách sạn của thành phố Đằng Long, hơn nữa bảo tiêu bên cạnh đã kiểm tra tốt cả rồi, tuyệt đối có thể bàn ít chuyện bí mật.

Trong giọng nói của Lưu Đan mang theo vài tiếng hừ hừ. Một ngày không thấy nhau như cách ba thu, huống chi nàng và Tần Mục đã một năm không thấy nhau. Nàng là nữ nhân xinh đẹp dùng toàn bộ thân thể và tương lai giao cho Tần Mục, Tần Mục cảm thấy nhu tình ôn hòa, liền khắc chế dục hỏa bị Cừu Tiểu Thiền nhen nhóm lên, hỏi Lưu Đan lúc nào trở về nước, không có nói tới chuyện thị trường chứng khoán.

Trong điện thoại Lưu Đan cười rộ lên, kêu một tiếng lão công. Trải qua đã hơn một năm, Lưu Đan đã từ một lão bản cửa hàng bán lẻ nhỏ ở Miếu Trấn biến thành một nữ cường nhân kinh tế, quả nhiên thiên phú là bẩm sinh. Nàng nói cho Tần Mục nghe, lần này về nước nàng mang theo vài sứ mạng của chính phủ Mỹ, hy vọng thông qua một môi giới có thể thành lập quan hệ hữu hảo với các thành thị của Trung Quốc, thành lập không khí hòa thuận.

Tần Mục lập tức hiểu rõ ý của Lưu Đan nói, sau khi phá băng với Mỹ, càng ngày càng nhiều công ty của nước Mỹ hy vọng thành lập công ty ở Trung Quốc, nhưng có chút chính sách họ không đoán ra, không dám đầu nhập quá nhiều tài chính. Nếu như Lưu Đan đại biểu công ty của Ông Văn Hoa mở thị trường ở đây, như vậy tài chính tới từ nước Mỹ sẽ cuồn cuộn không dứt, các loại khoa học kỹ thuật cũng kéo vào phát triển địa phương.

Trong lòng Tần Mục có chút kích động, trong giọng nói mang theo run rẩy thật nhỏ:

- Buổi chiều anh sẽ qua, nhớ chờ anh.

Lưu Đan kiều mỵ ân một tiếng, mang theo quyến luyến và lưu luyến không rời, cúp điện thoại, sau đó lại gọi tới thân mật với Tần Mục một chút, sâu kín nói ra:

- Đêm nay, anh là của em!

Một câu nói triệt để kích thích Tần Mục, hận không thể lập tức bay tới thành phố Đằng Long, sau đó ôm mỹ nhân mình nhớ mong vào lòng an ủi. Thế nhưng mà bí thư huyện ủy Chu Văn Bân điện thoại tới triệt để đánh tan ý niệm trong đầu Tần Mục. Bởi vì sự kiện của Vương Hải Đào nghiêm trọng cho nên tỉnh ủy thị ủy trực tiếp tỏ thái độ xử lý đặc biệt, trong mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi Tần Mục hoàn thành toàn bộ giấy tờ liên quan tới xuất ngoại và hồ sơ đi khảo sát nước ngoài. Tỉnh ủy đưa ra chỉ thị phải làm cho chuyện này nhỏ đi, không được khiến dân chúng khủng hoảng, phó bí thư thị đảng ủy huyện Lan Trữ Tần Mục tìm vài chuyên gia đàm phán trong tỉnh, trong buổi tối đi chuyến bay đặc biệt tới Los Angeles, từ Los Angeles đi tới Seattle.

Một chủ tịch huyện mang theo toàn bộ khoản tiền đầu tư được tỉnh ủy xem trọng, đây là lỗi nặng, làm cho dân chúng sinh ra cảm giác không tín nhiệm. Tần Mục cầm điện thoại, trong nội tâm không có tư vị, nhưng mà chuyện Vương Hải Đào mang theo tài chính cưỡng chế phi pháp rời đi là chuyện lớn, cũng không thể vì tư tình nữ nhi mà bỏ qua được. Mang theo ưu tư như vậy Tần Mục bảo Cừu Tiểu Bằng chuẩn bị xe, mang theo các loại giấy tờ chứng minh và văn bản tài liệu theo cũng không có ăn cơm trưa, trực tiếp đi thẳng tới thành phố Đằng Long.

Cừu Tiểu Thiền nhìn thấy thân ảnh của Tần Mục đi vội vàng, hai hàng nước mắt của nàng không tự chủ được rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.