Thanh Quan

Chương 326: Chương 326: Lan Trữ hỏa tốc. (1)​




Hai người còn nói chuyện trong chốc lát, sau khi nói không ít chuyện không đầu không đuôi và thời gian qua thật nhanh.

Buổi tối Hàn gia vốn mời cơm, nhưng bị Ông Văn Hoa cùng Tần Mục nhã nhặn từ chối. Tuy Tần Mục cùng Hàn Tuyết Lăng danh phận đã định, nhưng trước lễ mừng năm mới chuẩn con rể không thể ở lại đây ăn lễ mừng năm mới, kinh thành chú ý chuyện cuối năm không gặp mặt là không may, Tần Mục tự nhiên không muốn phá hư phong tục.

Trên đường quay về Ông Văn Hoa mới nói chuyện với Tần Mục, muốn mang tài chính tập đoàn Hoa Hạ chuyển vào trong nước. Tần Mục cho xe dừng ở ven đường, hắn mang kinh nghiệp sau này nói một ít, đề nghị Ông Văn Hoa tốt nhất nên lợi dụng cổ phần trực tiếp ở hải ngoại khống chế các công ty, cuối cùng thao tác các công ty này đầu tư vào trong nước.

Hiện tại tài chính danh nghĩa củ Ông Văn Hoa không nói là phú khả địch quốc, nhưng phóng nhãn khắp thế giới ít người so được. Hiện tại Tần lão gia tử vẫn còn, nhưng mà thời gian mười hai mươi năm sẽ khác, nếu địa vị của Tần Mục không đạt tới mức độ nhất định, tập đoàn Hoa Hạ tất nhiên trở thành khối thịt mỡ khiến người ta đỏ mắt, muốn nghĩ biện pháp cắn một cái.

Ông Văn Hoa nghe Tần Mục nói như vậy thì lâm vào trầm tư, cảm thấy con mình đã suy nghĩ nhiều mặt. Hắn nói loại tình huống này cũng không phải không thể phát sinh, mà rất có thể phát sinh, chỉ cần có thể đem tài sản quay lại kinh tế quốc gia tăng trưởng thì dùng biện pháp gì cũng có thể, chỉ cần lão gia tử biết rõ là được, Ông Văn Hoa nàng không phải sống vì người khác.

Lập tức cao hứng, Ông Văn Hoa thương lượng với Tần Mục muốn mang 51% cổ phần tập đoàn Hoa Hạ chuyển nhượng cho Tần Mục. Tần Mục vội vàng cự tuyệt, hắn có thể cầm tiền của mẹ tiêu xài, nhưng mà danh nghĩa tuyệt đối không thể có bất kỳ sản nghiệp nào.

Một phó bí thư huyện ủy trong tay nắm xí nghiệp lớn như thế, một khi bị người ta chọc ra thì không nói lão gia tử, cho dù chủ tịch nước cũng chú ý tới hắn. Hắn tiến bộ thật nhanh trên quan trường, thực nghiệp cùng kim tiền là hai bẩy rập lớn, tuyệt đối phải tránh. Trong lúc xí nghiệp nhà nước ở huyện Tây Bình cải cách thì hắn mang chuyện này cho Quý Chí Cương đi làm, bản thân của hắn không ai nhìn ra bóng dáng gì cả cho nên không có băn khoăn.

Trong mắt Ông Văn Hoa lập tức dị sắc liên tục, sau đó khen Tần Mục tâm tư cẩn thận, không ngớt lời nói cho Chu Tiểu Mai cùng Lưu Đan 10% cổ phần tập đoàn Hoa Hạ. Nói đến đây trong giọng nói của Ông Văn Hoa có chút kỳ quái, chậm rãi nói:

- Đúng rồi, con có hồng nhan tri kỷ, hình như là phó chủ tịch huyện Tây Bình, con có quên người ta hay không vậy?

Quên Ngô Cúc? Tần Mục thở dài. Hắn đã liên hệ với Quý Chí Cương rồi, Hàn Quốc Phong đã bắt đầu nhiệm kỳ hai, Ngô Cúc càng bận tới mức chân không chạm đất. Thân ảnh của nàng hiện tại đã xuất hiện trong mắt của các lãnh đạo, được xưng là nữ anh hùng cải cách cởi mở, rất có thể từ phó chủ tịch huyện chuyển thành lãnh đạo thực quyền. Nghĩ đến hai người trời nam đất bắc, tuy vẫn nhớ nhau nhưng mà xa cách nhau, Tần Mục cảm thấy thời tiết hôm nay quá âm trầm.

Thời thiết vào đông giống như thời tiết tháng sau, khó mà nắm cắc được. Thời điểm giữa trưa hai mươi chín tháng chạp thời tiết tốt hơn đôi chút, có một tia ánh mặt trời xuyên qua tầng mây chiếu gọi xuống, làm cho kinh thành rét lạnh hơi ấm hơn một chút, cũng khiến tâm tình người ta tốt lên.

Lúc sáng Tần lão gia tử phi thường hào hứng đi đi lại lại trong nội viện, mấy bác sĩ cùng hộ lý viên khuyên bảo cả buổi cũng không có cách nào. Lão gia tử phong vân một cõi, tính tình biến ảo khó đoán được, nhưng buổi sáng tiếp được điện thoại của Tần Mục thì thần sắc dị thường rời khỏi Tần gia đại viện, trừ điện thoại cho lão gia tử thì bây giờ chưa về. Đám tiểu bối khác nhìn thấy Tần lão gia tử đều nơm nớp lo sợ, đâu dám nói nửa chữ chứ.

Đến giữa trưa, sắc mặt lão gia tử hồng nhuận phơn phớt, không quan tâm khuyên can uống rượu, chuyện này khiến các bác sĩ bị dọa hỏng. Thời điểm gần trưa lão gia tử được bác sĩ chuyên trách khuyên can vào trong phòng ngủ, cũng không biết nói cái gì, qua hơn một tiếng bác sĩ thần sắc ngưng trọng rời khỏi phòng ngủ, báo cáo tổng bộ lập tức yêu cầu tổ chuyên trách khác, thân thể lão gia tử hình như đã tới cực hạn, tùy thời cũng có thể buông tay đi về trời tây.

Lần này Tần gia đại viện loạn thành một bầy, ngay cả đại cô Tần Trữ phi thường có chủ ý cũng cảm thấy hoang mang lo sợ, Tần Tĩnh càng đừng nói, một bộ dáng trời sập xuống, không ngừng hô to gọi nhỏ khóc lóc. Thời điểm Ông Văn Hoa đứng ra dùng danh nghĩa chủ tịch tập đoàn xuyên quốc gia tiếp quản chỉ huy đại viện Tần gia đại, chỉ huy đâu vào đấy, không có chút biểu hiện hoảng loạn, mặc dù Tần Tĩnh chanh chua nói vài câu nhưng cũng bị Tần Trữ cùng Tần Trí ngăn lại, bản thân mình cũng không năng lực thì nên cho Ông Văn Hoa làm đi, nhưng mà trong lòng càng nhìn Ông Văn Hoa càng không vừa mắt, dĩ vãng Ông Văn Hoa đầu tư cảm tình và tiền bạc đã nước đỗ lá môn.

Thời điểm tối Tần Mục trở về và đi vào trong phòng lão gi tử. Giờ phút này muốn vào gian phòng kia không có bác sĩ cho phép thì không ai có thể vượt qua bốn năm lớp cảnh vệ, nhưng Tần Mục vừa tới thì thông suốt, khiến đám anh em trong nhà mở to mắt, nói lý ra tự nhiên nói thầm Tần Mục được sủng ái quá rồi.

Từ buổi trưa lão gia tử đã ứng phó tốt vài lượt người tới thăm, sớm đã có chút ít không kiên nhẫn, giờ phút này thấy Tần Mục tiến vào và dặm bác sĩ không cho ai vào cả, sau đó từ trong chăn ngồi dậy, bảo Tần Mục nói rõ.

Thì ra Tần Mục buổi sáng nghe Cao Phái nói chuyện, hắn không hỏi thân thể lão gia tử, cũng không có cho Tần Mục xử lý chuyện nhà, trực tiếp bảo hắn đi kinh thành gặp một người, cũng cường điệu nói rõ người này biết không ít nội tình của huyện Lan Trữ. Đây là cơ hội ngàn năm khó gặp, thời điểm Tần Mục đã bắt chuyện với Tần lão gia tử rồi, sau khi nhìn thấy người nọ thì Tần Mục mới phát hiện thì ra chuyện vận chuyển trộm hi thổ còn có lỗ hổng không người phát giác. Nếu không phải người nọ có chứng cớ chắc chắn, Tần Mục tuyệt đối không thể ngờ được dụng tâm sau lưng của xí nghiệp lại hiểm ác như thế, trong kiến thức của hắn cũng chưa nghe nói qua.

Người tới lần này chính là con của Cận Thương Giang, Cận Tiểu Xuyên. Cận Thương Giang trải qua suy nghĩ cẩn thận và cảm thấy đây là sự kiện lớn, thân ảnh một người trẻ tuổi hiện ra, thời điểm này hắn hiểu được Tần lão gia tử cho Tần Mục đến Bắc Liêu mục đích không chỉ giúp Tần Mục nhanh chóng đi vào danh sách cán bộ hạch tâm, quan trọng hơn là Tần lão gia tử già những vẫn cường mãnh, quyết định muốn thống trị tốt thành phố Đằng Long, bảoTần Mục triệt để dính vào bảng hiệu vàng, bày tốt con đường Tần Mục phải đi về sau.

Nước này càng ngày càng khó lăn lộn, mà người quấy vũng nước đục này hoàn toàn đang ngồi ở mép nước quan sát mọi chuyện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.